- Sư huynh, cụ thể chúng ta cũng không phải là rất rõ ràng. Bất quá Tiên La thụ là căn bản của tông phái, ta đoán Đan Đỉnh điện vội vàng đem ngươi điều qua, có thể là do tiên khí trùng triều bạo phát. Có lẽ điều này có thể giải thích tại sao Đan Đỉnh điện lại vội vàng đem ngươi điều đi qua đó.
Một bên, Vương Khôi đột nhiên mở miệng nói.
- Ừ, ta hiểu được. Nội dung của Thánh tử tông dịch đã xác định, nếu không thể nào sửa đổi mà nói, ta đây chuẩn bị một chút, mấy ngày sau đi đến Đan Đỉnh điện báo cáo.
Lâm Hi nói xong, rời đi Chấp Pháp điện.
Trảo trùng lý khí mà nói, thoạt nhìn không có chỗ nào quá đặc biệt. Hơn nữa dù sao cũng là ở trong Thần Tiêu sơn, lại là địa bàn trung lập của Đan Đỉnh trưởng lão, Lâm Hi cũng không còn suy nghĩ nhiều, chuẩn bị một chút liền đi Đan Đỉnh điện báo cáo.
Địa vị của Đan Đỉnh điện trong Thần Tiêu tông vô cùng đặc thù, quản hạt phân phát đan dược của vạn người từ trên xuống dưới trong Thần Tiêu tông, đây đều là một ít công việc vụn vặt, rơi vào thật nhiều nơi, cần rất nhiều đệ tử phụ trợ. Cho nên nói riêng về nhân số, nhân số của Đan Đỉnh điện là rất nhiều, nhưng bởi vì đối với thực lực có yêu cầu không cao, làm việc cũng là phân phát đan dược, cho nên thực lực phổ biến không cao, là thực lực bình quân yêu nhất trong các điện.
Lúc Lâm Hi tới Đan Đỉnh điện, chỉ thấy khói xanh cuồn cuộn, vô số thiêu hỏa đệ tử, đoàn sa đệ tử, hộ đỉnh đệ tử, thiêu tương đệ tử, lý dược đệ tử, bảo đan đệ tử, hỏa công đệ tử, thủ đan đệ tử thường xuyên lui tới, bận rộn không ngừng, cảnh tượng bộn bề của một phái.
Ở trong Đan Đỉnh phong, khắp nơi đều có thể thấy từng tòa Thanh đồng đan đỉnh lộ thiên, hỏa diễm cuồn cuộn, mùi vị của đan dược chảy xuôi trong hư không, thỉnh thoảng có thể nghe được từng đợt thanh âm oanh oanh 'Tạc thang'.
Đan Đình luyện dược cũng không phải là mỗi lần đều có thể thành công luyện xuất đan dược, tạc thang hủy đan cũng là bình thường.
- Có lẽ, qua một thời gian ngắn ta hẳn là học một ít cách luyện đan, đoàn đan.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Hắn hướng một bên Đan Đỉnh đại điện đi tới, liên tiếp lưu ý quan sát chút ít Đan Đỉnh đệ tử luyện đan như thế nào. Đoạn đường này đi tới mặc dù vẫn không thể lập tức liền nắm giữ được phương pháp luyện đan, nhưng ít nhiều cũng mò tới một chút môn đạo, mơ hồ có điều lĩnh ngộ.
Bất tri bất giác, rất nhanh đã đến Đan Đỉnh đại điện, mấy trấn điện đệ tử một tay cầm phất trần, đang nhắm mắt ngồi ở trên ghế lớn, đoan đoan chính chính. Bỗng nhiên trong tai nghe được tiếng bước chân, xuy lạp một tiếng, tinh quang trong mắt bắn tán loạn, cũng mở mắt ra nhìn về người tới.
- Mấy vị sư huynh hữu lễ. Tại hạ Lâm Hi phụng lệnh trong tông, đặc biệt tới Đan Đỉnh đại điện trình diện, hoàn thành Thánh tử tông dịch.
Lâm Hi ôm quyền hành lễ, nói.
Lập tức có một tên trấn điện đệ tử vóc người cao ráo đi ra phía trước, từ trong tay Lâm Hi nhận lấy quyển trục thoáng nhìn qua, vừa liếc mắt nhìn Lâm Hi, gật đầu:
- Sư đệ, mời đi theo ta. Tiên La thánh thụ nơi đó đã điều không ít người đi Vị diện chinh chiến chi địa rồi, hiện tại chính là thiếu hụt nhân thủ, sư đệ mau đi theo ta, trưởng lão bên trong đang đợi.
Tên trấn điện đệ tử gầy ốm này cầm phất trần, hướng về Lâm Hi vẫy vẫy tay, lập tức bước nhanh vào bên trong đi tới. Ở chỗ sâu trong Đan Đỉnh đại điện, một gã trưởng giả từ mi thiện mục đang ngồi trước án kỷ, chuyên chú lật tới lật lui mấy bản sổ sách thật dày.
Bạch mi trưởng lão này thoạt nhìn không có uy hiếp gì, nhưng Thuần Dương tiên khí trên người lại cực kỳ nồng nặc. Trong lòng Lâm Hi biết rõ, đây chính là Đan Đỉnh trưởng lão rồi.
Tiên La thánh thụ của Thần Tiêu tông chính là thuộc về hắn quản lý.
- Đệ tử Lâm Hi, gặp qua trưởng lão.
Lâm Hi khom người, cung kính thi lễ một cái.
Một bên sớm có đệ tử trấn điện đi tới nói nhỏ, đem ý tới của Lâm Hi nói lại một lần.
Đan Đỉnh trưởng lão ngẩng đầu, tia sáng trong mắt trở nên thanh minh, gật đầu, mỉm cười nói:
- Ngươi đã đến rồi, lần này phái ngươi đến đây là ta hướng bên chưởng môn nói qua. Trong Đan Đỉnh điện hiện tại thiếu hụt nhân thủ, cần ngươi hỗ trợ xử lý. Giai Diệp, dẫn hắn đi Tiên La hạch tâm động thiên đi.
- Đệ tử tuân lệnh.
Đệ tử trấn điện Trương Giai Điệp cung thanh nói.
- Đây là tiểu thuật thay Tiên La thánh thụ điều khí lý khí, ngươi cầm lấy đi.
Đan Đỉnh trưởng lão đem một bản tiên khí tiểu sách trên bàn tiện tay cầm lấy, ném đi qua. Lâm Hi vươn cánh tay đón lấy, trực tiếp sao chép ở trên tay, cúi đầu nhìn lên, chỉ thấy trên đó viết một nhóm chữ nhỏ: Lý Khí Thuận Khí quyết.
Lâm Hi tiện tay lật một chút, nhìn thấy trên đó viết chữ chi chít, cũng không còn nhìn kỹ, biết rõ là pháp quyết Lý Khí Thuận Khí.
Đan Đỉnh trưởng lão ném ra bản Lý Khí Thuận Khí quyết này liền khoát tay áo, ý bảo mấy người có thể rời đi.
- Sư đệ, mời đi theo ta.
Trương Giai Điệp hiểu ý, lập tức mang theo Lâm Hi vòng qua Đan Đỉnh trưởng lão, trực tiếp xuyên qua một cái cửa nách phía sau lưng lão, hướng chỗ sâu trong Đan Đỉnh đại điện đi tới.
Phương hướng mà Đan Đỉnh trưởng lão ở lại không chỉ là chỗ mà lão làm việc, đồng thời cũng là trạm kiểm soát trọng yếu nhất của Đan Đỉnh đại điện, nếu muốn tiến vào hạch tâm của Đan Đỉnh đại điện, chính là cần phải xuyên qua gian phòng mà Đan Đỉnh trưởng lão ở lại.
- Sư đệ, trưởng lão đang vì chuyện của Đan Đỉnh đại điện mà phiền lòng, chuyện vừa rồi ngược lại hi vọng ngươi có thể bỏ qua cho mới tốt.
Ra khỏi gian phòng, rời đi chỗ ở của Đan Đỉnh trưởng lão, Trương Giai Diệp mở miệng nói. Hắn chỉ chính là chuyện vài ba câu nói vừa rồi của Đan Đỉnh trưởng lão đã đem đám người Lâm Hi đuổi đi.
Thái độ của Đan Đỉnh trưởng lão hiển nhiên không phải là rất nhiệt tình.
Đan Đỉnh trưởng lão cũng không tham gia vào chính trị trong tông phái, đối với đấu tranh quyền lợi cũng không có hứng thú, cho nên cho dù là Lâm Hi cũng không có ưu đãi gì.
- Sư huynh nặng lời. Nhìn bộ dáng của Đan Đỉnh trưởng lão, tâm sự nặng nề, vấn đề về tiên khí trùng chẳng lẽ nghiêm trọng như thế sao?
Lâm Hi nói, bộ dạng của Đan Đỉnh trưởng lão để cho hắn tự nhiên nhớ tới những lời nói của đám người Vương Khôi.
- Ừ, qua không lâu nữa cũng chính là xích trùng triều trăm năm một lần rồi. So ra mà nói, tiểu trùng triều mỗi tháng một lần thật đúng không coi ra gì. Trước kia còn hoàn hảo, nhưng hiện tại rất nhiều sư huynh đệ bị đưa tới Vị Diện chinh chiến chi địa, nhân thủ bảo hộ Tiên La thánh thụ là càng ngày càng không đủ, cũng không trách được trưởng lão phiền não.
Trương Giai Diệp giải thích.
- Cũng chưa hẳn, Thần Tiêu tông chúng ta nhân số đông đảo, chẳng lẽ còn không tìm được đầy đủ nhân thủ sao?
Lâm Hi kinh ngạc nói.
Ở Lâm Hi xem ra, lấy danh nghĩa của trưởng lão, triệu tập chút ít đệ tử tông môn ngược lại thật không là vấn đề.
- Sư đệ, ngươi nghĩ quá dễ dàng rồi.
Thanks