[Dịch] Thần Y

Chương 585 : Chương 585




Thần Y

Tác giả: Hành Xích Đạo

Chương 585: Tìm hiểu thân thế!

Nhóm dịch: ShenYi

Nguồn: metruyen

.

Liễu Yên Nhiên bất ngờ “ ya” lên một tiếng, kêu với sư phụ, Vương Hữu Sơn đó phải chăng chính là Thượng tướng mấy ngày trước xuất hiện trên TV, Vương Hữu Sơn tướng quân?

- Đúng vậy

Cát Liên Khôi gật đầu nói:

- Thế lực Vương gia to lớn, vì việc của Thần y và Tằng Vũ Lạc, nên ngay cả Tằng gia cũng phải chịu nhiều liên lụy, nhiều năm như vậy vẫn luôn bị Vương gia thầm chèn ép, gia cảnh ngày càng xuống dốc, cách xa năm đó, Tằng gia cũng là các gia đình quyền quý của Bắc Kinh.

Diệp Thanh hơi sốc, cảm thấy có chút tiêu hóa không nổi hai người này, nhìn đều giống các nhân vật chính trong tiểu thuyết hoặc truyền hình, thật sự là cha mẹ thân sinh sao?

Điều này còn cần chứng minh, xem ra, cần phải đến Tằng gia thăm hỏi một lần.

Sau đó, Diệp Thanh lại tìm hiểu thêm một chút về danh tính và lai lịch của Thần y từ Cát Liên Khôi , tuy nhiên, cho dù là Cát Liên Khôi không ngờ một chút cũng không biết, chỉ nói người này lai lịch thần bí, năm đó không ai có thể biết được.

... ... ... ... ...

Sau khi Diệp Thanh cáo biệt Lão thầy thuốc Cát Liên Khôi liền lập tức đi đến trung tâm mua sắm mua mấy lễ vật sang trọng, đến thẳng Tằng gia, địa chỉ tất nhiên hỏi Cát Liên Khôi .

Cái gọi là lạc đà gầy còn hơn ngựa to, Tằng gia tuy suy baị, không còn có năng lực ảnh hưởng đến tứ đại gia tộc Bắc Kinh, tuy nhiên, vẫn như trước đây là vật to lớn, ít nhất, không nghèo hơn Diệp Thanh hiện nay, người khác tốt xấu có một hai trăm năm tích cóp đúng không, nghe nói, gia tộc này còn là thế hệ sau của người nổi tiếng họ Tằng tiền triều, được gọi là nhà làm quan, gốc gác khác người.

Cho nên, nhà của Tằng gia vẫn là một quần thể biệt thự chiến diện tích rộng, có thể gọi là khu nhà cấp cao, đương nhiên, các cái này đều là nhà cổ mấy chục năm trước.

- Phiền anh thông báo một tiếng, nói có Diệp Thanh ở Ninh Thành đến thăm.

Diệp Thanh gọi một chiếc xe, đi khoảng một hai tiếng mới đến Tằng gia, để cho lái xe ngồi đợi ở bên ngoài cửa, còn tiến lên gõ cửa, nói với một nam tử dáng như gác cửa.

- Ngài thăm hỏi vị nào?

Người gác cửa đó khoảng hơn bốn mươi tuổi, cao to lực lưỡng, mặc trang phục riêng, khiến Diệp Thanh không khỏi cảm thán liên tục, mẹ kiếp, gác cửa người ta của gia đình quyền quý khác hẳn, một gia đình mà thôi, không ngờ còn có gác cửa riêng, đây còn là gia đình suy sút, đó đó vẫn thực sự là quyền quý, ví dụ như tứ đại gia tộc: Vương gia, Nhạc gia, Nhiễm gia, Nhiêu gia của Bắc Kinh thì còn cấp nào nữa?

- Tôi thăm chủ nhà các ông, Tằng Thụy Tường.

Nói xong, Diệp Thanh liền đưa danh thiếp.

Tằng Thụy Tường chính là anh cả của kinh thành đệ nhất mỹ nữ năm đó Tằng Vũ Lạc , nếu như Tằng Vũ Lạc thực sự là mẹ đẻ của hắn, vậy người này chính là bác của hắn, đây cũng là việc Diệp Thanh tìm hiểu qua Cát Liên Khôi , dù sao, muốn đến nhà người ta cũng cần tìm một mục tiêu, không thể như loài sâu bọ được.

Tuy nhiên, đáng tiếc chính là, Cát Liên Khôi sớm đã không còn qua lại với Tằng gia nữa, cũng không biết nhiều về tình hình của Tằng gia. Còn Diệp Thanh cũng không muốn nhờ Nhiễm Vân Phi giúp đỡ, hắn vốn dĩ là người không thích đi nhờ vả người khác, hơn nữa, hắn không chờ được nữa.

- Ồ, thăm đại lão gia?

Mắt của người gác cổng hơi nhíu lại, xem xét Diệp Thanh một chút, sau đó vừa nhìn Diệp Thanh liền gật gật đầum đi vào đánh tiếng.

Còn Diệp Thanh tất nhiên kiên nhẫn chờ bên ngoài, với thân phận của hắn in trên danh thiếp, Hội trưởng hiệp hội y sỹ Ninh Thành, đích thân đến thăm hỏi Tằng gia , đối phương tuyệt đối không có lý không gặp.

