Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 669: Buổi biểu diễn đầu tiên của Chu Vi.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
-Anh cười cái gì mà cười? không phải thấy chột dạ đấy chứ, thành thật khai báo, anh bình thường có như vậy không? Trên xe bus có hay quấy nhiễu các cô gái lạ không?
-Làm gì có chứ, nói linh tinh cái gì thế, ta đây là người thành thật hiền lành đấy nhá!
-Bình thường kẻ nào nói mình là người thành thật thì chính họ không phải là người thành thật!
-Được rồi, anh thừa nhận, là anh cười em, một đứa con gái, đứng trước bao nhiêu người, nói cái gì mà tinh trùng lên não, mất hình tượng quá đấy!
-Cô bé, phải chú ý đến hình ảnh đấy nhé!
Cô gái đó bĩu môi:
-Xì, đây là từ ngữ thường dùng biết không hả! Anh – cái tên con trai dung tục, nói, bọn con trai các anh có phải bình thường xem phim con heo Gã si xe điện nhiều quá, cho nên mới thường xuyên ảo tưởng ở trên xe bus hả?
Cậu con trai kia tức khắc xấu hổ:
-Mặc kệ em đấy!
-Anh đúng là chột dạ rồi mà!
Cô gái đắc ý cười duyên dáng.
Một cậu con trai khác thấy thế không chịu được nữa, đứng ra nói:
-Chỉ biết bắt nạt Hoa hoa nhà ta! Tôi nói nhé cô em, ngay đến cả Gã si xe điện mà em còn biết, thì chắc chắn biết không ít mà!
-Cút cút cút!
-Haha!
-Được rồi được rồi, đừng có cãi nhau nữa, còn cãi nữa thì buổi biểu diễn bắt đầu mất đấy! Đuổi không kịp nữa đâu!
Một cô gái khác ỏn ẻn hòa giải, sau đó, đám nam nữ liền soải rộng bước chân, chạy vào bên trong sân vận động Thất khỏa tùng!
Vừa vào bên trong, đám nam nữ này ngay tức khắc giật mình, cảm thấy từng dòng từng dòng nhiệt nóng hừng hực đương ập thẳng đến!
-Điều hòa bật số cao thế! Mẹ nó, mặc nhiều quần áo quá! Vẫn là cô bé thông mình, chỉ mặc mỗi chiếc váy ngắn đến!
-Cái gì chứ, làm quái gì có điều hòa, là nhiệt lượng của biển người này tập trung lại biết không hả!
Cánh tay ngọc của cô gái xinh đẹp khẽ vung lên, chỉ đám người đông nghìn nghịt trước mặt, cực kỳ kích động nói:
-Em biết ngay mà, fan của Chu Vi nhà ta cực kỳ nhiều, buổi biểu diễn đầu tiên đấy, xem tình hình này, không thành công mới lạ!
-Đúng đấy, đây là vé vào cửa, này, này!
-Hì, mọi người biết không, Chu Vi của chúng ta là Đại nhị tịnh muội đấy, còn là tài nữ của Ninh Thành nữa cơ! Từ cổ chí kim Kim Lăng đã nhiều tài nữ, cái gì mà Thập Nhị Kim Sai ý!
-Cô ấy là học đại học ở Kim Sai, chứ không phải là người Ninh Thành biết không hả!
Một cậu con trai chữa lại nói.
-Thế thì cũng là người ở gần Kim Lăng, Ngô nông giọng ngọt đấy, quả thực muốn nghe cô ấy hát bằng giọng địa phương!
-Hát bằng tiếng địa phương, khoa trương qua đấy! Cũng chỉ có ca sỹ bên Hương Cảng mới làm việc này, hơn nữa lại trở thành thịnh hành!
-Đúng đấy, những bài hát địa phương ở những nơi khác từ trước tới nay chưa có bài nào hot cả, giỏi lắm cũng chỉ nổi trong phạm vi nhỏ một chốc một lát mà thôi!
-Này, chỗ ngồi của chúng ta là ở đâu thế?
- ở bên đó, có điều chắc bị người khác chiếm mất rồi!
-Bị chiếm thì cũng phải đuổi nó đi, chỗ ngồi thì có ít, chúng ta phải dùng cả tháng tiền ăn mới mua được đấy!
-Á, chết rồi, mình quên không mang kính viễn vọng theo rồi!
-Choáng, mang kính viễn vọng làm gì chứ, chốc nữa chúng ta sẽ lén lút mò lên phía trên, ngắm trộm một chút dung nhan chân thực của Chu Vi, nghe nói cô nàng này rất thanh thuần, nhìn thấy cô ấy, sẽ khiến cho người ta liên tưởng đến vị nước suối ngon lành trên núi, sau đó thì muốn uống một ngụm thật lớn!
-Làm gì mà khoa trương tới mức đó, uổng cậu là con gái đấy, tớ choáng, cậu không phải bị les đấy chứ?
-ừ tôi les đó thì sao, chưa gặp qua à, hay là hai đứa mình làm cái?
-ối, thôi, tởm quá đấy!
-haha!
Trong tiếng bàn luận của mọi người, nhân vật chính chủ chốt ngày hôm nay Chu Vi, liền nhẹ nhàng xuất hiện trên sân khấu, sở dĩ có cảm giác lâng lâng nhẹ nhàng, là do chiếc váy trắng của cô bay phàn phật, tóc dài bồng bềnh, ngồi trên chiếc đu dây bay tới!
