[Dịch]Thanh Quan

Chương 236 : Thay đổi. (2)​




Đợi sau khi bác sĩ bưng lên bình trà rồi rời đi, Tần Mục châm trà, cười khổ nói:

- Ông nội, lần này ông chuẩn bị đem cháu nhét nơi nào ah?

Lão gia tử bưng trà chậm rãi uống một hớp, sau đó mới giáo dục hắn:

- Người trẻ tuổi đúng là nghé con không sợ cọp. Chuyện cháu làm ở huyện Tây Bình ông đã nghe nói, làm tốt lắm, phi thường tốt.

Được vị lão nhân này tán dương, khuôn mặt luôn trầm tĩnh của Tần Mục chợt nóng lên, trái tim cũng nhảy lên mạnh mẽ. Hai tay hắn đặt trên đùi, cố gắng kìm chế không làm mình run lên. Đây là lần đầu hắn nghe được lão nhân gia tán dương, còn là lời khen khẳng định, hắn cảm nhận được đời này mình thật sự không uổng phí.

- Nhưng mới vào quan trường mà nổi bật quá thịnh, sẽ có người nhìn cháu không vừa mắt.

Lão gia tử chậm rãi nói:

- Vững vàng một chút, quá độ một chút, trông coi mãi vùng thâm sơn cùng cốc kia có được tiền đồ gì? Ánh mắt phải phóng lớn hơn một chút, nhìn đại cục phong phú hơn một chút, như vậy mới là địa phương cháu nên đi tới.

Tần Mục không phản bác được. Ánh mắt của lão nhân luôn lợi hại, từ căn bản đã tìm được nhược điểm của hắn. Mặc dù trong ám đấu quan trường hắn biểu hiện khôn khéo, nhưng khi đề cập tới dân chúng đầu óc của hắn lại không được rõ ràng. Mượn chuyện Kim Hi Nhi lái xe đụng người mà nói, nếu không phải hai vị đại lão tỉnh ủy từng gặp hắn ở chỗ lão gia tử, có thể vì bị hắn chọc tức mà đem hắn biếm lãnh cung, như vậy cho dù ngày sau hắn nhờ vào hậu trường quay lại quan trường, trong lý lịch cũng sẽ bị lưu lại dấu vết “người có đầu óc nóng nảy”.

Tần Mục từng kiểm điểm qua tính tình này của mình, tổ tiên độ cao của hắn không rộng lớn như tiền đồ hiện tại, cho nên chuyện phe phái lục đục lẫn nhau hắn vẫn hiểu mông lung, vì vậy Tần lão gia tử muốn đưa hắn vào học viện, chứng thật là hay tới cực điểm.

Buổi tối, hắn bồi lão gia tử ăn bữa cơm, tuy rằng chỉ uống trà nhưng thật ấm áp. Lão gia tử vừa cao hứng nhưng cũng trách móc nói:

- Tiểu tử, cả ngày giam mình ở huyện Tây Bình, không biết đi tìm cháu dâu của ông, khi nào ông mới đợi được bốn đời đồng đường? Ông đã bị Mark vẫy tay nhiều lần rồi!

Tần Mục nghe được trong lòng đau xót, phỏng chừng sau khi hắn ra khỏi học viện, đi tới địa phương đảm nhiệm chức vụ, hai nhà nhất định sẽ làm cho hắn cùng Hàn Tuyết Lăng kết hôn.

Ngay khi Tần Mục còn đang rối rắm, Tần lão gia tử thở dài nói:

- Có phải tiểu tử ngươi không chịu khó hay không! Ở huyện Tây Bình có một nha đầu, Thượng Hải còn hai nha đầu, vì sao dùng sức với nhiều người như vậy, còn không ra được một búp bê đây?

Tần Mục nghe được trong lòng hỗn loạn, đầu đầy mồ hôi. Mặc dù hắn biết lão gia tử đương nhiên hiểu rõ cuộc sống riêng tư của hắn, nhưng lại không ngờ lão gia tử thẳng thắn nói ra, vội vàng giải thích:

- Cháu cùng tiểu Mai tỷ không có việc gì.

Lão gia tử ha ha cười to:

- Việc này ông mặc kệ, ông chỉ muốn đợi cháu cố mà thôi. Muộn rồi, cháu không cần về, ở lại đây ngủ đi.

Nói xong uống một ngụm trà, hừ hừ ca khúc cách mạng bỏ đi ngủ.

Tần Mục nhìn lão gia tử tuy tuổi già nhưng sống lưng thẳng băng, không khỏi cười khổ một tiếng, lão gia tử trông đợi cháu cố, thậm chí còn mặc kệ hắn lưu tình bên ngoài. Nhưng ngẫm lại thật sự không có chuyện gì mà lão gia tử không dám làm.

