[Dịch] Thần Tọa

Chương 236 : Thu hoạch cự đại




Lúc những đệ tử này đi đến, cũng là lưng cõng bao lớn như thế. Ở một mức độ nào đó, cái này đã trở thành tiêu chí của đệ tử cấp thấp, không có có chỗ dựa, không có thế lực, không có bối cảnh. Trong tông phái, làm nhiệm vụ săn giết hung thú phần lớn đều là dùng đồ vật xuyến qua, trực tiếp đeo nội tạng hung thú, hoặc các thứ trên cơ thể lên người, mà không phải dùng loại bao này.

- Lát nữa các ngươi sẽ biết.

Lâm Hi cũng lười so đo với những người này. Là ngựa chết hay là lừa chết, cứ lấy ra thì sẽ biết. Trong bao của hắn là thảo dược hay thứ khác, lập tức sẽ biết được ngay.

- Ngươi đã đến rồi!

Bên ngoài Đại điện Nhiệm Vụ, vài tên đệ tử nhiệm vụ khí tức như nhạc trì uyên lâm vẫn đứng dưới cửa hiện, vẫn không nhúc nhích. Bất quá, lúc nhìn thấy Lâm Hi thì ánh mắt đều sáng ngời. Một người trong đó trực tiếp đi tới:

- Đi theo ta. Phía trên có phân phó, hôm nay ngươi đặc thù, không cần xếp hàng!

Lâm Hi nhận ra tên "đệ tử nhiệm vụ" này, chính là đệ tử trước kia đã thông tri hắn nộp lên vật phẩm nhiệm vụ.

- Vậy làm phiền sư huynh rồi.

Lâm Hi nói.

Có người này ở đây, Lâm Hi cũng không cần xếp hàng, trực tiếp đi theo hắn, lướt qua đội ngũ thật dài, đi tới phía trước.

Xoạt!

Lâm Hi khẽ động, trước Đại điện Nhiệm Vụ lập tức một mảnh xôn xao.

Trước Đại điện Nhiệm Vụ, đầu người xếp hàng hàng dài, luôn luôn là nơi tập trung đông người nhất... Cái này cũng có nghĩa là muốn nộp lên vật phẩm nhiệm vụ thì cần phải đợi rất lâu.

Lúc Lâm Hi đến, đám người đã sớm đông như kiến, tạo thành một đầu Nhân Long cực dài rồi rồi. Rất nhiều người trực tiếp đợi cho tới trưa. Nào biết đâu rằng, Lâm Hi chỉ vừa tới đã "chen ngang" lên, căn bản không cần xếp hàng, trực tiếp bước về phía trước.

- Có lầm hay không! Chúng ta đợi lâu như vậy, hắn rõ ràng lại trực tiếp chen ngang?

- Đệ tử trực ở đây cũng không thể làm việc tư tâm thế a? Ta phải chờ ở đây tới trưa đấy!

- Nói đùa gì vậy! Một tên làm nhiệm vụ thảo dược lại dám chen lên chúng ta!

- Quá kiêu ngạo rồi! Một tên làm nhiệm vụ thảo dược cũng kiêu ngạo như thế!

.. .. ..

Đám người sôi trào lên, nói cho cùng, vẫn là do cái bao to kia của Lâm Hi quá mức dễ khiến người chú ý. Mà ngay cả rất nhiều người vốn không chú ý đến hắn cũng đều bu lại, vẻ mặt phẫn nộ.

Tông phái tiên đạo đẳng cấp sâm nghiêm, đệ tử không có chỗ dựa không có thực lực dựa vào làm "nhiệm vụ thu thập thảo dược" để đạt được giá trị công huân thường thường đều bị đệ tử khác xem thường.

Lâm Hi nghe được thanh âm sau lưng, cũng lười nói nhiều. Những gia hỏa mắt chó nhìn người thấp này, cứ mặt kệ là được.

