Trở lại biệt thự, sắc trời đã tối. Ngồi ở lầu hai Chu Tiểu Mai đã rút đi dáng vẻ quê mùa khi trước, hiện tại vô cùng xinh đẹp, trong tay cầm quyển sách tỉ mỉ đọc, có hương vị mỹ nhân đọc sách mây gió đảo qu không lay động.
Xe của Tần Mục chậm rãi lái tới biệt thự, con mắt Chu Tiểu Mai sáng ngời, nàng bình tĩnh cất sách đi. Mỗi ngày vào lúc này nàng có thói quên đọc sách chờ xe Tần Mục về. Đối với một nữ nhân mà nói có thể bình bình đạm đạm ở trong nhà chờ đợi nam nhân làm việc xong quay về là chuyện hạnh phúc nhất.
Tuy nàng biết rõ thời gian hạnh phúc này không dài. Nàng là chủ tịch Vạn Yến cũng kiêm luôn người cầm quyên mấy công ty của tập đoàn Hoa Hạ, cho dù Ông Văn Hoa rất yêu thương nàng nhưng nàng hiểu cái gì gọi là được yêu thương nhưng không kiêu.
Tần Mục, em đã làm cái gì? Tại sao anh đối đãi với em như vậy? Trên mặt Chu Tiểu Mai đầy biểu lộ đau xót, thở dài, đứng lên đi tới phòng ngủ của Hàn Tuyết Lăng.
Cừu Tiểu Thiền đang ở trong phòng bếp làm bữa tối, gian phòng ba nữ nhân có quan hệ khác với Tần Mục. Thân và phu nhân cưới hỏi đàng hoàng không có quan hệ xác thịt, nhưng mà hết lần này tới lần khác lại hôn mê. Cừu Tiểu Thiền và Tần Mục không có phân biệt, bây giờ là nhân viên hành chính. Mà Chu Tiểu Mai cùng Tần Mục là thanh mai trúc mã, hai người lưỡng tình tương duyệt nhưng chưa vượt qua phòng tuyến mà thôi..
Những khoảng nợ lung tung này khiến người ta xoắn xuýt, Chu Tiểu Mai thở dài, chậm rãi đi xuống lầu hai. Cửa ra vào mở ra, Tần Mục bình tĩnh đi tới.
Nhìn thấy dung mạo quen thuộc của Tần Mục, Chu Tiểu Mai cảm thấy đau đớn khắc cốt ghi tâm. Nàng cắn cắn bờ môi, giả bộ tươi cười đi tới bên cạnh Tần Mục, ôn nhu nói:
- Hôm nay trở về sớm!
Tần Mục nhìn thấy gương mặt trái xoay gầy của Chu Tiểu Mai mang theo u oán nhàn nhạt, cười khổ nói:
- Chỉ sợ về sau mấy ngày này mỗi ngày anh sẽ về sớm.
Chu Tiểu Mai ah một tiếng, Cừu Tiểu Thiền trong phòng bếp nghe động tĩnh, nhô đầu ra hỏi:
- Như thế nào, xảy ra chuyện gì?
Tần Mục khoát khoát tay, nói ra:
- Còn không phải tập đoàn Tam Tinh sao?
Chu Tiểu Mai bật cười, Tần Mục vừa rồi hiện ra vẻ chán nản không hợp với bản tính của Tần Mục. Tần Mục có phiền muộn gì cũng có thể vui vẻ nói chuyện tình cảm, nhưng mà chán nản lộ ra mặt thì không phải phong cách của hắn. Vì vậy nàng hỏi:
- Như thế nào, áp lực cấp trên sao?
Tần Mục ôm eo nhỏ của Chu Tiểu Mai nói ra:
- Vừa vặn có nữ Chư Cát là em ở đây, giúp anh chuẩn bị kế hoạch làm sao bỏ sót được.
Nói xong kéo Chu Tiểu Mai đi vào phòng khách.
Trong mắt Cừu Tiểu Thiền hiện ra một tia lo lắng, nhưng mà nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình và nhớ trong phòng bếp còn việc.
Chu Tiểu Mai cũng bị Tần Mục làm động tác thân mật bất thình lình này làm cả kinh, bước chân di chuyển máy móc, đi theo Tần Mục vào trong phòng khách.
Tần Mục mở nhạc lên, sau đó kéo Chu Tiểu Mai ngồi lên ghế sa ***. Hắn nhíu mày nói:
- Tiểu Mai, em cả ngày ở đây, chuyện trong công ty làm thế nào?
Đương nhiên hắn rất rõ tâm tư của Chu Tiểu Mai, thế nhưng mà hắn rất bị động với nữ nhân, nếu khiến hắn chủ động tiến công thì không hợp với tính của hắn. Chu Tiểu Mai mấy năm này chịu khổ cùng ủy khuất, Tần Mục không phải không biết rõ, thế nhưng mà nếu bảo hắn nói một câu "Tiểu Mai, làm nữ nhân của anh" thì khó càng thêm khó. Hết lần này tới lần khác Chu Tiểu Mai lại phi thường chú ý thân phận của mình, mặc dù trong nội tâm ngàn vạn muốn nói với Tần Mục nhưng tự ti lại quấy phá nội tâm của nàng.
Nghe Tần Mục nói những lời này, Chu Tiểu Mai cảm giác không thấy Tần Mục quan tâm nên trong lòng sinh ra thất lạc lớn. Tần Mục nói như vậy có phải ghét bỏ mình hay không? Chu Tiểu Mai chỉ cảm thấy khóe mắt đau xót, vội vàng nghiêng đầu đi, dùng tay xoa mắt, nhỏ giọng nói ra:
- Bận, vô cùng bận. Mấy ngày nay em muốn bay đi Mỹ. Bá mẫu đang triệu tập tài chính chuẩn bị, bảo em qua đó làm chủ đạo.
Tần Mục lắc đầu nói ra:
- Tiểu Mai, nếu như em quá cực khổ thì nên buông đi, dù sao tiền đã xài không hết, không nên làm khó mình. Cùng lắm mướn vài người, em là chủ tịch tập đoàn cũng nên hưởng thụ sinh hoạt.
Tần Mục nói thú vị, làm cho Chu Tiểu Mai cảm thấy nội tâm lo lắng xuất hiện ánh rạng động, cười nói:
- Anh đấy, tại sao cũng như lúc còn bé, ưa thích nói lời dí dỏm này, anh bây giờ là bí thư huyện ủy đấy.
Tần Mục cũng cười rộ lên, cũng mang đề tài chuyển qua sách lược ứng phó với tập đoàn Tam Tinh. Chu Tiểu Mai cũng là người lăn lộn ở thương trường quốc tế, cau mày nghe Tần Mục nói thì ngón tay vuốt ve đầu gối Tần Mục, nói ra:
- Khá tốt anh nói với em chuyện này, em thấy kế hoạch của anh còn lỗ thủng rất lớn đấy.
Tần Mục hứng thú hỏi:
- Nói nghe xem!
Chu Tiểu Mai nhìn thấy con mắt Tần Mục sáng ngời, đột nhiên trong lòng hoảng hốt, mới cảm giác động tác của mình quá thân mật một chút. Ba nữ nhân từng đạt thành hiệp nghị ngầm hiểu, trừ phi Tần Mục chủ động tiếp cận các nàng, nếu không ai cũng không được thân mật với hắn. Nàng nghĩ đến bên cạnh còn có Cừu Tiểu Thiền nhìn chằm chằm, lập tức ah một tiếng, không biết nên tiếp tục chủ đề thế nào, lập tức lui xa.
Tần Mục vội vàng bắt tay Cừu Tiểu Thiền sau đó nói:
- Tiểu Mai, đây chính là quan hệ tới tiền đồ mấy ngàn người của xí nghiệp nhà nước, có lỗ thủng gì nhất định phải nói cho anh biết. Thừa dịp hiện còn chưa đàm phán còn kịp sửa chữa sách lược.
Bị Tần Mục ôn nhu cầm tay, Chu Tiểu Mai giấu mặt trong tóc đỏ ửng. Nàng miễn cưỡng kiềm chế kinh hoàng trong lòng, cúi đầu nhỏ giọng nói ra:
- Kế hoạch lần này có lỗ thủng rất lớn chính là thái độ của tập đoàn Tam Tinh.
- Thái độ của tập đoàn Tam Tinh?
Con mắt Tần Mục thâm thúy lên. Đối với thủ đoạn của tập đoàn Tam Tinh thì Tần Mục đã hiểu rõ ràng, vì vậy dùng các thủ đoạn đánh chặn kiếp trước bổ sung. Đều nói thương trường như chiến trường, thương trường chiến đấu là đầu mâu phải có máu, quan trường đấu tranh chỉ là ám chiến không thuốc súng. Hôm nay quan thương giao hội nên đối mặt thế nào?
Trên mặt Tần Mục suy nghĩ sâu xa khiến cho Chu Tiểu Mai toàn thân nóng lên, vì che dấu xáu hổ và bối rối của mình, Chu Tiểu Mai cố gắng rút tya khỏi tay Tần Mục. Nàng không động khá tốt, vừa động thì hai người không phát giác nhiệt độ trong sảnh cao lên vài phần, hai người đều có chút không tự nhiên.
Bên ngoài phòng khách Cừu Tiểu Thiền nhìn thấy tất cả, lập tức có chút bực mình, lúc này cắn môi anh đào, ở ngoài phòng cười rộ lên:
- Hai người đợi một chút, trong nhà không có xì dầu, em đi mua đã.
Nói xong vội vã rời khỏi biệt thự.
Cừu Tiểu Thiền rời khỏi đột ngột, nhưng mà giờ phút này Tần Mục cùng Cừu Tiểu Thiền đều mất tự nhiên, cũng không có đi truy cứu. Qua một hồi lâu Chu Tiểu Mai mới ho khan một tiếng, tận lực phóng nhỏ giọng lại, nói: