[Dịch] Thần Vũ Chiến Vương

Chương 480 : Tên lừa đảo và vong ân phụ nghĩa




Giang Thần, có ngươi tư cách đi ra nói chuyện sao? Một Thông thiên cảnh nho nhỏ, cút sang một bên, ở phía dưới cầu khẩn giữ được cái mạng chó của ngươi đi!

Nhìn thấy hắn đi tới, Mộ Dung Long cười lạnh một tiếng, tiếp theo lại mắng một trận.

Giang Thần nở nụ cười trào phúng nói:

- Thông thiên cảnh bị ta bức thành Tôn giả mới thoát chết được, cũng thực sự là đắc ý, chẳng lẽ ngươi không biết, khi ta trở thành tôn giả, ta muốn giết ngươi cũng giống như giết gà sao?

Nghe thấy hắn nói như thế, Mộ Dung Long ngoài cười nhưng trong không cười, nói:

- Sao ta lại không nhớ rõ có chuyện này chứ?

Nghe vậy, đột nhiên Giang Thần cảm thấy không ổn, dùng tính cách của Mộ Dung Long, sau khi nghe thấy hắn nói như thế, có lẽ nên thẹn quá thành giận mới đúng.

Bây giờ đối phương lại trực tiếp phủ nhận, hắn lại nghĩ đến nội dung của Thánh thành nhật báo, cảm thấy dường như từ nơi sâu xa có mối liên hệ nào đó giữa hai chuyện này với nhau.

- Giao Giang Thần ra! Nếu không từ nay về sau Mộ Dung gia sẽ cắt đứt quan hệ với Anh Hùng điện!

Mộ Dung Hùng không quan tâm tới việc hai người đấu võ mồm, mà quay về phía những trưởng lão kia của Thánh viện rồi nói.

Vốn người Thánh Viện muốn cứng rắn phản kích, nhưng nhìn thấy dáng vẻ cố nén bi phẫn của Mộ Dung Long, nghĩ đến việc nữ nhi mà hắn luôn yêu thương xảy ra chuyện, bọn họ cũng không tiện mở miệng.

- Người bị Mộ Dung Diên nhà các ngươi hại chết cũng không ít, có phải cũng có thể nhờ chúng ta trừng phạt Mộ Dung gia hay không? Một chuyện đúng sai rõ ràng như vậy mà Mộ Dung gia các ngươi lại muốn làm phức tạp như vậy, ta thấy dường như là cố ý nhỉ!

Vào lúc này, Đại trưởng lão của Anh Hùng điện cũng đã tới đây, người nói chuyện là Thủy Nguyên, là người đã từng có khúc mắc với Giang Thần, sau đó song phương đã tiêu tan hiềm khích lúc trước.

- Chuyện đã xảy ra ở trong tiểu thế giới, ai biết là thật hay giả chứ? Dù sao người nói ra là Giang Thần, hắn có thể nói khoác chính mình là người đứng đầu bảng Thăng Long bảng thì việc bịa đặt đường muội ta có hành vi sai trái cũng không phải là chuyện không thể làm được.

Mộ Dung Long nói.

Lần này, Giang Thần có thể khẳng định Thánh thành nhật báo đã bị Mộ Dung gia sai khiến.

Chỉ cần vị trí đầu bảng của hắn không phải là thật, như vậy tất cả chân tướng ở bên trong cũng sẽ như thế.

- Các ngươi có chứng cớ gì chứng minh vị trí đầu bảng của Giang Thần là giả không?

Người của Anh Hùng điện cũng không loạn, hiện giờ vẫn là người Mộ Dung gia đuối lý, không đưa ra nổi chứng cứ, cho nên dù nói thế nào cũng đều là toi công.

- Ngươi muốn chứng cứ thật sao? Rất tốt!

Mộ Dung Hùng giơ tay lên, ở dưới sự ra hiệu của hắn, lập tức đã có một đám người bị dẫn tới.

- Giang Thần này là tên lừa đảo! Các ngươi không nên bị lừa gạt! Hắn ỷ vào việc có thể tạo ra lối ra mà bắt chúng ta đưa ra một nửa tài nguyên, còn muốn sau khi mang chúng ta ra ngoài, chúng ta phải không ngừng nói khoác về hắn!

- Quả thực Tô Hình đã động thủ một lần cùng hắn, thế nhưng khi đó thể lực của Tô Hình đã không còn bao nhiêu nữa.

Tất cả trên dưới Thánh Viện trở nên xôn xao, bởi vì những người này đều là người từ tiểu thế giới đi ra, đổi lời khác mà nói, chính là người đã được Giang Thần cứu, bây giờ bọn họ đứng ra làm cho người ta mở mang tầm mắt.

Điều thú vị nhất chính là, Nguyệt Lam Thanh kia cũng ở trong đó.

Vốn Giang Thần không định thả nàng ra ngoài, thế nhưng ngay cả người của Tà Vân điện cũng được hắn thả ra, nàng rất không cam tâm, sau đó khóc rống lên.

Ứng Vô Song không đành lòng, cho nên mới bảo Giang Thần mang theo nàng ra ngoài.

Giang Thần cũng không để ý, nếu không có Ứng Vô Song mở miệng thì hắn cũng đồng ý chuyện này.

Lúc này, Nguyệt Lam Thanh lại khôi phục thành dáng vẻ tứ đại mỹ nhân của nàng, cao cao không thể với tới, nàng dùng vẻ mặt lạnh lùng, nói:

- Giang Thần này ví muốn có được thân thể của ta mà lấy lối ra để áp chế ta!

Tiếng bàn luận lại nổi lên, tốt xấu gì Nguyệt Lam Thanh cũng là tứ đại mỹ nhân, cho nên khi nói ra vẫn có chút sức ảnh hưởng.

- Nguyệt Lam Thanh, ngươi còn có biết xấu hổ nữa hay không!

Âm Sương ở phía dưới không nhịn được, mở miệng nói:

- Còn có Mộ Dung gia các ngươi nữa, các ngươi tìm những người này đến để bịa đặt sinh sự, rốt cuộc các ngươi có ý gì?

- Âm Sương cô nương, ta biết quan hệ của ngươi và Giang Thần không tệ, nhưng Thánh thành tiền trang các ngươi từ trước đến giờ luôn trung lập, kính xin ngươi không được quên lập trường của chính mình.

Mộ Dung Long nói.

Lời này rất độc, ném đá giấu tay, làm cho Âm Sương ở trong tình huống lúng túng.

Âm Sương còn muốn nói nữa, thế nhưng bị phụ mẫu bên người kéo về.

- Mộ Dung gia, các ngươi cũng thật là buồn cười, người như thế, ta tùy tiện có thể tìm đến làm chứng, thậm chí ngay cả trong Thánh Viện cũng có.

Giang Thần nhíu chặt mày, thủ đoạn thấp kém như vậy không có bất kỳ lực sát thương nào.

- Không sai, ta có thể làm chứng, lời của tất cả những người này đều là phí lời.

Hàn Ty Minh đứng dậy, hắn cũng bị những người này làm cho buồn nôn, thậm chí không hiểu sao bọn họ lại nói lời này ra khỏi miệng được, có còn dây thần kinh xấu hổ nữa hay không.

- Mộ Dung gia, đưa ra chứng cứ. Nếu không ta sẽ coi như là các ngươi đang bịa đặt sinh sự, các ngươi muốn đánh thì cứ đánh, thích cắt đứt quan hệ thì cứ việc cắt.

Thủy Nguyên cứng rắn nói.

- Lối ra là do Giang Thần tạo ra, ngươi cho rằng hắn sẽ mang ra chứng cứ gây bất lợi cho của hắn sao? Nhưng không sao cả, có một thứ có thể chứng minh, đó là vị trí đầu bảng của Giang Thần.