Phanh!

Lâm Hi trực tiếp ném cái bao lên trên sàn đại điện, bao vỡ tan, rầm rầm, lộ ra đại lượng Ác Ma Bàng, Ác Ma thi thể, Ma Long Long Giác trong đó.. ..

Ti!

Đám người vừa rồi vẫn còn sôi trào, chỉ trỏ Lâm Hi giống như bị tát một bạt tai, nguyên một đám tập thể nghẹn ngào, khiếp sợ nhìn cái bao Lâm Hi ném trên mặt đất.

Trước Đại điện Nhiệm Vụ bỗng nhiên yên tĩnh.

- Ác... Ác... Địa Ngục Ác Ma!

Một gã đệ tử cách gần đó lắp bắp, chỉ thi thể Ác Ma trên mặt đất kêu lên.

- Cánh lớn như vậy..., cái này, đây là thi thể của Đại Ác Ma!

Một tên ngoại môn đệ tử khác chỉ vào một khối cánh tím đặc biệt lớn nói.

Hống!

Những lời này tựa như dây dẫn nổ dẫn nổ cả đám người. Ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Lâm Hi lập tức trở nên không giống trước. Không còn khinh thường và chế nhạo nữa mà tràn đầy kính sợ thật sâu. Đặc biệt là người trước kia coi Lâm Hi là loại đệ tử rằng nhát gan, không có bối cảnh, làm "nhiệm vụ thảo dược" để đạt công huân càng ngây người tại chỗ, giống như bị hung hăng quăng tát một cái.

Trong tông phái tiên đạo tất cả mọi người biết rõ. Nhiệm vụ hồi báo cao nhất, hung hiểm lớn nhất đấy, tỉ lệ tử vong cao nhất chính là tiến xuống thế giới địa ngục săn giết Ác Ma. Trước kia, cũng không phải không có người tiến xuống thế giới địa ngục.

Nhưng thường thường chỉ đi một chút liền trở lại, săn bắn hơn mấy đầu địa ngục Tiểu Ác Ma cấp thấp liền rời đi...

Phải biết rằng thế giới địa ngục thật sự quá nguy hiểm. Trong hàng đệ tử ngoại môn chỉ có tên điên và biến thái, mới có thể tiến vào chỗ đó. Những người khác, dù là người dùng săn giết hung thú làm vui cũng sẽ không mạo mạo thất thất tiến xuống thế giới địa ngục.

Nơi kia hung hiểm quá lớn. Tùy tiện một đầu Đại Ác Ma liền có thể xé đệ tử ngoại môn trong tiên đạo thành mảnh nhỏ. Cho dù là cường giả Khu Thần Kỳ cũng không đỡ nổi công kích của một đầu Đại Ác Ma Khí Tiên Kỳ.

Chỉ có tinh anh trong hàng ngoại môn đệ tử mới có thể ngẫu nhiên đi đến. Nhưng cực hạn săn bắn chỉ là Tiểu Ác Ma thủ lĩnh Luyện Khí đệ tam trọng.

Nhưng mà trong bao của Lâm Hi không chỉ có Tiểu Ác Ma, còn có Đại Ác Ma thực lực cường đại, so sánh được với Khí Tiên Kỳ! Thậm chí còn có Địa Ngục Hắc Long!

Loại sinh vật khủng bố kia, cho dù là nội môn đệ tử Khí Tiên Kỳ, cũng không dám đơn giản trêu chọc ah!

Nhiều sinh vật địa ngục như vậy chồng chất cùng một chỗ, tính ra hàng trăm, chồng chất cùng một chỗ trước Đại điện Nhiệm Vụ, quả thực nghe rợn cả người.

Nhiều sinh vật Ác Ma như vậy, cũng không phải chưa từng có người săn bắn qua.

Nhưng đó đều là trong nội môn. Chỉ có tinh ảnh trong hàng nội môn đệ tử thì mới có thể săn bắn được nhiều Ác Ma như vậy.

