[Dịch] Thần Y

Chương 559 : Chương 559




Thần Y

Tác giả: Hành Xích Đạo

Chương 559: Sự kiện lừa bịp tống tiền ở bể bơi.

Nhóm dịch: ShenYi

Nguồn: Mê Truyện

Bấm nút "Thu gọn" để thu gọn nội dungThu gọn

- Oa oa oa oa

- Anh bạn nhỏ, cậu không sao chứ?

Ninh Não Nhi nghe thấy sau lưng có tiếng khóc nỉ non, vội quay đầu lại, bơi lại hỏi thăm.

- Não Nhi sao vậy?

Trần Du thấy tình hình, cũng đành quay theo.

Ninh Não Nhi nhíu nhíu mày, có chút ngượng ngùng nói:

- Vừa nãy tôi có thể đã đạp vào chú bé này rồi…

Hóa ra, vừa nãy, Ninh Não Nhi và Trần Du muốn lên WC, liền vội vàng, tất nhiên một đường bơi qua, dù sao cũng không phải quá gấp, nào ngờ, lúc qua khu vực nước nông, vốn vừa đi vừa bơi, Ninh Não Nhi luyện bơi ếch đột nhiên cảm thấy chân bó chặt lại, dường như dẫm lên cái gì vậy, sau đó, liền nghe thấy phía sau có tiếng khóc.

- Người bạn nhỏ, đừng khóc nữa, đừng khóc nữa, chị giúp em lau nước mắt nhé.

Trần Du thấy mũi đối phương chảy máu, cũng giật mình kinh hãi, vội vàng tiến lên trước Ninh Não Nhi dỗ.

Tuy nhiên, chú bé này dỗ thế nào cũng không dỗ được, khóc càng to hơn.

- Làm gì đó , làm gì đó, hai ả tiện nhân các người bắt nạt con trai ta?

Lúc này, cha mẹ đứa nhỏ tới rồi, người chưa đến, tiếng đã tới trước, hung hăng, dọa Ninh Não Nhi và Trần Du .

Hai cô cùng nhìn lại, chỉ thấy hai gã nam tử lao tới, nước cũng theo lưng của họ, đều là cơ bắp dũng mãnh, thân hình cao lớn dũng mãnh, vô cùng hung ác, một gã trong đó, trên cánh tay còn xăm một con khủng long giương nanh múa vuốt, một gã khác, mặt mày u ám, xương gò má rất cao xem ra không giống người lương thiện, không ngờ là người bị Diệp Thanh giáo huấn trước đó, trong tay Diệp Thanh chịu thiệt.

Ninh Não Nhi và Trần Du lập tức biết không tốt, tuy nhiên, lúc này mọi người đang trừng mắt nhìn, cũng quả thực mình đạp vào trẻ con, đành phải xin lỗi.

- Xin lỗi là ta sai, nhưng lực của ta không lớn, hẳn không gây nên thương tổn nghiêm trọng.

Ninh Não Nhi xin lỗi nói, liền nghĩ đi giúp chú bé, trên mặt thầm nhợt nhạt bầm tím.

- Nói xin lỗi là xong hả?

Một gã xăm hình rồng một tay lôi Ninh Não Nhi, ôm chú bé kia vào trong lòng, hung tợn quát:

- Mũi con trai ta đều hộc máu ra rồi, chẳng may bị các người gây tổn thương đến não thì các người tránh nổi trách nhiệm không?

Ninh Não Nhi liền hơi nhíu mày, nói:

- Ông nói cũng quá, tôi chỉ khẽ đạp vào một cái.

- Cái gì là khẽ đạp một cái, khẽ đạp một cái có thể xuất huyết sao?

Gã mặt mày u ám cũng ở bên tiếp lời, trách mắn nói:

- Đừng có phí lời, trước tiên bồi thường bốn năm trăm nghìn tiền đảm bảo hãy nói sau.

Trần Du vừa nghe, lập tức tức giận lên, đây chẳng phải đã nói rõ là lừa bịp tống tiền sao? Lúc này không cam lòng yếu thế nói:

- Làm gì có đạo lý như thế, cái gì gọi là tiền bảo đảm, tôi chưa từng nghe thấy, tôi thấy, đứa nhỏ này nhiều nhất là mũi bị va đập một chút, chảy một chút máu mà thôi, ông thấy, hiện nay đều không chảy nữa rồi, cho dù là bồi thường viện phí, cũng phải Bác sĩ Bệnh viện nói hãy tính.

Trước đó, ngay từ đầu hai cô rất xin lỗi, muốn chủ động nói xin lỗi, bồi thường chi phí thuốc men, nhưng sau khi hai gã này xuất hiện, thái độ hằm hè, Trần Du và Ninh Não Nhi lập tức cảm thấy sự việc không đơn giản, cảm giác áy náy và thông cảm cũng lập tức giảm đi.

Các cô không phải ngốc, làm sao không nhìn ra được đối phương cố ý hơn nữa, chú bé này là con của đối phương hay không đều khó nói, Ninh Não Nhi lúc này cũng nghĩ lại, hình như chú bé này tiến lên trước không chỉ một lần muốn luồn vào sau mình, cô còn tránh vài lần.

- Ha ha, trên đời này làm gì có việc dễ dàng như vậy, nói với các người bốn năm nghìn còn quá ít, ngươi đạp con ta thành thế này, không chừng sẽ bị trấn thương sọ não, sẽ ảnh hưởng đến trí lực, đến lúc đó bốn năm nghìn, bốn mươi năm mươi nghìn đều không đủ.

Nhưng là Diệp Thanh ở đây, Trần Du mới không sợ hắn, lúc này chép chép miệng, kéo Ninh Não Nhi chạy, không quen nhìn cái giá trên trời dưới đất này, nhiều nhất cũng chỉ là chảy máu mũi bầm tím, Ninh Não Nhi mạnh như vậy sao, cô còn không biết sao? Hơn nữa, lúc bơi, chỉ là động tác bơi từ từ, lại chẳng phải đạp mạnh, sao sẽ dẫn đến thương tổn não bộ, rõ ràng là rắp tâm lừa gạt.

Hai gã kia lập tức nhích người ra chặn, không ngờ, Ninh Não Nhi kéo Trần Du chủ động ngừng lại, ngẫm nghĩ, liền xông vào bọn họ nói:

- Nếu các người thật sự sợ có di chứng sau này, tôi có thể mang đứa bé đến viện làm kiểm tra toàn diện.

Cô nghĩ như thế, cho dù thế nào, nói chung là mình đạp vào con người ta, nên bồi thường chi phí thuốc men, vẫn phải bồi, hơn nữa, làm kiểm tra toàn diện cũng không tốn bao nhiều tiền.

Trần Du không khỏi lo lắng, cô sao ngu như vậy, nhưng, cô vừa thấy Ninh Não Nhi nghiêm túc như vậy, biết không lay được quyết định của cô ấy, cũng không nói gì nữa.

Gã có cánh tay xăm rồng lập tức nhếch miệng lên, lộ ra một nụ cười gian manh hiểm độc, tuy nhiên, diễn trò phải diễn đến cùng, nụ cười này chỉ lướt qua, hất mặt lên nói:

- Được rồi, vậy bây giờ chúng ta đi kiểm tra.

Nói xong, liền ôm lấy chú bé, đi ra cửa.

Ninh Não Nhi và Trần Du ở phía sau nhìn, thấy Diệp Thanh đã bơi đến bên bờ bể, vẫy tay ra hiệu, hai cô liền yên tâm đi theo mấy gã.

Diệp Thanh cười lạnh lùng một tiếng hi hi, gót chân khẽ đạp, không mang theo một chút nước nào, xoay người nhảy lên bờ, sau đó liền đi vào phòng thay đồ, đi thay quần áo

Hắn vừa rồi luôn dõi theo Ninh Não Nhi các cô, sớm đã phát hiện, chú bé cố ý dùng mặt đâm vào chân của Ninh Não Nhi, lập tức biết có mưu kế, quả nhiên, hai gã kia rất nhanh liền đi ra.

Tuy nhiên, không biết hai gã kia kiêng kị Diệp Thanh hay là không muốn gây náo ở nơi công cộng, hay là cảm thấy bể bơi người nhiều sân nhỏ, không tiện thi triển, nói chung, không muốn động chân động tay với Ninh Não Nhi và Trần Du, Diệp Thanh cũng không đi qua.

Nếu đối phương dám động tay động chân, nhân cơ hội chiếm tiện nghi, hắn không ngại lập tức dùng thủy tiễn phế đi, hai người này, cảnh giới hiện nay của hắn, phóng hoa phóng lá đều có thể làm thương người

Rất nhanh chóng, Diệp Thanh đã thay xong trang phục, vừa đi ra, đã thấy hai gã kia, ở cửa lớn, dường như sợ bọn chúng trốn, Diệp Thanh cũng không thèm để ý đến chúng, chỉ đứng ở trước phòng thay quần áo của hai cô Ninh Não Nhi và Trần Du .

Trang phục mà hai cô mặc rất phiền phức, sau ba phút, Ninh Não Nhi và Trần Du mới cùng tay nắm tay đi ra, Trần Du than thở nói:

- Trên người bẩn chết được, đầu cũng chưa gội.

Ninh Não Nhi nói:

- Trở về tắm cho sạch, trước hết giải quyết xong việc này hãy nói.

Sau đó, Diệp Thanh liền dẫn hai cô gái đi tới chỗ hai gã kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.