Tháng sáu là mùa hay thay đổi. Tần Mục, thanh niên hai mươi hai tuổi, lần đầu tiên bước chân vào học viện cán bộ thanh niên thủ đô, một viên tân tinh chính đàn vừa dâng lên, trong ba tháng tới sẽ triệt để tiến hành rèn luyện chính mình một lần, tiến hành thay đổi tâm linh, bắt đầu hiển lộ sự tranh vanh của mình trên chính đàn, từng bước ổn định tiến về phía trước.

Huyện Lan Trữ thành phố Đằng Long tỉnh Bắc Liêu, nằm phía đông bắc bộ Bắc Liêu, là một địa phương có tài nguyên phong phú hơn nữa phong cảnh thật xinh đẹp.

Là khu tập trung công nghiệp nặng phương bắc, tỉnh Bắc Liêu gánh vác việc chuyển viện công nghiệp nặng trong cả nước, hơn nữa bởi vì cải cách mở ra, không ít xí nghiệp nước ngoài đều xem trọng khu vực này, liên tục đầu tư xây hãng, hùn vốn hoặc dung hợp đầu tư tiến vào thị trường trong nước. Huyện Lan Trữ là một huyện kiệt xuất về công nghiệp của thành phố Đằng Long, bên dưới có được hai xí nghiệp vốn nước ngoài, còn có vài xí nghiệp quốc nội có tiếng trong tỉnh, nói huyện Lan Trữ là khu vực công nghiệp kiệt xuất của thành phố Đằng Long còn chưa đủ đánh giá.

Tần Mục ngồi trong xe, sắc mặt bình tĩnh nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ. Không trung tháng chín của tỉnh Bắc Liêu, tràn ngập hương vị tươi mát của mùa thu. Nghĩ đến gương mặt mỉm cười đầy thâm ý của lão gia tử khi hắn rời thủ đô, Tần Mục hiểu được công tác lần này của mình cũng không đơn giản.

Tần gia từ thời kỳ giải phóng đã bắt đầu hoạt động trong tỉnh Bắc Liêu, sau giải phóng lão gia tử từng đảm nhiệm tổng tư lệnh quân khu Bắc Liêu, dượng ba đảm nhiệm phó bí thư tỉnh ủy Bắc Liêu. Tuy rằng Tần Mục học tập trong học viện cán bộ thanh niên một thời gian, Cao Phái cũng đã trở thành bí thư thành ủy đặc khu thực nghiệm, nhưng lão gia tử rõ ràng không muốn buông tha bao năm hoạt động tại tỉnh Bắc Liêu, chẳng những cho một nhân vật Tần hệ tiến vào ban thường ủy tỉnh ủy Bắc Liêu, bí thư thành ủy thành phố Đằng Long lại có quan hệ không cạn với Tần gia. Lần này lão gia tử đem Tần Mục bỏ tới tỉnh Bắc Liêu, ý tưởng này tuyệt đối làm cho người suy nghĩ sâu xa.

Tần Mục thở dài, từ tỉnh Tây Túc vượt qua hơn nửa quốc gia đi tới tỉnh Bắc Liêu, nội tình của Tần Mục chỉ sợ không có bao nhiêu người tìm hiểu rõ. Lão gia tử chỉ là muốn Tần Mục gây sức ép trên địa bàn của hắn, cũng có thể nhìn rõ xem Tần Mục sẽ là rồng hay là con sâu nhỏ.

Thật không đơn giản ah, ánh mắt Tần Mục có chút mơ hồ. Tuy rằng tỉnh Bắc Liêu là vùng đất hoạt động của Tần lão gia tử, bị hắn nắm giữ trong tay, nhưng chuyện ba đại phe phái dung nhập lẫn gạt bỏ lẫn nhau vẫn thường phát sinh, việc thỏa hiệp trong chính trị cùng lui nhường cũng làm quan viên các cấp trong Bắc Liêu có đủ loại nhân vật đủ loại tính cách. Nếu như nói ai làm bí thư tỉnh ủy, thì toàn bộ quan chức trong tỉnh đều phải ở dưới trướng của hắn nghe lời, đây chính là một trò cười.

Phe phái hỗn tạp, liên tục tranh đấu mới là cảnh tượng mà thượng vị giả hi vọng thường nhìn thấy. Các quan chức mâu thuẫn trong phạm vi nhất định, có thể giúp khu vực càng nhanh chóng phát triển, dù sao hiện tại chiến tích có liên hệ tới việc phát triển kinh tế.

Xe con từ quốc lộ xuyên qua, đi tới một con đường đất gập ghềnh dằn xóc, Tần Mục nhíu mày, có chút tức giận quát:

- Tiểu Bằng, có đường tốt cậu không đi, sao lại chuyển vào đường gồ ghề thế này?

Cừu Tiểu Bằng vội vàng xin lỗi, sau đó ủy khuất nói:

- Ca, trên bản đồ vẽ rõ đây là con đường núi cấp thành phố, sao lại biến thành đường đất thế này đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.