[Dịch]Thần Y Thánh Thủ

Chương 649 : Mã vương (thượng)




- Hí…

Truy Phong ngẩng đầu lên, kêu mấy tiếng, ánh mắt xinh đẹp đang nhìn Cận Vệ Quốc, có vẻ như rất đồng tình với những lời này của anh ta.

Bộ dạng của nó càng khiến Trương Dương dở khóc dở cười, linh thú thiên mã này, không ngờ cũng thích nghe nịnh.

- Nó, nó hiểu?

Cận Vệ Quốc thì lại hơi sững sờ, anh ta vừa khen con bạch mã này, nó liền kiêu ngạo kêu lên, khiến người ta dễ dàng hiểu ý nó.

- Hí..

Truy Phong lại kêu lên, hài lòng gật đầu, Cận Vệ Quốc lại hoảng hồn.

- Truy Phong rất thông minh, không giống những con ngựa khác.

Long Thành đi tới, nhỏ giọng giải thích, đồng thời có chút kinh sợ nhìn Truy Phong, anh ta rõ nhất về thực lực của Truy Phong.

Lần này Trương Dương đã thể hiện sức mạnh thần kì ở bình nguyên Long gia. Ngay cả tam đại linh thú đi theo hắn cũng tỏa sáng kì lạ. Hiện giờ tất cả mọi người trong tứ đại thế gia đều biết, y thánh nhất mạch xuất hiện một thiên tài kiệt xuất, còn mang theo tam đại linh thú bên người.

Đại danh của Truy Phong, Tia Chớp, Vô Ảnh đều truyền ra ngoài.

- Phải, thật sự rất thông minh, con ngựa thông minh như vậy lần đầu tiên tôi thấy.

Cận Vệ Quốc gật mạnh đầu, nhìn Truy Phong, trong ánh mắt càng trở nên hâm mộ, còn có vẻ kinh sợ.

Mỗi người đều có sở thích riêng của mình, Cận Vệ Quốc thì thích ngựa, trường ngựa ở Hàng Thành này rất nổi tiếng trong cả mấy tỉnh gần đây, chỗ này có quan hệ rất lớn với việc kinh doanh vất vả của anh ta.

Hội sở Minh Nguyệt, hai ông chủ là anh ta và Tế Hành. Tề Hành mở sân golf, nhưng không quan tâm lắm tới công việc, không giống anh ta, luôn ở trường ngựa, có rất nhiều tình cảm.

Cũng chính bởi vì như vậy, rất nhiều người đều thích tới đây chơi, dần dà, trường ngựa Hàng Thành nổi tiếng hơn những nơi khác như Hỗ Hải, Kim Lăng.

- Bị tiểu tử kia làm mất hứng, không muốn đánh golf nữa rồi.

Tổ Triển Đào và Vương Thần đi tới, Vương Thần còn bĩu môi nói một câu.

- Không muốn đánh golf thì đừng đánh, nghỉ ngơi một lúc, chúng ta tới trường ngựa.

Cận Vệ Quốc mắt sáng lên, lúc nói không kìm nổi mắt lại nhìn Truy Phong. Truy Phong khẽ gật đầu với anh ta, có vẻ có ấn tượng rất tốt về người này.

Có thể khiến Truy Phong lần đầu tiên gawtpj đã có tình cảm tốt như vậy, Cận Vệ Quốc tuyệt đối là người đầu tiên.

- Được, lát nữa tới trường ngựa, Trương Dương, cậu cũng cùng đi.

Tô Triển Đào gật đầu, từ sau khi Trương Dương đính hôn, bọn họ không gặp hắn. Lần này khó khăn lắm mới tóm được, đương nhiên không dễ dàng buông tha cho hắn.

Trương Dương quay đầu nhìn, cuối cùng gật đầu.

Vốn hắn định về, đã gặp mấy người bạn cũ, thì cùng đi chơi chút cũng tốt. Ở thành phố xa lạ gặp được bạn thân, lúc này tâm trạng hắn cũng rất vui mừng.

Nghỉ ngơi ở phòng nghỉ một lúc, mấy người còn không ngừng hỏi thăm Trương Dương.

Nhân lúc nghỉ ngơi, Tề Hành làm cho Trương Dương một cái thẻ hội viên chí tôn, đây là thẻ của hội sở, có thể tự do ra vào tất cả các nơi của hội sở.

Bao gồm sân golf này, trường ngựa cách đó không xa, nơi ăn chơi Thất gia, và còn hai cửa hàng khác. Đây đều là sản nghiệp của Tề Hành và Cận Vệ Quốc.

Tấm thẻ này, không chỉ có thể tự do ra vào, mà còn miễn phí toàn bộ, trong thẻ có đủ tiền, để họ ngày ngày đi chơi cũng không tiêu hết.

Có thẻ đó, toàn bộ Hàng Thành cũng không quá năm người, Trương Dương lại có được một cái.

Lúc nhìn thấy tấm thẻ này, Hoàng Tĩnh vừa hâm mộ vừa khiếp sợ. Chuyện hội sở Minh Nguyệt, khi cô ở Hàng Thành nghe nói rất nhiều, đây là hội sở nổi tiếng nhất, cũng có địa vị tối cao ở Hàng Thành.