- Có lúc, nói khoác mình quá mức sẽ rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, nếu như Giang Thần không thủ vững được vị trí đầu bảng, thua ở trong tay người không đánh lại được Tô Hình, như vậy có phải đã chứng minh được đây là lời nói dối hay không?

Mộ Dung Long nói.

Lời này nếu như vừa mới tới đã nói ra thì sẽ làm cho người ta cảm thấy là cố tình gây sự.

Thế nhưng trải qua mấy ngày qua Thánh thành nhật báo tạo thế, rất nhiều người đều sinh ra sự nghi ngờ đối với vị trí đầu bảng.

- Chuyện này không thể tẩy trắng sự độc ác của Mộ Dung Diên nhà các ngươi được.

Nam Công nói.

- Nhưng có thể chứng minh được Giang Thần là một người phẩm hạnh bại hoại, lời của một tên lừa đảo buồn nôn nói ra. Mộ Dung gia ta sẽ không tiếp nhận, nữ nhi của ta, cũng không thể chết đi như thế được.

Mộ Dung Hùng nói.

Mộ Dung Long cũng nhân cơ hội này nói:

- Sao? Các ngươi đang sợ sao? Không phải các nugoiw muốn chứng minh hắn đứng đầu bảng sao?

Hắn cố ý làm cho mọi chuyện trở nên lộn xộn.

Trước đó Giang Thần mời người khác tới chiến, không có nhiều chuyện như vậy, dù cho là thua thì cũng chỉ có thể chứng minh nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên mà thôi.

Hơn nữa thế tới của Mộ Dung gia rất hung hăng, nhất định đã có chuẩn bị.

- Nói cách khác, Mộ Dung gia các ngươi muốn cho những người xếp hạng thứ mười người đánh với Giang Thần sao? Ta cảm thấy không có bất cứ vấn đề gì cả.

Hàn Ty Minh nói.

- Thật sao? Đường Hoa, Lưu Bân các ngươi đi ra đi.

Ba người này đều đứng mười vị trí đầu trên Thăng Long bảng, xuất phát từ các nguyên nhân không giống nhau cho nên không tiến vào trong tiểu thế giới.

Đối với bọn họ, chỉ trong thời gian một tháng, tất cả ba vị trí đầu trên Thăng Long bảng đã không tồn tại nữa, mà vị trí đầu bảng còn biến thành một tên tiểu tử mà bọn họ không có ấn tượng gì cả, đương nhiên cả ba khó có thể tiếp nhận được sự thực này.

- Giang Thần, thực lực của bọn họ so với một tháng trước còn mạnh hơn rất nhiều, có khả năng đã dùng thủ đoạn đặc thù để tăng cao thực lực.

Bên tai vang lên Giang Thần một đạo âm thanh trưởng lão của Anh Hùng điện, người này đang nhắc nhở hắn.

Lúc này, Anh Hùng điện đang ở trong tình huống rất lúng túng.

Bọn họ không thể chủ động ra tay đối phó với Mộ Dung gia, như vậy sẽ có một tin tức lan truyền ra, đó chính là Anh Hùng điện buộc Mộ Dung gia cắt đứt quan hệ với bọn họ.

Một khi có tin tức này thì sẽ tạo ra phản ứng dây chuyền, sẽ có càng nhiều thế lực noi theo gương của Mộ Dung gia.

Một loạt hành vi của Mộ Dung gia đều có thâm ý ở bên trong.

Dù là ai cũng có thể nhìn ra được, tình cảnh của Giang Thần có chút không ổn.

Đây cũng là sự bi ai của một thiên tài, sự bất đắc dĩ khi đối mặt với các thế lực lớn.

- Mộ Dung gia các ngươi thực sự rất uy phong, nữ nhi chết mà còn muốn cưỡng từ đoạt lý như vậy, còn muốn phế tôn tử của chúng ta đi, ngươi lẽ nào cho rằng thế gia truyền thừa chỉ có các ngươi thôi sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.