[Dịch]Thanh Quan

Chương 465 : Biệt thự ngoại ô người ấy đến




- Ân, Hữu Niên sao, nhất định phải vỗ yên Tần Mục, đừng cho hắn có cảm xúc dao động quá lớn…Anh làm tốt lắm, người trẻ tuổi tính tình nóng vội, luôn không nghĩ tới hậu quả. Đúng vậy, phải để Tần Mục đem tinh lực đều đặt ở chỗ này…Tốt, tôi sẽ báo cáo với tư lệnh.

Trong điện thoại truyền ra chỉ thị, Vạn Hữu Niên cúp điện thoại, trong mắt lóe ra vẻ suy nghĩ.

Tần Mục không hề hay biết chuyện này, sau khi hắn cùng Cừu Tiểu Bằng quay về khách sạn, Tần Mục gọi Cừu Tiểu Bằng tự đi ăn cơm, sau đó ngồi taxi về biệt thự nằm trong Đằng Long. Đây là quà tặng tân hôn của Ông Văn Hoa mua cho hắn, hắn chưa từng ở lại ngày nào, ngược lại đưa cho Feeney Douglas ở lại, hiện giờ thì đưa cho Cừu Tiểu Thiền.

Trời cũng vừa tối, ánh đèn neon trong thành phố đã sáng lên. Khi xe taxi sắp đến biệt thự, Tần Mục xuống xe trả tiền, sau đó đi bộ về nhà.

Gió nhẹ thổi qua mái tóc hắn, làm tâm tình của hắn có chút khuấy động. Đối với Cừu Tiểu Thiền, Tần Mục rốt cục cũng không biết mình có cảm thụ gì, từ ngày nhận thức nàng cho tới lòng tín nhiệm của hôm nay, hai người tựa hồ đã đi qua một vòng cong nhiễu thật lớn. Hiện tại nàng đang ở trong biệt thự đợi hắn, điều này làm cho hắn có chút vò đầu cùng rối rắm. Hắn không phải người chung thủy trong cảm tình, sở dĩ cùng Lưu Đan với Ngô Cúc phát sinh quan hệ chỉ vì hắn cảm nhận được các nàng thực tâm mà thôi.

Nếu nói bản thân mềm lòng chỉ là lấy cớ, ở trong lòng mỗi người đàn ông chỉ sợ đều hi vọng mình có ba vợ bốn nàng hầu đi. Tần Mục có chút buồn bực gãi gãi đầu, ngọn đèn trong biệt thự đã ở ngay trước mắt.

Từ thật xa đã nhìn thấy một thân ảnh thướt tha đứng ở cửa. Thời tiết dần lạnh, nàng không mặc áo bông như người khác mà chỉ mặc một bộ áo phi thường thanh lịch.

Nhìn thấy thân ảnh Tần Mục đến gần, Cừu Tiểu Thiền khẩn trương khoanh tay trước ngực, làn da trắng muốt trước ngực bị nàng che giấu mất.

- Là anh sao?

Cừu Tiểu Thiền đoán được Tần Mục đã đến, nhưng vẫn không dám tin run rẩy hỏi một câu.

- Đi thôi, vào nhà hẵng nói.

Tần Mục cảm giác hai người gặp mặt càng giống như một loại nghi thức, khuyết thiếu cảm giác yêu đương vụng trộm cùng kích thích. Cho dù Cừu Tiểu Thiền trang điểm sửa soạn thật xinh đẹp làm trong lòng hắn dâng lên cảm giác ôn nhu sâu sắc, nhưng nếu như có thể, hắn vẫn muốn khuyên bảo Cừu Tiểu Thiền có thể buông tha ý nghĩ trong lòng, tìm một người đàn ông tốt trải qua cả đời.

Cừu Tiểu Thiền căn bản không cho Tần Mục cơ hội khuyên nhủ, tay phải ôm lên khuỷu tay hắn, cao hứng nói:

- Hôm nay em đã chuẩn bị vài món đồ ăn mà anh thích nhất. Em làm cơm để anh ăn no, anh cũng phải cho em ăn no.

Tần Mục khẽ nuốt nước bọt, Cừu Tiểu Thiền rất ít có thái độ phóng túng như vậy trước mặt hắn. Đợi khi nàng đóng cửa biệt thự, Tần Mục đi tới gần hơi cau mũi, nghi hoặc hỏi:

- Em uống rượu sao?

- Hì hì…

Hai tay Cừu Tiểu Thiền khoát lên vai Tần Mục, đầy vẻ uể oải của một con mèo nhỏ:

- Mọi người nói rượu tráng can đảm, thật sự không nói sai.

Tần Mục bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, nói:

- Anh thật hi vọng em đừng uống nhiều, đừng đem muối xem như bột ngọt bỏ vào nồi là tốt rồi.

Cừu Tiểu Thiền ôm Tần Mục đi vào biệt thự, vừa mở cửa phòng, một trận thanh âm ầm vang vọng ra, Cừu Tiểu Thiền đem thanh âm mở thật lớn, không ngờ là loại nhạc nặng của Mỹ.

