Nhưng mà xí nghiệp dược Tam Dương có tin tức nhanh như vậy, bên Lan Trữ này nhất định là có người mật báo. Trên quan trường hoàn hoàn đan xen, vượt qua tỉnh cũng có thể tìm nhân mạch, huống chi tất cả mọi người tại thành phố Đằng Long đều gặp mặt nhau chứ?
Tần Mục phân tích thế cục một chút, hắn cùng Chu Văn Bân đã đàm phán không thành, nhưng Trần Đông Thăng vẫn đứng bên cạnh hắn, trong hội nghị thường ủy có mười một phiếu, Tần Mục có thể có khống chế bốn phiếu thì vẫn còn sáu phiếu. Trần Đông Thăng đưa ra yêu cầu kiểm tra xí nghiệp dược Tam Dương thì không biết Chu Văn Bân có đưa ra dị nghị gì hay không.
Chủ tịch huyện đề nghị, bí thư huyện ủy cầm phiếu bác bỏ sẽ khiến số phiếu dao động, xem ra muốn có phiếu phải đánh tốt nhân mạch. Nghĩ tới đây Tần Mục thông qua điện thoại gọi Cừu Tiểu Thiền tiến tới đây, hắn muốn mời chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị Lưu Hải, bí thư ban tổ chức bộ Phùng Trường Chinh ăn cơm. Nếu trong thường ủy có hai người này giúp đỡ, Tần Mục muốn khui lỗ hỏng cũng làm được.
Cừu Tiểu Thiền ứng một tiếng và điện thoại cho hai người này, ước định thời gian là bốn giờ chiều. Bởi vì sáng ngày mai Hàn Tuyết Lăng còn phải rời Lan Trữ, Cừu Tiểu Thiền cân nhắc Tần Mục cũng đưa tiễn Hàn Tuyết Lăng cho nên không có định giữa trưa. Tần Mục nghe Cừu Tiểu Thiền cân nhắc, mỉm cười nói:
- Nha đầu kia tự đi đi, còn cần người khác tiễn?
Mặc dù nói thế nhưng Tần Mục vẫn hâm mộ tính cách cẩn thận của Cừu Tiểu Thiền. Hắn từ kinh thành quay về hấp tấp chưa dừng bước, hiện tại phải vì chuyện mấy xí nghiệp của Nhật mà lao tâm, tâm tình liền buông lỏng một ít, nói chuyện với Cừu Tiểu Thiền trong chốc lát và hỏi thăm sinh hoạt của Cừu đại gia Cừu bác gái thế nào.
Hai chị em Cừu gia trong chính quyền cũng là nhân vật, tiền lương đầy đủ thuê nhà ỏ, ngôi nhà trước kia bán đi, đang chuẩn bị mua đất ở Lan Trữ này, nghe nói mua ở phía bắc.
Tần Mục gật gật đầu nói ra:
- Thời tiết Lan Trữ không khác gì bên Tây Bình, giữ mấy lão nhân ở bên người cũng dễ chiếu cố.
Hắn nhớ tới kinh nghiệp kiếp trước của mình, hiện tại cha mẹ của hắn sợ rằng chưa kết hôn a. Ý niệm này thoáng hiện ra mà thôi, Tần Mục không đi xoắn xuýt, hắn hiện tại chính là Tần Mục.
Cừu Tiểu Thiền thấy Tần Mục trên mặt hiện ra nét bi ai, hiểu được Tần Mục nhớ tới thân nhân mình, sóng mắt lưu chuyển, nói ra:
- Tần bí thư, cha mẹ tôi muốn mời anh ăn cơm, không biết anh có thời gian không, tối nay.
Tần Mục cười nói:
- Cô đấy, chỉ sợ phiền toái thôi, buổi tối hôm nay đi xem nhà mới của họ đi, đừng quá để ý.
Cừu Tiểu Thiền vội nói không có sao, còn nói cha mẹ còn đang ngồi không yên, mấy ngày nay vẫn lẩm bẩm chuyện quầy hàng buổi sáng. Người thế hệ trước không chịu ngồi yên, Tần Mục khuyên vài câu và định thời gian tối mình sẽ tới.
Hàn Tuyết Lăng lúc này đang ở trong nhà của Lôi Bình Xuyên, ngày mai phải đi, luôn phải cáo biệt. Buổi tối tụ tập ở nhà chị em Cừu gia, vui vẻ hòa thuận ăn bữa sủi cảo.
Cừu đại gia Cừu bác gái đang dùng cơm, cũng không biết xuất phát từ tâm lý gì bảo Tần Mục hỗ trợ tìm đối tượng cho Cừu Tiểu Thiền, không cầu trai trẻ, chỉ cần người trung thực là được, có con cũng không sao. Trong mắt bọn họ thì Tần Mục chính là người tri kỷ, một tri kỷ hết lòng vì dân chúng, nói chuyện chất phác tự nhiên. Tần Mục cười đáp ứng, Cừu Tiểu Thiền thì hờn dỗi trợn mắt.
Tần Mục hai mươi ba tuổi, trong ấn tượng của dân chúng huyện Tây Bình chính là nhân vật hét ra lửa, Cừu đại gia Cừu bác gái không để ý tới Cừu Tiểu Thiền đang dùng ánh mắt ngăn cản, lại dặn dò Tần Mục nên đặt chuyện này trong lòng.
Ngày hôm sau Hàn Tuyết Lăng lái xe rời khỏi, Tần Mục dặn dò nàng cẩn thận trên đường đi, đến kinh thành điện thoại cho mình. Hàn Tuyết Lăng ân một tiếng, nói cho Tần Mục nghe mình phải làm nhiệm vụ, trong giọng nói mang theo bi thương. Tần Mục nghe ra lưu luyến trong giọng nói của nàng, nói đùa sau khi kết hôn sẽ giam nngf ở trong nhà, lúc này khiến Hàn Tuyết Lăng tức giạn, xe thể thao màu đỏ lau đi thật nhanh.
Hàn Tuyết Lăng đi rồi, Tần Mục đặt tâm tư vào cục diện của thành phố Đằng Long bên này. Một phó bí thư huyện ủy nghĩ tới lộ tuyến kinh tế của thành phố Đằng Long thì đúng là làm trò cười cho người trong nghề, nhưng Tần Mục tin tưởng, một khi Vương Hải Đào cùng An Huy Vạn Yến đạt thành hiệp nghị, thành phố Đằng Long sẽ cố gắng bắt lấy mấy xí nghiệp lớn.
Buổi tối ăn cơm với hai thường ủy, hai người kia cũng là người biết thương thảo, chỉ nói chút ít chuyện phong thổ huyện Lan Trữ, không hề không đề cập tới cục diện chính trị của huyện Lan Trữ. Loại biểu hiện này nằm trong dự kiến của Tần Mục, hắn thậm chí có thể nghĩ tới bí thư Phùng Trường Chinh rất có thể đã điện thoại tới chỗ Chu Văn Bân rồi. Tần Mục trước khi xuất ngoại thì Chu Văn Bân ủy thác chức vụ nhân sự nhưng vẫn nắm chắc mảng này, Tần Mục còn chưa kịp hành xử quyền lợi thì bị tỉnh gọi đi nước Mỹ, Phùng Trường Chinh tự nhiên sẽ cho rằng Tần Mục làm vậy là đang tranh giành quyền lực với bí thư.
Chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị Lưu Hải thì gần gũi bình dị, nói chuyện thi từ ca phú với Tần Mục. Tần Mục cười đối đáp với Lưu lão đầu một phen, nhắm trúng Lưu lão đầu khen Tần Mục, nói hiện tại người trẻ tuổi quá lời, Tần Mục cũng có tạo nghệ chuyện văn học.
Đầu năm có tục xưng gọi là "Bán mở hàng đầu năm ", thời cổ thì đốt pháo, tế tam sinh. Tần Mục nhàn rỗi không có việc gì ở trong đại viện huyện ủy xem văn kiện tài liệu. Ánh mặt trời xuyên thấu qua cưa sổ, thời điểm ở Lan Trữ thì Tần Mục nhận được một cuộc điện thoại.
Vừa mới cầm lấy điện thoại, tựu truyền đến Quách Thiểu Đình nghiêm trang âm thanh:
- Khục khục, là Tần Mục Tần phó bí thư sao?
Tần Mục sững sờ, nghi hoặc nói ra:
- Quách thiếu?
Quách Thiểu Đình cười lên ha hả, trong điện thoại có tiếng cười ha hả. Tần Mục trợn mắt, khí định thần nhàn nói ra:
- Không biết Quách thiếu gọi điện thoại tới có gì chỉ điểm hay không?
Nghe Tần Mục nói vậy thì Quách Thiểu Đình cười càng nhiều hơn, Tần Mục có chút không kiên nhẫn nhíu mày, muốn đánh gãy tiếng cười của Quách Thiểu Đình, Quách Thiểu Đình vừa lên tiếng:
- Lão Tần, tôi tặng lễ cho anh đấy!
Ánh mắt Tần Mục ngưng tụ, trong lòng có suy nghĩ, không thể tin nổi nói:
- Phòng đốc tra?
Quách Thiểu Đình lại cười rộ lên, thần thần bí bí nói ra:
- Anh cũng phải cẩn thận đấy, coi chừng tôi bắt được tóc của anh, nếu anh dám đắc tội tôi... Ha ha ha ha.
Tần Mục đổi tay cầm điện thoại, trong nội tâm khinh bỉ một chút, không nghĩ tới hắn cho Quách Thiểu Đình lại giả bộ như vậy, coi như bất ngờ. Quan trường chính là như vậy, không chuẩn một cước án ngươi ngã xuống. Nhưng mà Quách Thiểu Đình nói như vậy thì không có ác ý, Tần Mục điều chỉnh ngữ khí một chút, mang theo hương vị vui vẻ chúc mừng Quách Thiểu Đình, lúc này Quách Thiểu Đình lại cười to, lúc này mới nói cho Tần Mục nghe, hắn hiện tại đang ở trong tỉnh, đầu tháng sau sẽ tới huyện Lan Trữ, cũng đắc ý nói cho Tần Mục nghe hắn lần này mang theo thượng phương bảo kiếm tới, Tần Mục có yêu cầu gì nói đi, Quách Thiểu Đình sẽ giúp hắn.