-oa, Tiên nữ giáng lâm!
Lập tức, tiếng hò reo vang lên như sấm!
-Chu Vi! Chu Vi!
-Vi Vi ~~, anh yêu em!
-Vi Vi! Cố lên nhé, mình rất thích bài “ Âm thanh tự nhiên” của cậu!
Một cô gái đứng lên ghế, trên sân khấu, dùng hai tay bưng đôi môi quyến rũ lên tận lực hét lớn với Chu Vi, thanh âm trong trẻo, đáng tiếc, Chu Vi căn bản không nghe thấy, bởi vì, nó đã bị tiếng gào thét của những người khác lấn át mất rồi!
-Chu Vi, mình hi vọng cậu có thể ra mấy bài “Âm thanh tự nhiên”! nhất định phải cố lên đấy nhé!
Dưới sân khấu, hàng ghế thứ nhất, có mấy người đương ngồi, Diệp Thanh, Ninh Não Nhi, Trần Du, Tằng Mẫn San, Lạc Tửu Tịch, nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt này, đều cảm thấy sao mà khoa trương, bọn họ chưa từng nghĩ tới, cô nàng thanh khiết Chu Vi này lại nổi tiếng đến mức độ này, không cần đến vài năm,nói không chừng còn có thể trở thành đại minh tinh của Thiên Hậu cũng nên!
-Tửu Tịch à, các em thi cuối kỳ xong chưa?
Diệp Thanh nhân tiện lúc rảng rang, hỏi Lạc Tửu Tịch.
-Đương nhiên, nếu không em cũng không về, Vi Vi cũng sẽ chẳng đến Kinh Thành tổ chức biểu diễn, con bé cũng từng nói qua, bây giờ, học hành đối với nó vẫn là quan trọng nhất!
Trần Du cười nói:
-Cô bé Chu Vi này khá lắm, nếu là tôi, chắc chắn sớm đã nghỉ học rồi, chuyên tâm vào sự nghiệm biểu diễn!
Ninh Não Nhi nói:
-Bởi thế mới nói bằng cấp của cậu thấp, cậu chỉ là sinh viên cao đẳng, sao có thể so sánh được với sinh viên suất sắc của đại học Ninh Thanh danh giá người ta được!
-Xì, thì cậu cũng chỉ tốt nghiệp ra từ một trường đại học bình thường!
Trần Du tức khắc đả kích lại nói.
Diệp Thanh ngượng ngùng nói:
-Cái này, thực ra bằng cấp cũng không phải là thứ quan trọng nhất mà!
Mấy cô gái liền bật cười nghiêng ngả, biết là đã chạm vào nỗi đau của Diệp Thanh! Thằng cha này, bình thường sợ nhất là bị người ta bàn luận về chuyện bằng cấp với tốt nghiệp trường nào!
Tằng Mẫn San an ủi nói:
-Diệp Thanh em cũng không phải tự ti làm gì, không thấy trong trường học thường hay có khẩu hiệu này à: Hôm nay bạn tự hào vì trường, ngày mai trường tự hào vì bạn! Thành công, lớn của em ngày hôm nay, ở trong nước cũng coi như có chút tiếng tăm rồi, miễn cưỡng thì có thể coi là làm được điều này rồi mà, haha!
Diệp Thanh nói:
-Chị họ, chị lại cười em rồi! chúng ta đừng nói nữa, chuyên tâm nghe Chu Vi hát đi!
Lúc này đã thấy Chu Vi hát xong một bài, bước xuống đu dây, nhấc chiếc váy dài, nhẹ nhàng duyên dáng, vừa đi vừa nói:
-Cảm ơn tất cả mọi người, hôm nay thực sự mình rất vui, rất cảm động, bài hát “ Sự diệu kỳ của âm thanh tự nhiên” vừa nãy, là bài hát đầu tiên mà mình viết, đã đạt được lượng tiêu thụ khá tốt, kết quả này đều là nhờ vào sự ủng hộ của mọi người! vâng, để cảm ơn mọi người, Vi xin hát tặng bài hát chưa từng ra mắt “Âm thanh tự nhiên 2”.... bài hát này thậm chí còn chưa từng thu âm, có lẽ hôm nay là lần đầu tiên “gặp gỡ” với mọi người!
Có lẽ là lần đầu tiên tổ chức biểu diễn nên mới có nhiều fan đến ủng hộ thế này, Chu Vi cũng có chút xúc động, lúc này giọng nói tuy có chút lắp bắp, hơi trước không nối hơi sau, khiến cho người ta có cảm giác thấp thỏm không yên!
Có điều, càng như thế, lại càng nhận được tiếng vỗ tay nhiệt tình như sấm của các fan hâm mộ!
Chỉ nghe thấy lẫn trong tiếng ồn ào huyên náo thỉnh thoảng lại truyền đến một câu thế này:
-Chu Vi đừng sợ!
-Chu Vi cậu là giỏi nhất!
-Cố lên Vi Vi! Đừng căng thẳng quá, thả lỏng ra, tất cả mọi người đều ủng hộ cậu!
-Vi Vi, cậu ra đĩa hát, mình nhất định sẽ mua gấp đôi!
-Nhanh nhanh lên, mau hát bài thứ hai đi, không đợi được nữa rồi!