Tần Mục nhíu nhíu mày, hắn vẫn luôn thích yên tĩnh, liền hỏi:

- Em thích nghe loại âm nhạc này?

Cừu Tiểu Thiền lắc đầu lớn tiếng nói:

- Đây là băng từ mà Sydney tặng cho em. Nàng nói chỉ cần trong lòng sợ hãi, lớn tiếng hát lên sẽ không còn sợ gì nữa.

Sydney? Tần Mục cười khổ, không thể tưởng được cô bé tĩnh lặng như Sydney lại thích loại âm nhạc này. Hắn đi tới tắt máy, nhún nhún vai nói:

- Nên im lặng một chút, em không có gì phải sợ.

Vừa tắt máy, trong phòng nhất thời an tĩnh lại. Thân thể Cừu Tiểu Thiền thoáng run rẩy, nhìn thấy Tần Mục tự nhiên cởi bỏ áo khoác cuống quýt nói:

- Em đi chuẩn bị cơm chiều.

Nói xong hoảng loạn chạy vào phòng bếp.

Tần Mục lắc đầu, cầm điện thoại gọi cho Cận Tiểu Xuyên, đem chuyện của Lý Trung Nguyên nói qua với hắn. Mấy ngày nay tâm tình Cận Tiểu Xuyên có chút không tốt, đáp ứng Tần Mục xong lại rầu rĩ hỏi:

- Tần ca, Băng tỷ đã đi phía nam, anh không lo lắng cho nàng sao?

Tần Mục sửng sốt, chuyện giữa hắn cùng Vân Băng, Cận Tiểu Xuyên không biết rõ tình hình, ra vẻ vẫn còn ý định thúc đẩy tình cảm giữa hai người. Tần Mục liền cười mắng:

- Tiểu Xuyên, đừng cả ngày đem trái tim đặt vào chuyện tình cảm riêng tư, làm cho tốt công việc của cậu đi. Tôi nói cho cậu biết, chỉ cần cậu làm việc dụng tâm, không qua mười năm cả tỉnh Bắc Liêu đều biết tên của cậu, cậu cũng cấp cho cha cậu tranh khẩu khí hiểu chưa?

Cận Tiểu Xuyên cười một tiếng, hỏi:

- Tần ca, lời này của anh giống như thường nói đã nhiều năm, khi đó có phải Quý ca cũng thường nghe được lời này?

Tần Mục cười vang, ở chung một chỗ với những người trẻ tuổi Tần Mục mới có thể cảm thấy mình vẫn còn là một thanh niên hai mươi lăm tuổi, đổi điện thoại qua bên kia hỏi:

- Chí Cương đang ở chung với cậu sao?

- Phải, chúng tôi mới cùng ăn cơm xong, đang chơi mạt chược đâu.

Cận Tiểu Xuyên vui vẻ nói, đưa điện thoại cho Quý Chí Cương.

Tần Mục nghe thanh âm đã bắt đầu lão thành của Quý Chí Cương, dò hỏi:

- Nghiệp vụ kia của cậu thế nào rồi?

Quý Chí Cương biết Tần Mục nhắc tới việc chế tạo đĩa lậu VCD, liền dùng lời ám chỉ nói đã thành hình, còn đang ghi âm bên Hong Kong, sau đó để bên Quảng Châu vận chuyển khắp nơi trong cả nước. Bởi vì mục tiêu hàng đầu của Vạn Yến VCD là phía nam, cho nên đĩa VCD cũng đã bắt đầu hành động bên kia.

Tần Mục nghĩ nghĩ, nói:

- Chí Cương, thứ này rốt cục không lên được mặt bàn, chờ sau khi làm xong cậu buông nghiệp vụ này ra đi, đi làm bản chính tốt hơn.

Quý Chí Cương biết Tần Mục nhắc nhở mình, sợ mình bị hãm đi vào, liền cảm tạ lời dặn dò của hắn. Tần Mục liền cười nói:

- Chung quy sẽ không để cho cậu lỗ vốn. Mấy ngày nữa cậu qua Mỹ một chuyến, nghe nói bên Silicon Valley có một công ty đang nghiên cứu cái gì mà P cái gì mà 3 gì đó, cậu đi qua xem, xem có thể mang ra dùng trong sinh hoạt thực tế hay không.

Quý Chí Cương cẩn thận nói:

- Bên Mỹ sao? Nếu thật sự có vật dùng vào thực tế, muốn lấy tới chỉ sợ giá tiền rất lớn ah. Tôi…

Mặc dù hiện tại Quý Chí Cương có chút thành công, nhưng nếu muốn mua kỹ thuật của Mỹ hắn thật sự có chút lực bất tòng tâm. Tần Mục an ủi:

- Chí Cương, cứ buông tay đi làm, vấn đề có thể sử dụng tiền để giải quyết tuyệt đối không phải là vấn đề.

Quý Chí Cương không tự chủ được gật gật đầu, trầm mặc một lúc lại cầm điện thoại chạy ra ngoài nhỏ giọng nói:

- Tần ca, tôi nghe trong thành phố nói, hình như anh có chút…

Hắn không tiếp tục nói hết lời, chỉ trầm giọng thở dốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.