[Dịch]Thanh Quan

Chương 534 : Ai muốn đưa tay lấy phí qua đường. (1)




Tần Mục nghĩ ngợi ở độ cao như Cao Phái sẽ đối đãi chuyện này như thế nào, cho ra kết luận khiến hắn mỉm cười. Lão gia tử không có kiên trì, trực tiếp cho hắn đến Thanh Thao, chỉ sợ muốn nhìn xem Tần Mục có dũng khí dao sắc chặt đay rối cùng ngạo khí đối mặt với cao tầng hay không mà thôi.

Bởi vậy Tần Mục rốt cục hiểu được nỗi khổ tâm của lão gia tử, đem hắn phóng vào chỗ chết, sau đó ma luyện sắc bén, nhuệ khí quá rõ ràng kia, cuối cùng mài góc cạnh, khi đó chỉ sợ không còn ai nói tới nói lui gì được nữa.

Nhìn thấu điểm này, Tần Mục buông điện thoại gọi cho Lưu Đại Hữu.

Lưu Đại Hữu đang họp trong cục công an thành phố, di động rung lên liền nhìn thoáng qua, sau đó tắt máy. Tần Mục hiểu được Lưu Đại Hữu đang có việc công trong người, không tiếp tục gọi, chỉ gác máy.

- Reng…

Lúc này điện thoại lại dồn dập vang lên. Tần Mục cầm lên lắng nghe, là thanh âm của Trương Lệ Na, liền cười nói:

- Trương kinh lý, chào cô.

Đêm qua Trương Lệ Na suy nghĩ cả đêm, thầm hận Lưu Đại Hữu phá tan chuyện tốt của mình, nếu không Tần Mục đã rơi vào tay nàng, vì vậy thừa dịp buổi trưa lại đưa ra lời mời với Tần Mục.

Tần Mục thật sự cảm thấy đau đầu với Trương Lệ Na, nhưng hôm qua nàng đã lộ ra ý đồ có thể liên lạc với việc hùn vốn vào Tư Lạc Ngõa. Hiện tại Tư Lạc Ngõa là khối bánh ngọt, không biết có bao nhiêu xí nghiệp muốn phân đi một chén canh. Tần Mục cười nói:

- Trương kinh lý, hiện tại công việc trong Thanh Thao nặng nề, tôi làm bí thư huyện ủy càng phải làm gương cho mọi người, bữa tiệc kia tôi nghĩ miễn đi thôi. Không bằng như vậy, nếu cô có kế hoạch đầu tư gì, có thể tới phòng làm việc của tôi giáp mặt mà bàn bạc. Mọi người là bạn bè, có thể cấp cho chính sách ưu đãi tôi vẫn sẽ nâng tay.

Lời của Tần Mục lập lờ nước đôi, nhưng nghe vào trong tai Trương Lệ Na thì mang ý nghĩa lưu luyến. Trong phòng làm việc của bí thư huyện ủy! Sắc mặt Trương Lệ Na nhất thời hồng nhuận, lúc trước Diệp Thạch Bình cũng không lớn gan như vậy, vị bí thư huyện ủy trẻ tuổi kia thật sự có quyết đoán có đảm lượng. Nàng kiều mỵ đáp ứng, nói chiều sẽ tới, hi vọng Tần Mục có thể rút ra thời gian nể mặt tiếp kiến.

Tần Mục lại nhắc nhở một câu, nếu Trương Lệ Na có bạn bè gì có thể cùng nhau ngồi xuống bàn việc, huyện Thanh Thao hoan nghênh. Trương Lệ Na suy nghĩ hồi lâu, cảm giác Tần Mục hiểu ý của mình, liền gọi điện cho người ủy thác nàng.

Mãi cho đến trưa, Tần Mục có chút mệt mỏi, đem văn kiện xếp lại, thông tri Cừu Tiểu Bằng đi thủ đô, đem phần văn kiện này đưa tới Tần gia đại viện.

Qua một lát Lưu Đại Hữu gọi điện thoại tới, hỏi Tần Mục có sự tình gì.

Tần Mục nhờ Lưu Đại Hữu điều tra người tên Thôi Lục, nhìn xem có gì cần phải chú ý hay không.

Thanh âm Lưu Đại Hữu lập tức thay đổi, nhìn quanh bốn phía, cẩn thận nói:

- Tiểu Tần, cậu không có quan hệ gì với hắn đi? Bên Vân Nam đã phát tới lệnh truy nã, tiểu tử kia phạm tội.

Tin tức trọng yếu như thế, phạm tội bên Vân Nam trên cơ bản đều có quan hệ tới thuốc phiện. Tần Mục liền nói với Lưu Đại Hữu có liên quan tới chế dược Tam Dương, như vậy Lưu Đại Hữu sẽ biết có ý tứ gì. Lúc trước sở dĩ Lưu Đại Hữu được thăng lên cục công an thành phố, là được ban thưởng trong sự kiện chế dược Tam Dương, xem như có chút ý tứ dùng chức vị đổ miệng của hắn.

