Mọi người nhao nhao ôm quyền nói.
- Không cần phải khách khí, lần sau trở lại, nhớ tới bái phỏng ta là được.
Vương Lạc Anh mỉm cười nói, thập phần mê người.
- Nhất định, nhất định.
Mọi người vội vàng nói.
Mọi người từng người ước định, về sau đến tông phái đối phương nhất định phải bái phỏng nhau, tận tình nghĩa vụ chủ nhà, sau đó liền hẹn nhau cùng nhau rời đi.
- Sư đệ, ngươi thích Lạc Anh sư tỷ sao?
Vừa rời đi, trên đường quay về, Đại sư tỷ Tô Tử Huyên đột nhiên nói.
- Ah!
Lâm Hi lắp bắp kinh hãi, rất nhanh liền liếc qua, hai bên không người liền nói:
- Sư tỷ, ngươi sao lại nói thế!
- Ha ha, ngươi tiểu tử này, còn muốn dấu diếm ta. Lúc ngươi châm trà cho Lạc Anh sư tỷ ta đều thấy cả rồi.
Tô Tử Huyên duỗi cánh tay ra, túm lấy cổ Lâm Hi lắc lắc hai cái nói:
- Hảo tiểu tử, cố gắng lên.
Tô Tử Huyên buông tay ra, vỗ vỗ lên bả vai Lâm Hi, cũng không nhiều lời, bá thoáng một phát bay mất.
- ... Đại sư tỷ ah, quả nhiên vẫn giống như trước đây.
Lâm Hi nhìn qua bóng lưng Tô Tử Huyên bay xa, trong nội tâm cười khổ, trước kia ở Ngũ Lôi Sơn Tô Tử Huyên vẫn hay làm như vậy.
- Sư đệ, châm trà gì thế?
Âu Dương Nạp Hải đi tới, vẻ mặt nghi hoặc.
- Không có gì. Chúng ta đi thôi.
Loại chuyện này, Lâm Hi sao có thể nói với hắn, thân hình nhoáng một cái, lập tức bay về phía phù đảo ở trước.
...
Sau tụ hội, mọi người đều rời khỏi Tiên La Sơn, rất nhiều người đều đã quay về tông phái của mình. Người của các phái Đế Cực, Bắc Đẩu cũng đều đã rời đi, chỉ còn lại Thần Tiêu Tông và rải rác một ít người.
Hai ngày sau đó, bọn người Lâm Hi rốt cục cũng thu được pháp phù truyền tấn của cao tầng Thần Tiêu Tông truyền tới:
Hám Sơn trưởng lão của Thần Tiêu Tông đã trên đường chạy đến Tiên La Phái, chuẩn bị hiệp đàm với Tiên La Phái. Đây xem như là lần tiếp xúc đầu tiên giữa cấp bậc trưởng lão Thần Tiêu Tông và Tiên La Phái, về sau sẽ còn rất nhiều lần tiếp xúc cấp độ càng sâu hơn nữa.
Chuyện kết minh, liên quan trọng đại, không phải một sớm một chiều là có thể nói tốt.
Nhưng bất kể như thế nào, nhiệm vụ của Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải ở Tiên La Phái cũng đã triệt để chấm dứt.
- Rốt cục có thể quay về Thần Tiêu Sơn rồi.
Lâm Hi xem hết pháp phù tin tức, nói.
- Ân. Thời gian chờ đợi cũng đủ lâu rồi. Chuyện này về sau cũng không có quan hệ gì đến chúng ta nữa.
Âu Dương Nạp Hải nhẹ gật đầu.
Đối với chuyện Lâm Hi thân mang trọng trách "Kết minh", Âu Dương Nạp Hải trước đó cũng không biết, nhưng về sau Lâm Hi cũng đã nói cho hắn biết. Đây là đại sự tông phái, trước khi tiến hành thì người biết càng ít càng tốt, Âu Dương Nạp Hải cũng không cảm thấy có gì không ổn cả.
- Chuẩn bị một chút, chúng ta ngày mai xuất phát.
Lâm Hi nói.
Bọn người Lâm Hi xuất phát vào buổi tối.
- Sư tỷ, lần sau ta sẽ trở lại thăm ngươi.
Trước Tiên La Phái, Lâm Hi đứng trên bậc thang nói.
- Ân, thay ta vấn an trưởng lão nhé!
Tô Tử Huyên nói, thần sắc có chút thương cảm. Ở trong thế giới tông phái lạ lẫm, ngoại trừ ngốc tử "Dương Kỷ" kia ra, cũng chỉ có Lâm Hi thôi. Thật vất vả mới gặp lại "Thân nhân" này, không nghĩ tới mới được vài ngày đã đi rồi, trong nội tâm chung quy vẫn có chút không nỡ.
- Ha ha, sư tỷ, có gì phải thương cảm chứ. Về sau, ngươi xuống núi đến Thần Tiêu Tông gặp chúng ta lúc nào không được. Mặt khác, nếu như trong Tiên La Phái có người gây bất lợi với ngươi, ta đã thông báo cho Lạc Anh sư tỷ, nàng sẽ giúp ngươi.