Mà trong ngoại môn thì lại quá điên cuồng!

Nhiều thi thể Ác Ma như vậy, đó căn bản không phải chiến đấu, quả thực chính là đồ sát! !

- Quá kinh khủng! Hắn làm sao làm được! ngay cả Địa Ngục Hắc Long cũng có thể săn bắn được!

Ánh mắt đám người chung quanh nhìn về phía Lâm Hi tràn đầy kính sợ, sùng bái, sợ hãi, bội phục..., các loại cảm tình, không phải trường hợp cá biệt. Lâm Hi một khắc trước, cảm giác mang đến cho người khác chỉ rất bình thường.

Nhưng Lâm Hi lúc này chỉ đứng ở đó liếc nhìn chung quanh đã khiến người khác cảm giác được áp lực cường đại.

Cái này là thực lực!

- Sư đệ, đồ vật đều ở đây. Đã làm phiền ngươi!

Lâm Hi xoay người lại, đối mặt với ba gã đệ tử nhiệm vụ nói.

Hắn vừa xoay người lại, cổ áp lực vô hình kia lập tức tiêu mất không ít. Đám người đứng sau lại sôi trào lên.

- Nhiều Ác Ma như vậy, sẽ đáng bao nhiêu công huân đây? Ta thấy dù thế nào cũng phải bảy, tám vạn a?

- Bảy, tám vạn? Chưa thấy ai ngu như ngươi. Vài đầu Hắc Long thôi đã đáng giá đó rồi! Thật khó tưởng tượng, hắn rốt cuộc làm sao làm được.

- Đồ sát, tuyệt đối là đồ sát! Trong hàng đệ tử ngoại môn chúng ta rõ ràng có nhân vật lợi hại như thế! Chỉ sợ nội môn đệ tử cũng không bằng a!

- Hừ! Cho dù là nội môn đệ tử, cũng không có khả năng giết nhiều như vậy. Chừng đó, ít nhất giá trị 30 vạn giá trị công huân!

.. .. ..

Đám người phía sau thi nhau nghị luận nhao nhao. Nhao nhao hiếu kỳ đồ của Lâm Hi đáng giá bao nhiêu giá trị công huân. Đối với đệ tử tiên đạo , đây là đồ vật thực tế nhất.

Nhiều sinh vật địa ngục như vậy cũng rất khó gặp. Rất nhiều đệ tử ngoại môn thậm chí buông tha cho cơ hội nhận nhiệm vụ, đều chạy tới quan sát Lâm Hi. Trong lúc nhất thời, Lâm Hi trở thành tồn tại được chú mục nhất trước toàn bộ Đại điện Nhiệm Vụ.

Lâm Hi trầm mặc không nói, lẳng lặng nhìn ba tên đệ tử phía trước phân lấy thi thể Ác Ma, đồng thời kiểm tra đối chiếu xem có gì sai só không.

Đồ vật rất nhiều, cho nên thời gian tốn hao rất dài.

Nhưng bất kể là Lâm Hi, đệ tử trong Đại điện Nhiệm Vụ hay là đám ngoại môn đệ tử vây xem bên ngoài đều tương đối có tính nhẫn nại.

Loại giao nhận nhiệm vụ đại thủ bút này rất ít khi thấy được!

Ước chừng sau thời gian hai nén nhang, kiểm kê rốt cục hoàn thành, ba gã đệ tử nhiệm vụ đứng dậy.

- Tốt rồi, trước hết bắt đầu từ đồ vật số lượng ít nhất đi, đưa Lộc Đức Bài của ngươi cho ta.

Đệ tử nhiệm vụ cầm đầu nói.

- Ân.

Lâm Hi nhẹ gật đầu, đưa Lộc Đức Bài của mình tới.

Đệ tử nhiệm vụ kia sau khi tiếp nhận liền cắm vào lