[Dịch]Thanh Quan

Chương 1104 : Hai nàng giao phong cuộc chiến thứ tư. (1)




Quách Thiếu Đình chép chép miệng, nói giỡn:

- Tần bí thư là người thủ túi tiền thủ chặt chẽ, lại có lòng tốt tặng bánh ngọt cho tôi ăn?

Tần Mục cười mắng vài câu, quả nhiên khi liếc vào kính chiếu hậu liền thấy được ánh mắt của cô gái kia sáng lên, theo sau lại giả vờ làm nũng với Quách Thiếu Đình.

Rất không tệ ah, trò chơi lừa gạt tiên nhân khiêu này thật sự có hương vị. Tần Mục suy nghĩ có chút người nào đúng là thần thông quảng đại, lại mò ra được quan hệ giữa hắn cùng Quách Thiếu Đình, hạ xuống bố cục như vậy. Nếu như hắn không bố trí một cục khác cấp cho ai đó, thật đúng là có lỗi với tâm tư của bọn hắn.

Tần Mục mang theo Quách Thiếu Đình đến khách sạn, nói là muốn mời hắn tẩy trần xui xẻo. Khi đi vào ghế lô, Quách Thiếu Đình cười hi hi ha ha hỏi:

- Tần đại thiếu, có cần đi giải quyết vấn đề riêng hay không?

Cho dù tính tình của Quách Thiếu Đình thích chơi đùa, cũng sẽ không đem chuyện đi nhà vệ sinh nói ra ngoài miệng. Tần Mục gật gật đầu, Quách Thiếu Đình gọi cô gái đi theo người phục vụ đến ghế lô trước.

Hai người vừa đi vào phòng vệ sinh, Quách Thiếu Đình nhìn thấy bên ngoài không có ai, lập tức khóa cửa, sau đó dựa vào trên cửa, biểu tình chơi đùa biến mất hẳn, hạ giọng hỏi:

- Tần đại thiếu, anh không phải là người không cẩn thận như vậy ah, việc hôm nay có vấn đề, vì sao anh lại nhắc chuyện đầu tư ngay trước mặt nha đầu kia?

Quách Thiếu Đình quả nhiên không phải người đơn giản, có thể lăn lộn trong phòng đốc tra nhiều năm, bản thân xuất thân từ thế gia, cũng nhìn ra vấn đề. Sắc mặt Tần Mục không thay đổi, nghi hoặc hỏi:

- Anh là bạn của tôi, trước mặt bạn bè có gì không thể nói?

Khóe môi của hắn vểnh lên, bị Quách Thiếu Đình nhìn thấy.

- Được nha Tần đại thiếu, cũng bắt đầu chơi tâm nhãn với tôi sao?

Hai người lòng hiểu mà không nói, dùng tốc độ thật nhanh thương nghị trong phòng vệ sinh. Quách Thiếu Đình nói với Tần Mục, việc này ngay ban đầu hắn đã cảm giác không đúng, cô gái kia tự nhiên đến làm quen với hắn, còn đề nghị cùng đi ăn quán vỉa hè, đáng hận nhất chính là ngồi chưa bao lâu lại bị thành quản kiểm tra, còn đánh nhau, cho dù là kẻ ngu cũng cảm giác những trùng hợp liên tiếp thế này thật sự là không bình thường.

- Tần đại thiếu, anh đi tới đâu đều không chịu an phận, ở Châu Nghiễm lại có mũ?

Mũ là tiếng lóng chính phủ ở thủ đô, ý tứ là nói tới người đối lập.

Tần Mục cười a a nói:

- Đã thói quen, đã thói quen, những người như chúng ta đi tới chỗ nào đều là tiêu điểm.

Hai người đồng thời nở nụ cười. Trải qua mười phút trò chuyện, hai người trao đổi ý kiến. Rốt cục đều là người gặp qua cảnh đời, cơ hồ không cần thương thảo chi tiết, xem như bố trí xem cô gái kia. Về phần cuối cùng là ai có hại, vậy thì mặc cho số phận.

Trở lại trong phòng, thức ăn đã bưng lên. Hai người ăn uống vui vẻ, cô gái kia rót rượu cho cả hai, nhắc tới việc đầu tư sắp tới, Tần Mục còn đưa ra không ít vấn đề trưng cầu ý kiến của Quách Thiếu Đình, thái độ bức thiết như ngày mai có thể bắt tay vào làm.

Tần Mục cùng Quách Thiếu Đình giống như uống không ít, kỳ thật họ chỉ giả vờ, việc gì nên nói hay không nên nói, đều có chừng mực. Tần Mục phát hiện ánh mắt Quách Thiếu Đình nhìn cô gái đã tràn ngập cảm giác thương hại, còn có cảm giác áy náy. Ngẫm lại mà xem, hai người đã lăn lộn thật lâu trong quan trường, lại đi liên thủ lừa gạt một cô gái trẻ, thật có bộ dạng không biết xấu hổ.

Khi ăn xong, Quách Thiếu Đình lại lôi kéo Tần Mục đi nhà vệ sinh, hỏi thăm hắn trong Châu Nghiễm có khách sạn nào không có cameras cùng công an khám xét. Tần Mục dặn hắn tốt nhất nên về nhà ngủ, Quách Thiếu Đình lại thần bí cười rộ lên, nhỏ giọng nói:

- Cảm tình thuần chân của tôi thiếu chút nữa bị lừa gạt, như thế nào cũng phải kiếm chút lợi tức.

Được, Tần Mục hiểu được ý tứ của Quách Thiếu Đình, hắn chuẩn bị đem cô gái kia vào khách sạn thành tựu chuyện tốt đó thôi. Tâm tư tiểu tử này cũng thật phá hủy, đã lừa người ta không nói, còn muốn lợi dụng. Đối với việc này Tần Mục chỉ trợn mắt, bỏ lại Quách Thiếu Đình trong phòng vệ sinh, hắn thích làm gì tùy hắn, Tần Mục làm như không biết.

Từ khách sạn đi ra, một trận gió lạnh thổi tới, Tần Mục có chút đau đầu. Quách Thiếu Đình ôm cô gái lảo đảo đi ra, thò tay vào túi áo Tần Mục lấy ra chìa khóa, không lời từ biệt liền lái xe đưa mỹ nhân rời đi. Tần Mục dở khóc dở cười, gọi điện cho Chu Tiểu Mai.

Không nghĩ tới là Ngô Cúc nghe điện thoại, thanh âm của nha đầu kia tràn ngập vẻ nghiền ngẫm cùng bộ dạng như xem kịch vui. Tần Mục khó hiểu, hỏi Ngô Cúc có tin tức của Hàn Tuyết Lăng hay không, lại nghe nói không có. Điều này làm Tần Mục có chút khó dằn cơn tức, đợi sau khi Ngô Cúc lái xe tới đón hắn, không nói một lời ngồi vào băng sau nằm xuống híp mắt ngủ.

Đi vào biệt thự, Tần Mục mơ mơ màng màng bị Ngô Cúc đánh thức. Nha đầu kia thần bí chỉ chỉ vào biệt thự, cười hì hì bỏ chạy vào trước. Tần Mục bị nàng làm mờ mịt, nghi hoặc đẩy cửa vào nhà.

Vừa đẩy cửa, Tần Mục nhất thời cảm nhận được có gió lạnh thổi tới, tình hình trong nhà làm cho hắn nhất thời hiểu được tại sao Ngô Cúc có biểu tình vui sướng khi thấy người gặp họa.

Hai cô gái, một người mặc áo khoác dài màu đỏ, khăn quàng cổ buông xõa xen lẫn vài phần thanh xuân xinh đẹp, quần dài màu đen bó sát đôi chân thon dài, một người mặc váy dài trong nhà, mái tóc dài đen nhánh tuôn xuống như thác nước đến tận thắt lưng, nhìn qua thật thanh lịch cùng tôn quý.

Hai cô gái ngồi đối diện lẫn nhau, cách thật xa cũng cảm giác được có luồng điện dao động trong mắt.

Trường hợp này Tần Mục giống như từng quen biết, hình như ngày trước từng nhìn thấy tình hình như vậy trong thôn Tây Sơn.

Chu Tiểu Mai cùng Hà Tinh vốn nên trở thành bạn tốt, từ lần đầu tiên gặp mặt đã đối chọi gay gắt. Mà hai cô gái này nói thật chưa từng chiếm được tiện nghi từ chỗ Tần Mục. Bất đồng chính là Chu Tiểu Mai đã xem như ván đóng thuyền, mà Hà Tinh vẫn luôn làm cho Tần Mục phi thường mâu thuẫn.

Tần Mục ho khan một tiếng, nhất thời làm hai nàng chợt căm tức, Hà Tinh đầu tiên làm khó dễ:

- Tần Mục, thật là kỳ quái, nữ nhân này vì sao lại ở trong nhà Băng tỷ? Làm bạn của Băng tỷ, tôi đối với hành vi ăn trong bát nhìn trong nồi của anh thật khinh bỉ.

Chu Tiểu Mai cười khanh khách, uể oải vuốt tóc, thật tao nhã dựa vào sô pha, thản nhiên nói:

- Ai ở trong nồi ai ở trong bát, người sáng suốt đều biết. Hiện tại sản nghiệp của Tần gia tại Mỹ đều nắm trong tay tôi, thật không giống chút người nào, luôn ba ba dán tới trong nhà của người khác.

Mặc dù Chu Tiểu Mai ở trong thương trường chẳng khác gì thiết nương tử, nhưng luôn mang theo tâm tính bao dung đối với Tần Mục, chỉ khi đối mặt với Hà Tinh lời nói của nàng mới sắc bén làm cho người ta ghé mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.