[Dịch] Thần Y

Chương 565 : Chương 565




Thần Y

Tác giả: Hành Xích Đạo

Chương 565: Hiệu trưởng Đại học Ninh Thành và Viện trưởng Viện y học.

Nhóm dịch: ShenYi

Nguồn: Mê Truyện

Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn

Lý Kiện căn bản không nghe ra bất kỳ ý từ chối, trái lại còn vui mừng nói:

-Không sao, không sao, tôi có xe, điều hòa bật lên mát lạnh, chắc chắn sẽ không nóng!

Nói xong, liền chỉ bên lề đường đối diện, một chiếc xe Audi 07 đỗ dưới bóng cây Ngân Hạnh

An Tiếu Trúc lập tức cười khúc khích, không thèm quan tâm, kéo Diệp Tĩnh , chỉ vào Diệp Thanh đi.

-Ha ha, các em có uống hay không? Anh đi mua hai chai nước cho các cô!

Diệp Thanh liếc Lý Kiện một cái, khẽ mỉm cười nói.

Trong lòng vô cùng buồn cười, thầm nói, tiểu tử mù này, không phân biệt được cao thấp sao, lấy một chiếc Audi 07 bày tỏ trước mặt nữ tỉ phú An Tiếu Trúc này! Nếu để cậu ta nhìn thấy An Tiếu Trúc có một chiếc xe Ferrari thể thao siêu cấp trị giá hơn mười triệu, tiền lẻ một năm tiêu cũng tám triệu Đô la Mỹ, còn không biết há hốc mồm tới cỗ nào!

Ôi, chênh lệch giữa người với người, làm sao lớn như vậy? ngươi xem bạn học Tiếu Trúc người ta, cao xa như vậy, biết xe quá phong cách, còn cố ý không lái lại đây.

-ừ, tôi uống nước cam, phải lạnh.

An Tiếu Trúc nhìn Diệp Thanh chớp chớp mắt, sau lưng em gái của hắn, lén ném cái nhìn quyến rũ nói.

-Anh, cho em một chai nước khoáng là được!

Diệp Tĩnh từ nhỏ không thích uống ngọt, mỉm cười, cũng lộ ra một hàm răng trắng thẳng hàng, tuy nhiên, cô cười ngọt ngào nho nhã, còn Mã Tiểu Linh sang sảng, còn An Tiếu Trúc cười khẽ, hoạt bát đáng yêu.

-Được rồi, chờ chút!

Diệp Thanh nhìn nhìn, thấy một siêu thị nhỏ cách đó trăm mét, liền chạy nhanh đến nơi đó.

Cùng lúc đo, bạn học Lý Kiện cũng buồn bức, đây còn là từ khi cậu ta mua xe đến nay, lần đầu tiên bị con gái từ chối đấy, lúc trước, bất kể thiếu phụ đẹp hơn ba mươi tuổi, hay là các chị hai mươi tuổi.

Hoặc các bé mười lăm mười sáu tuổi, chỉ cần cậu ta mời, đem xe hào hao sáng ra, cơ bản không bị từ chối, mặc dù từ chối cũng là từ khối khéo vẫn nhận lời! Nào ngờ, hiện nay không ngờ thình lình liền gặp phải hai người quả thực so với cậu ta còn ngạo mạn hơn! Đặc biệt sao, dám coi thường anh hả?

-…. Hừ, hai cô bé này quả thực không biết tốt xấu! Về sau có cơ hội để các người hâm mộ chết!

Trong đầu Lý Kiện lập tức hiện ra, trên lớp trong khoa, rất nhiều nữ sinh vây quanh mình, An Tiếu Trúc và Diệp Tĩnh ở bên cạnh đáng thương nhìn lại, vô cùng hối hận lúc đầu không nhận lời.

-Tiểu Kiện, đến đây, uống Coca! Khà khà, người ta không cần khách khí, đến đến đến, mỗi người một lon, đều có phần.

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên mang theo một túi coca đến, sờ đầu Lý Kiện , tỏ ra vô cùng trìu mến, sau đó, đem coca phát cho các nam sinh bên cạnh Lý Kiện.

-Cảm ơn chú!

-Cảm ơn chú!

-Ha ha, không cần khách khí, các người đều là bạn cùng phòng với Lý Kiện , sau này cần phải giúp đỡ chăm sóc lẫn nhau!

Hóa ra, người này chính là cha của Lý Kiện , đang đưa cậu ta đến ghi danh, không biết cho bao nhiêu cha mẹ không yên tâm, dẫn con của mình lại, như Diệp Tĩnh và An Tiếu Trúc cũng như vậy, nhưng rất hiếm thấy, tất nhiên, đây cũng là vì có Diệp Thanh ở Ninh Thành.

Tuy nhiên, mặc dù, Diệp Thanh không ở Ninh Thành, chắc An Tiếu Trúc cũng sẽ một mình đến đây.

-Ôi chao, Viện trưởng Cát!

Cha của Lý Kiện bất ngờ trông thấy hai người đàn ông trung niên đi lại, không khỏi niềm nở tiếp đón, cùng cười nói bắt tay với đối phương, thái độ vô cùng cung kính, có chút nịnh nọt.

Hóa ra, người đàn ông trong đó chính là Viện trưởng Viện y học Ninh Thành Cát Hoành Thụy, ngẫu nhiên qua nơi này, liền đặc biệt đến xem tình hình tiếp đón các tân sinh viên của khoa mình.

-Ha ha, là Lão Lý à! Thế nào đưa con trai đến nhập học à?

Cát Hoành Thụy liếc nhìn người này một cái, cũng vô cùng lễ phép bắt tay, chào hỏi, dù sao, trước đây từng gặp nhau trong tiệc rượu mấy lần, biết người này là một phú thương của Tỉnh Giang Nam, làm ăn rất được, từng đi cầu xin một bạn học làm Phó chủ tịch Thành phố cấp 3, phê chuẩn thu hút đầu tư, hai người quen biết từ lần đó.

-Đúng vậy, khà khà, Viện trưởng Cát, con trai tôi Lý Kiện vừa may học trong trường của ông, sau này, mong ông chiếu cố nhiều!

Cha của Lý Kiện nói xong,vẫy vẫy con trai mình lại, tiểu tử ngốc, còn không nhanh lại đây, chào Viện trưởng Cát!

Sau đó, Lý Kiện liền vươn đầu lên, trong ánh mắt ghen tỵ của tân sinh viên, tiến lại, bắt tay chào hỏi Viện trưởng Cát, tất nhiên, lúc này chút kiêu ngạo của cậu ta tất nhiên thu lại, vô cùng lễ phép, như một học sinh nho nhã:

-Viện Trưởng Cát, chào thầy, tôi là Lý Kiện, hy vọng sau này có cơ hội có thể thường xuyên nghe thầy dạy dỗ.

-Ha ha, tiểu tử này bộ dạng thật da dáng một nhân tài!

Cát Hoành Thụy khích lệ một câu, nói xong, liền tiếp tục hàn huyên với cha, một người đàn ông trung niên ở bên cạnh cũng thỉnh thoảng phát biểu một hai câu, câu nào cũng nói đúng điểm mấu chốt.

Cha của Lý Kiện lăn lộn làm ăn, bản lĩnh nhìn người, quan sát sắc mặt, xem phong độ, học thức, rất nhanh là biết được, chức vị của người này chắc còn cao hơn Cát Hoành Thụy, chẳng qua, Cát Hoành Thụy không giới thiệu, đối phương cũng thật sự chưa có ý kết giao với ông, cha của Lý Kiện tuy có lòng nhưng không thể miễn cưỡng, chỉ càng thêm biết điều, nói chuyện càng khách khí.

Còn Lý Kiện ở bên cạnh nghe được nhàm chán, liền trở lại trong đội ngũ, vừa xếp hàng vừa tiếp tục nói chuyện phiếm với bạn cùng phòng.

Lúc này rất nhiều tân sinh viên bàn luận lên, đặc biệt là mấy bạn cùng phòng của Lý Kiện , càng thổi phồng lên.

-Lý thiếu gia, cha của cậu thật giỏi, ngay cả Viện trưởng của Viện y học chúng ta cũng quen biết!

-Tôi nghe một lớp trưởng nói, Viện trưởng Cát này bình thường rất nghiêm túc, không ngờ khen Kiện thiếu gia cậu là một nhân tài!

-Biến đi, đã nói với ngươi không được gọi ta là Kiện thiếu gia rồi.

-Nè, bình tĩnh nào, Kiện thiếu gia, Viện trưởng này ở bên cạnh đang lắng nghe đấy, không thể làm ra việc ảnh hưởng đến hình ảnh như vậy được.

-Nè, tiểu tử, tối nay, ta mời mọi người đi hát, ngươi à, không cần đi nữa.

-Đừng cắt, Lý thiếu gia, đùa thôi mà! Nè, tối nay hát nhiều vào mời thêm mấy nữ sinh xinh đẹp nữa!

-Chắc chắn, ôi, đáng tiếc, hai cô bé bên đo xinh đẹp, nhưng quá kiêu ngạo.

- Nam tử đó, không biết có quan hệ gì với hai cô, chắc không phải là cấp cao chứ, chuối thật, đến cướp miếng cơm của chúng ta!

Một nam sinh thấy Diệp Thanh cầm ba chai nước đi lại, liền lén chỉ trỏ oán thầm.

Bất kỳ nam tử nào trông thấy An Tiếu Trúc và Diệp Tĩnh hai đại mỹ nhân xinh đẹp như vậy vây quanh Diệp Thanh, đều sẽ ghe tỵ, đều sẽ có ý thù oán với Diệp Thanh! Máu anh hùng cũng không thể nói nam nhân kém cỏi….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.