Vô số người, đều tự hào vì có thẻ hội viên của hội sở.

Thẻ hội viên của hội sở, tổng cộng có ba cấp. Bình thường nhất chính là thẻ bạc mà cô đang có, loại thẻ này chỉ cần có tiền là có thể làm được. Vào cả là một trăm ngàn, các loại chi phí trong những nơi của hội sở có thể được giảm tới 85%.

Cao hơn thẻ bạc là thẻ vàng, loại thẻ này không phải cứ có tiền là làm được.

Nghe nói thẻ vàng ít nhất phải năm trăm ngàn, còn phải có thân phận nhất định. Lý Hoa vì có quan hệ ở vùng này, cuối cùng nghĩ hết cách làm được thẻ hội viên vàng, vì thế không ít lần khoe mẽ với cô.

Ngoài thẻ vàng, còn có một loại thẻ hội viên kim cương thần bí.

Số lượng thẻ này ít, thân phận địa vị cũng càng phải cao hơn. Nghe nói thẻ hội viên kim cương đều phải giữ bí mật, không biết hội sở hiện nay có bao nhiêu hội viên kim cương.

Nhưng nghe đồn, thẻ hội viên kim cương cũng không nhiều, Hoàng Tĩnh nhớ rõ lần trước ăn cơm với một Phó chủ tịch thành phố Hàng Thành, ông ta từng khoe với cô thẻ kim cương.

Một vị Phó chủ tịch thành phố, có được thẻ hội viên kim cương mà cũng tự hào đến vậy, có thể tưởng tượng được giá trị của tấm thẻ này.

Đây chỉ là nghe lời đồn trước kia, hiện tại cô mới biết, trên ba loại thẻ này còn có một loại cao cấp hơn, thẻ chí tôn, chính là thẻ mà Trương Dương có được.

Thẻ bạc của cô, so với thẻ chí tôn của Trương Dương, căn bản không thể so được.

Cô hiện tại hiểu ra, lúc trước tại sao Trương Dương lại nói với cô, mình không thiếu tiền, mà không đi bán trú nhan đan. Người như vậy sao có thể thiếu tiền, sao có thể vì tiền mà bán bảo bối của mình.

- Trương Dương, đây là ai?

Vương Thần túm lấy bả vai Trương Dương, vẻ mặt đáng khinh nhỏ giọng hỏi hắn, lúc hỏi còn vụng trộm nhìn Hoàng Tĩnh.

Hoàng Tĩnh trông khá xinh, khiến cao thủ tình trường như anh ta có chút động tâm.

Trương Dương trừng mắt nhìn Vương Thần, sao lại không hiểu ý của anh ta. Vương Thần thì mỉm cười ha hả.

Thở dài, Trương Dương mới giải thích:

- Đây là một người bạn, bạn làm ăn.

- Ban làm ăn, làm ăn gì?

Hắn vừa nói vậy, Vương Thần lập tức thấy hứng thú, ngay cả Lý Á bên cạnh cũng đi tới, nhìn chằm chằm Trương Dương.

Trương Dương có đầu tư chỗ bọn họ, còn là cổ đông nữa, nếu nói anh ta không lo Trương Dương rút vốn đi thì chắc chắn là nói dối, thân phận của Trương Dương còn quan trọng hơn cả tiền bạc.

- Kinh doanh khách sạn…

Trương Dương khẽ nói, coi như giới thiệu Hoàng Tĩnh với họ.

Hoàng Tĩnh cũng cố gắng nhớ tên và diện mạo từng người, cô rất rõ, Hoàng gia họ muốn làm ăn tốt ở trong nước, nhất định phải giao tiếp với mấy người này, nói không chừng sau này còn có thể giúp cô.

- Tiểu tử cậu, thật may, tuy nhiên Hoàng tiểu thư cũng may không kém.

Nghe Trương Dương nói xong, Vương Thần gật đầu, Trương Dương không nói Hoàng Tĩnh tặng cổ phần cho hắn, chỉ nói hắn mua lại, bây giờ là cổ đông lớn nhất của khách sạn.

Vương Thần từng nghe nói đến khách sạn này, việc kinh doanh rất tốt, hy vọng kiếm tiền rất lớn. Trương Dương có thể có nhiều cổ phần như vậy, thành cổ đông lớn nhất thì tốt quá rồi.

Đương nhiên, Hoàng gia cũng rất may mắn, có thể có được số tiền này của Trương Dương, đối với họ mà nói còn mạnh hơn rất nhiều những khoản đầu tư khác.

Hiện nay Trung Quốc khuyến khích thu hút vốn đầu tư bên ngoài, rất dễ dãi với họ, nhưng dần dần, sau khi một vài thói quen không tốt không thể tha thứ được, việc kinh doanh của họ cũng bắt đầu bị ảnh hưởng.

Cho tới lúc đó, có một hậu đài vừa mạnh là rất quan trọng.