Dù sao, Hội trưởng hiệp hội y sỹ cực kỳ to lớn, còn Hiệp hội y sỹ Ninh Thành gần đây tiếng tăm vang xa, trên truyền hình thường xuyên đưa tin, thậm chí các đài còn liên kết đưa tin, ở Trung Quốc rộng lớn này cũng được sếp hàng nổi tiếng.

Danh thiếp này, còn là Lý Cổ Kim ra sức yêu cầu, Diệp Thanh mới đồng ý in, nếu không thì, với tính tình luôn luôn khiêm tốn của hắn, thực không thích làm cái đồ này, không ngờ, hiện nay không ngờ phải dùng đến.

Diệp Thanh liền suy nghĩ, sau này nên thêm vài dòng, ví dụ Viện trưởng Bệnh viện Ngân Hạnh, giảng viên mời giảng của Đại học Ninh Thành, Tổng giám đốc của công ty TNHH hóa mỹ phẩm Nghiên Đại, toàn bộ cho hết lên, vậy sẽ hoành tráng hơn, nhiều chức như vậy, dọa đều dọa chết người.

Tuy nhiên, hắn cũng chán, tùy tiện suy nghĩ mà thôi, thật sự làm như vậy, hắn mới không thèm làm, không ý nghĩ đúng không, khiêm tốn, khiêm tốn, phải nên khiêm tốn một chút.

- Ông Diệp, bên trong mời ông, tuy nhiên, Tằng lão gia hiện nay đang tham gia cuộc họp gia đình, ngài có thể men theo con đường này đi thẳng về trước, ở cửa số ba chính là tán cây đại thụ có bể nước đó, rẽ phải, sau đó có thể một tòa nhà hai tần, đến đó tất nhiên có người tiếp đãi ngài.

Thái độ của người gác công vô cùng tốt, chỉ đường cho hắn, vừa nhìn là hiểu ngay.

Diệp Thanh gật đầu cảm ơn, sau đó cất bước đi, vừa đi vừa thưởng thức các tòa nhà các năm đầu này, không biết, trong lòng có cảm giác thân thiết và quen thuộc, dường như trước đây từng đến một lần rồi, tuy nhiên, lập tức lắc đầu cười, nghĩ nhiều rồi, Tằng Vũ Lạc có phải là mẹ đẻ của mình không còn đợi xác nhận nữa.

- Hì, tiểu tử, ngươi chính là Diệp Thanh sao?

Đột nhiên, có một nam tử trẻ quát lên, làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Diệp Thanh.

- Đúng vậy, ngươi là ai?

Diệp Thanh dừng lại, hỏi, đồng thời, cũng xem xét nam tử này.

Đây là một nam tử ngang tuổi hắn, dáng vẻ hoa nhường nguyệt thẹn, đúng chính là hoa nhường nguyệt thẹn, Diệp Thanh cũng không vì vừa thấy người này liền nghĩ đến từ này, nói chung, đây chính là nam tử tuấn tú xinh đẹp, có chút cảm giác kiêu kỳ, thầm nói, người này mới thực sự là công tử bột, so sánh với hắn, quả thực hình dung thô kệch rồi.

Tuy nhiên, Diệp Thanh đối với người này không có ấn tượng tốt, vì thái độ của tiểu tử này không tốt, dường như lộ ra ý thù địch, luôn luôn đều không có ấn tượng tốt, đương nhiên, đây là nguyên nhân thứ yếu, chủ yếu nhất chính là, mẹ kiếp, tiểu tử này không ngờ còn đẹp trai hơn, có còn thiên lý không?

- Hừ hừ, hóa ra Diệp Thanh chính là tiểu tử người, chạy đến nhà ta rồi?

Công tử bột có chút kiêu kỳ đó không khách khí chất vấn.

Diệp Thanh cố nén không vui, nói, tôi đến thăm hỏi lão gia Tằng Thụy Tường .

- ồ, thăm bác cả ta hả?

người đó ngạc nhiên, lập tức lạnh lùng cười.

Diệp Thanh nhíu nhíu mày nói đúng vậy, xin hỏi, bác cả của cậu khoảng bao giờ xong họp?

Trong lòng không khỏi một lần cảm thán, xem xem đại gia tộc người ta bất đồng, không ngờ còn có họp gia đình riêng, làm như giống công ty không bằng, tuy nhiên, có tốt cũng có xấu, loại gia tộc này tất nhiên lục đục với nhau, tranh quyền đoạt lợi.

- tiểu tử, ta thấy ngươi gầy yếu, cũng không có mấy phần khí lực, hỏi thêm ngươi một câu, ngươi thật sự đánh được lão đại của ta sao?

Diệp Thanh không khỏi lườm người này một cái, quỷ mới biết được lão đại của ngươi là ai?

Tuy nhiên, hắn là người cần đến, còn cố gắng đừng gây xung đột, anh nhịn, Diệp Thanh lúc này kiên trì chịu đựng, hỏi:

- xin hỏi, lão đại của cậu là ai hả?

- Nhiêu Thiên Truân.

Người đó ngạo nghễ nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.