Lâm Hi vẻ mặt mỉm cười nói.
Đệ tử Ngũ Lôi Phái đông đảo, nhưng chỉ có Tô Tử Huyên là có địa vị quan trọng trong lòng hắn, tựu như chị ruột vậy. Mọi chuyện đã được an bài thỏa đáng, Lâm Hi cũng yên lòng hơn.
- Ngươi tiểu tử này...
Trong lòng Tô Tử Huyên có chút cảm động. Lâm Hi mang nàng đi đến chỗ ở của "Chân truyền đệ tử" Vương Lạc Anh, lúc ấy còn không có kịp phản ứng, nhưng giờ sao có thể không rõ tâm tư của hắn chứ "Tiểu đệ" đã từng một mực cần nàng chiếu cố, không hề có lực tự bảo vệ này rốt cục cũng trưởng thành rồi!
Ngay sau khi hai người nói chuyện xong, hư không lóe lên thải quang, một đạo nhân ảnh từ trên trời giáng xuống, đáp xuống trên mặt đất.
- Tiên Mộng trưởng lão!
Mọi người nhao nhao hành lễ.
- Chuẩn bị xong chưa?
Tiên Mộng trưởng lão nhìn qua mọi người, thản nhiên nói.
Gọi Tiên Mộng trưởng lão đến là chủ ý của Lâm Hi. "Tiên La chi hành" lần này, chuyện mà Thần Tiêu Tông mưu đồ quá lớn. Thái Nguyên, Đâu Suất nếu biết rõ tất nhiên sẽ chấn động không thôi.
Hơn nữa, Lâm Hi đã triệt để đắc tội ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A rồi, cẩn thận một chút vẫn nên.
- Chuẩn bị xong.
Lâm Hi nói:
- Làm phiền sư bá rồi.
Tiên Mộng trưởng lão rốt cục cười cười:
- Việc nhỏ thôi. Bất quá, ta nhiều nhất chỉ có thể đưa các ngươi ra ngoài một nghìn dặm. Đây là cực hạn của ta rồi. Đằng sau, phải nhờ vào chính các ngươi rồi.
- Một nghìn dặm cũng đủ rồi. Đa tạ sư bá.
Lâm Hi cung kính nói.
Tiên Mộng trưởng lão cuối cùng cũng không thể so sánh với Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn, chỉ động tâm niệm liền tống xuất người ra ngoài tám nghìn dặm. Bất quá, một nghìn dặm cũng đã rất lợi hại rồi.
Thần Tiêu và Tiên La hai phái liên minh, chuyện rất quan trọng. Tiên La Phái cũng không muốn mấy tên đệ tử Thần Tiêu Tông này xảy ra sơ xuất gì ở Tiên La Phái, đây cũng là nguyên nhân Tiên Mộng trưởng lão đáp ứng lời thỉnh cầu của Lâm Hi.
Ông!
Tiên Mộng trưởng lão phất tay áo một cái, chung quanh hào quang lập lòe, nháy mắt, trên bậc thang, ba người Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải tựa như rơi vào trong biển vậy, lập lòe mấy cái lập tức biến mất trong hư không, không thấy đâu nữa.
Trên bậc thang, Tô Tử Huyên đứng yên thật lâu, im lặng không nói... ... ...
Ở nơi cách Tiên La Phái hơn một ngàn dặm, gò núi mọc lên san sát như rừng, trăng sáng sao thưa.
Hào quang lóe lên, bọn người Lâm Hi liền từ sâu trong không gian ngã ra ngoài.
- Đã đến.
Lâm Hi đứng dậy đầu tiên.
- Ân, rốt cục có thể quay về Thần Tiêu Sơn rồi.
Âu Dương Nạp Hải cũng đứng người lên, sau đó quay đầu lại nhìn thoáng qua, Tiên La Sơn đã không thấy đâu nữa. Chuyến đi Tiên La lần này đã triệt để chấm dứt, còn lại chính là phải quay về Thần Tiêu Tông.
- Không biết bên phía Khí thánh Vương sư huynh sao rồi, đã hoàn thành xong nhiệm vụ hay chưa?
Âu Dương Nạp Hải nhớ tới Khí Thánh vương, đột nhiên cảm khái nói.
Lúc mọi người tới, là một chuyến bốn người, Khí Thánh vương cũng đi cùng. Bất quá, lúc đi thì chỉ còn lại ba người.
- Thời gian chúng ta trì hoãn ở Tiên La Sơn cũng hơi lâu, bên phía Hầu sư huynh vừa xong thành nhiệm vụ, có lẽ đã trở về rồi.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Đi thôi!
Lâm Hi phất phất tay.
Đêm dài lắm mộng, hắn ở Tiên La Phái phế đi Lục Thanh Thiên, chặt đi một cánh tay của Lý Tranh Phong, lại ngăn trở Thái Nguyên Cung bức vua thoái vị, chuyện đã làm ra có thể nói là kinh thế hãi tục, dùng tác phong của ba phái, rất khó nói sẽ không đối phó hắn trên đường.
Thanks