Nghiêm Khoan thấy thái độ của phó bí thư, nhất thời không bắt được mạch đập của Tần Mục, liền muốn cáo từ. Tần Mục gật gật đầu, đem bịch trà trên bàn đưa cho Nghiêm Khoan, lời mang thâm ý nói:
- Lão Nghiêm, bịch trà này ông cầm đi, thật khó được. Pha lần thứ nhất không cần uống, rửa qua chốc lát uống mới ngon.
Nghiêm Khoan mờ mịt nhận bịch trà, mơ mơ màng màng rời văn phòng của Tần Mục. Khi đi qua phòng của Cừu Tiểu Thiền, vừa khéo nàng mở cửa ra, Cừu Tiểu Thiền nói một câu “Nghiêm chủ tịch đi đường đừng gấp cẩn thận đường trơn”, nhất thời làm Nghiêm Khoan hiểu ra, bàn tay thô to sờ sờ gáy mình, sau khi lên xe liền cười ha hả, phân phó tài xế nhanh chóng quay về Vân Hải hương.
Tần Mục đứng bên cửa sổ nhìn thấy xe của Nghiêm Khoan lướt đi trên tuyết, khóe môi hiện lên ý cười. Lão Nghiêm này nhìn qua giống như một ông nông dân trung hậu, nhưng trong bụng cũng cất giấu không ít đâu. Mặc dù có chút làm ra vẻ, nhưng trong lòng rốt cục vẫn nghĩ đến nhân dân, vẫn rất có tinh thần trọng nghĩa. Tần Mục quay đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, quay về bàn công tác lật xem văn kiện.
Buổi chiều, Tần Mục định ngày hẹn với cục trưởng cục giáo dục, để cục trưởng đi tới Vân Hải hương nhìn xem, đại biểu trong huyện biểu lộ thái độ, chúc mừng trường tiểu học Vân Hải hương sửa chữa thành công, công tác nên làm vẫn phải làm. Đưa tiễn cục trưởng cục giáo dục, Tần Mục cảm giác có chút mệt mỏi, dựa vào sau ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Tuy rằng Tần Mục biết đại bộ phận con đường phát triển kinh tế ngày sau, nhưng thân ở thời đại này còn có rất nhiều địa phương phải giải thích, nhưng thân thể này lưu lại không nhiều trí nhớ, học tập trong học viện cán bộ thanh niên chỉ là lý luận, Tần Mục liền sản sinh một ý niệm trong đầu, nếu công tác trong huyện không nhiều, hắn cần phải đến học tập thêm trong trường đại học truyền hình của huyện.
Nghĩ tới đây, hắn đi qua phòng của Cừu Tiểu Thiền, đem ý nghĩ của mình nói ra, để nàng hỗ trợ báo danh. Khi Cừu Tiểu Thiền cầm lấy điện thoại, trong lòng đột nhiên sản sinh ý tưởng, mình cũng cùng báo danh, theo sát bước chân lãnh đạo, nàng chỉ vì muốn tiến bộ mà thôi đâu. Cừu Tiểu Thiền dùng lý do như vậy thuyết phục mình, căn bản không thừa nhận tâm tư của mình chỉ muốn càng thêm tiếp cận với Tần Mục.
Sau một ngày công tác, Tần Mục theo lời hẹn với Cừu Tiểu Thiền lên xe lam điểu, đi tới trong nhà bạn gái của Cừu Tiểu Bằng. Hôm nay Cừu Tiểu Bằng mặc quần áo chỉnh tề, mang giày da phối hợp âu phục màu xanh đen, mái tóc cắt ngắn đầy tinh thần, làm người ta nhất thời thấy hai mắt tỏa sáng.
Trên xe Tần Mục trở nên bát quái, không ngừng hỏi thăm bạn gái của Cừu Tiểu Bằng là ai, không nghĩ tới tiểu tử kia đỏ mặt, không chịu nói cho Tần Mục. Cừu Tiểu Thiền ngồi sau xe cười hì hì, cũng giúp hắn giữ bí mật, khiến Tần Mục cảm thấy thật mất mặt.
Thẳng tới khi đến nhà, nhìn thấy Mạnh Á Linh đỏ mặt mở cửa, Tần Mục lúc này mới hiểu được nguyên lai trong lúc vô tình mình đã trở thành nguyệt lão.
Mạnh Á Linh giống như đã sớm biết Tần Mục sẽ tới, vẻ mặt ngượng ngùng, trừng mắt liếc Cừu Tiểu Bằng, sau đó dẫn mọi người vào nhà.
Đi vào trong nhà Mạnh Á Linh, Tần Mục phát hiện nguyên lai điều kiện gia đình nàng không tệ, ít nhất ở phòng khách có chiếc ti vi. Ở niên đại 90, gia đình có ti vi là có thể hình dung gia cảnh có tiền, huống chi loại ti vi trong nhà này chỉ mới xuất hiện trên thị trường năm nay mà thôi.