Lúc trước Lưu Đại Hữu cùng Trương Thúy từng suy đoán qua, đoán ra được sau lưng chế dược Tam Dương khẳng định có quan hệ không nhỏ, nếu Lưu Đại Hữu đã được thăng lên, mà Tần Mục không tiếp tục điều tra, xem như giả câm vờ điếc không tiếp tục truy cứu. Hôm nay Tần Mục đột nhiên nhắc lại, Lưu Đại Hữu liền để ý, nói với Tần Mục sẽ lưu tâm điều tra động tĩnh của Thôi Lục, nhưng không biết có thể bắt giữ được tiểu tử kia hay không.

Tính tình Lưu Đại Hữu hào sảng, khi nói chuyện lại có vẻ không dám chắc chắn, Tần Mục suy đoán ra kiêng kỵ trong lòng hắn, liền cười nói:

- Lưu ca, đừng để vào trong lòng. Có thể gặp được đương nhiên là chuyện tốt, không gặp thì thôi, có một số việc đã qua thì coi như xong.

Lưu Đại Hữu thầm khen Tần Mục là nhân vật mánh khóe thông thiên, khi nói chuyện hay làm việc đều thật cẩn thận, liền vỗ ngực nói:

- Cậu nghĩ lão Lưu là người gì, đến lúc đó bắt được cậu muốn tìm hắn hỏi chuyện thì cứ lên thành phố đi.

Sau khi Tần Mục đáp ứng, hai người kết thúc cuộc nói chuyện. Tần Mục gõ lên bàn, suy nghĩ những chuyện phát sinh trong mấy hôm nay. Bên trong không giống như chỉ có ảnh tử của tập đoàn tài chính Tam Tinh, còn có người giống như cố tình gây khó khăn cho mình. Một pháo trong hội nghị thành phố lần trước, khẳng định có người nhìn hắn không vừa mắt. Bọn hắn không dám công khai nói gì, nhưng giày chật sau lưng vẫn kéo tới. Cục chiêu thương Lục Vân Phi chính là một trong số đó, hắn có thể đạt tới chung nhận thức với Trương Lệ Na, nói rõ bản tâm Lục Vân Phi vẫn thật đồng ý chuyện hùn vốn.

Mọi mặt đều phải chiếu cố đến, thật sự là khó xử. Tần Mục gọi điện cho Lục Vân Phi, tỏ vẻ tiếc nuối vì đêm qua hắn không tới, cũng đại biểu huyện ủy Thanh Thao mời Lưu bí thư có thời gian đến Thanh Thao đi dạo. Đối với thủ đoạn xử lý chu đáo của Tần Mục, Lục Vân Phi tỏ vẻ cảm tạ, cũng cổ vũ hắn chuyện quốc xí Thanh Thao có thể thay đổi, bản thân Lục Vân Phi sẽ đưa xuống cờ thưởng cho huyện Thanh Thao.

Đây là một loại áp lực, cũng là một cách ám chỉ. Tần Mục hờ hững không quan tâm, Lục Vân Phi chỉ có thể động mồm mép, muốn hắn nhảy ra chống lại Vạn Hữu Niên, lá gan của hắn còn chưa lớn như thế. Tần Mục cân nhắc một chút, trên tay Lục Vân Phi chỉ sợ đã có chút thu nhập màu xám mất rồi.

Đối với việc này Tần Mục cũng không để trong lòng. Hắn có sản nghiệp của cải hùng hậu ủng hộ, có thể không cần u sầu vì chuyện tiền tài, nhưng người khác cũng không có được tập đoàn tài chính đứng thứ ba tại Mỹ như hắn. Quyền lực chức vị chỉ vì tiền tài, đây là tiềm quy tắc trong quan trường, Tần Mục đối với chuyện này chỉ mắt nhắm mắt mở. Trong cảm giác nội tâm của hắn, có đôi khi lấy một chút cũng có thể cho qua, chủ yếu là anh nên làm việc cho dân chúng, làm chuyện hiện thực. Nếu anh cầm tiền lại không làm việc, còn cả ngày chỉ biết nghĩ làm sao moi tiền trong túi của nhân dân, vậy thật sự là vô cùng chướng mắt.

Buổi trưa, Tần Mục theo thường lệ gọi điện về biệt thự, lần này là Chu Tiểu Mai nghe điện. Nàng nói với Tần Mục, bên khu khai phát Lan Trữ bề bộn nhiều việc, buổi tối Cừu Tiểu Thiền sẽ về muộn, hi vọng Tần Mục có thể đi đón nàng.

Đối với việc ba cô gái làm sao đạt tới nhất trí, cũng làm rõ quan hệ với Tần Mục, điểm này Tần Mục không biết, nhưng không đi hỏi, tâm tư của hắn đã đặt lên người Hàn Tuyết Lăng, cũng đã nhờ mẹ hắn liên hệ toàn bộ bác sĩ thần kinh nổi tiếng trên thế giới đến trị liệu cho nàng. Mặc dù theo ý tứ của Ông Văn Hoa, tình huống của Hàn Tuyết Lăng không lạc quan, nhưng Tần Mục chưa bao giờ buông bỏ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.