Người Hoàng gia cũng nhìn ra điểm này, cho nên tìm tới hợp tác với Lý gia, tuy nhiên Lý gia tuyệt đối không thể so với Trương Dương. Điểm này chỉ cần nhìn cách Lý Hoa xử sự với Trương Dương ở đây là biết ngay.

- Vương công tử nói rất đúng, đây là cái may của tôi, cũng là cái may của Hoàng gia chúng tôi.

Hoàng Tĩnh cười rất ngọt, Trương Dương thì không nói gì. Về chuyện làm ăn hắn đã thể hiện thái độ rồi, sẽ không hỏi đến, nên không nói thêm gì.

Khoảng cách từ sân golf tới trường ngựa chỉ chừng ba km, ở đây là ngoại thành, sau khi đoàn người rời đi, rất nhanh tới nơi.

Diện tích của trưởng ngựa còn lớn hơn, có trường đua ngựa rất lớn, còn có trung tâm chăn nuôi rất hiện đại.

Chỉ riêng bác sĩ thú ý ở đây đã có đến hơn mười người, chính là để đề phòng những con ngựa bảo bối ở đây gặp chuyện gì có thể xử lý kịp thời, còn có cả những dụng cụ chuyên dùng chữa bệnh cho ngựa, những thứ này tiêu tốn mất trên chục ngàn của Cận Vệ Quốc.

Không chỉ như vậy, mỗi con ngựa ở đây gần như đều có hai người chuyên nghiệp chăm sóc. Cận Vệ Quốc ra lệnh tuyệt đối không được để vấn đề gì xảy ra với bất cứ con ngựa nào. Cho dù là ngựa giá trị không cao mắc bệnh rồi xảy ra việc ngoài ý muốn, anh ta sẽ trừng phạt từng người một.

Việc này khiến anh ta phải chi thêm không ít tiền, sân golf thì kiếm tiền, còn trường ngựa này của anh ta lại luôn phải bồi thường tiền.

Dù phải đổ thêm tiền vào, anh ta vẫn đầu tư. Từ đó có thể thấy anh ta rất có tâm huyết với nơi này. Đây là một người yêu ngựa chân chính, cũng khó trách Truy Phong lại kính trọng anh ta thế.

- Trương Dương, tôi có thể đưa Truy Phong vào không?

Sau khi xuống xe, Cận Vệ Quốc lập tức đến bên cạnh Trương Dương, nói một câu, có vẻ rất mong đợi.

Truy Phong lúc này đang đi từ xe Hummer xuống, ánh mắt của anh ta lập tức lại nhìn Truy Phong.

- Cậu chờ chút, tôi hỏi xem.

Trương Dương hơi do dự, nhưng không nỡ từ chối yêu cầu của anh ta. Nói thật lâu bên tai Truy Phong, cuối cùng nó chậm rãi gật đầu.

Để một người khác, lại là người thường tiếp xúc với Truy Phong, chắc chắn là rất nguy hiểm. Tuy nhiên Trương Dương cũng nhìn ra, Cận Vệ Quốc không có ác ý, hoàn toàn là vì yêu thích, cho nên mới khuyên bảo một hồi.

Cũng may ấn tượng của Truy Phong với anh ta cũng không tệ, lần này nó đồng ý.

- Cậu có thể dắt Truy Phong, nhưng tuyệt đối không được để Truy Phong tùy ý tiếp xúc với người khác.

Trương Dương lại dặn dò một tiếng, sau đó để Tia Chớp và Vô Ảnh đi theo Truy Phong, để tránh việc ngoài ý muốn. Truy Phong cũng chưa vào thành phố lâu lắm, dã tính lại lớn, nên phải cẩn thận.

- Cậu yên tâm, hoàn toàn không thành vấn đề.

Nghe Trương Dương nói mình có thể dắt Truy Phong, Cận Vệ Quốc lập tức rất vui gật đầu.

Anh ta cũng chỉ dắt, không phải cưỡi, cho dù Truy Phong có ấn tượng tốt với anh ta, cũng không thể cho anh ta cưỡi trên người nó.

Nhẹ nhàng vuốt ve bộ long của Truy Phong, Cận Vệ Quốc đi ở phía trước, cẩn thận dắt Truy Phong. Long Thành lúc này cũng tập trung nhìn, thấy Truy Phong không có động tác gì mới yên tâm.

Cận Vệ Quốc không biết, mình tiếp xúc với Truy Phong, là đang đánh cược với mạng sống của mình.

Truy Phong tùy ý nhảy lên, anh ta liền xong đời. Linh thú dù sao cũng là linh thú, cho dù không phải linh thú hệ sức mạnh, cũng không phải người thường có thể địch được, ngoại trừ Vô Ảnh.

Trường ngựa có rất nhiều người, còn có rất nhiều ngựa đang chạy trên trường đua, Truy Phong ngẩng đầu cao.

Nó đột nhiên ngẩng đầu hí một tiếng, tất cả ngựa đang chạy đều dừng lại, xoay đầu nhìn về phía Truy Phong. Những con ngựa này đều cùng làm một động tác, phủ phục quỳ gối xuống.

Cảnh tưởng này khiến tất cả mọi người khiếp đảm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.