Bên trong phòng có cha mẹ của Mạnh Á Linh, còn có một cô gái dáng người cao gầy mặc áo cừu màu đỏ, thoạt nhìn khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu, không biết có quan hệ gì với nàng.
Khi hai bên bắt tay lẫn nhau, Tần Mục chứng kiến vẻ mặt cha của Mạnh Á Linh không vui cho lắm, cũng không nói gì thêm. Sau đó Mạnh Á Linh giới thiệu cô gái kia, là chị của nàng, hiện giờ đang làm giáo viên trường đại học truyền hình trong huyện.
Tần Mục liền nổi lên hứng thú, vừa ngồi xuống liền hỏi thăm chị của Mạnh Á Linh là Mạnh Quan Linh tình huống báo danh trường đại học truyền hình cùng những chi tiết cần chú ý. Mạnh phụ càng thêm không vui, liền chen lời hỏi:
- Không biết Cừu tiên sinh thăng chức ở nơi nào?
Trong giọng điệu nói chuyện rõ ràng mang theo hương vị cao cao tại thượng.
Mạnh Á Linh bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Mạnh phụ, làm nũng nói:
- Cha làm gì đây chứ, tiểu Bằng chỉ là đến ăn bữa cơm, sao cha vẫn giống như lúc làm việc trong chính hiệp vậy, mở miệng là đầy giọng quan.
Tần Mục âm thầm gật đầu, nói chuyện có thể văn nhã như thế, hẳn là mài ra được trong quan trường thời gian dài.
Mạnh phụ trừng mắt nói:
- Sao lúc cha nói chuyện con vẫn cứ thích nói chen vào như thế? Nhìn chị em của con xem, hừ, cả ngày chỉ biết đứng chung một chỗ với những người không đứng đắn, có thể học được gì tốt?
Tần Mục nghe lời này cũng có chút phiền muộn, Mạnh Á Linh là một cô gái tốt, tuy rằng thích tranh cãi nhưng tính tình không tệ, cũng có thể hòa hợp với Cừu Tiểu Bằng. Chỉ sợ Mạnh phụ kia đã làm việc trong văn phòng thời gian quá dài, ngay cả khi về hưu rồi vẫn còn cho mình còn tại chức đi.
Không khí lúc này có chút xấu hổ, Mạnh Quan Linh liếc mắt nhìn cha mình, đánh vỡ cục diện bế tắc tiếp tục nhắc tới đề tài vừa rồi, nói cho Tần Mục biết trong trường bình thường đều mở khóa ở cuối tuần, chỉ cần Tần Mục báo danh thì có thể đi học, nhưng chỉ sợ văn bằng không nổi danh, không mấy người nhìn vào trong mắt.
Tần Mục cười nói chỉ là muốn học tập làm phong phú bản thân mình một chút, không phải muốn lấy văn bằng đi lừa dối người. Mạnh phụ lại chuyển dời lên người Tần Mục, hỏi quan hệ giữa hắn cùng Cừu Tiểu Bằng, đang đi làm việc tại nơi nào.
Tần Mục thoáng nhíu mày, cảm thấy góc áo bị Cừu Tiểu Thiền kéo nhẹ. Đi theo hắn một thời gian, nàng nhiều ít biết được vài thói quen của hắn. Vừa rồi khi Mạnh phụ nói chuyện, cánh tay trái của hắn hơi giãn ra phía sau, đây là biểu hiện hắn đã bắt đầu có chút không kiên nhẫn.
Tần Mục nghiêng đầu cho nàng ánh mắt an tâm, sau đó dùng giọng nói nhẹ nhàng trả lời Mạnh phụ, ba người đều đang làm chân chạy trong văn phòng chính phủ.
Sắc mặt Mạnh phụ càng thêm âm trầm, lạnh lùng hừ một tiếng nói:
- Con gái lớn thật sự không thể quản, vốn là cần đính hôn với lão nhị của nhà cục trưởng công an, nhìn xem, đảo mắt liền lật lọng!
Những lời này rõ ràng là quét da mặt của ba người Tần Mục. Dựa theo Mạnh phụ phỏng chừng, trong ba người tuổi của Cừu Tiểu Thiền hơi lớn một chút, nhiều lắm chỉ là một văn viên linh tinh, mà hai người Tần Mục cùng Cừu Tiểu Bằng thuộc loại lâm thời công, so sánh với công tử của cục trưởng công an tự nhiên kém hơn rất nhiều.
Cừu Tiểu Bằng đỏ bừng mặt, cắn chặt răng, Tần Mục thậm chí còn nghe được hắn nghiến răng không nhỏ, liền nhíu mày nói:
- Tiểu Bằng, đi, nhìn xem Á Linh đang làm gì, hôm nay là ngày hai người gặp mặt, trấn định một chút, đừng làm mất mặt.
Cừu Tiểu Bằng nghe Tần Mục nói chợt giật mình, vội vàng đi về hướng phòng Mạnh Á Linh. Lúc này Mạnh mẫu từ trong bếp đi ra, để mọi người chờ một chút, bà ra ngoài đi mua thức ăn.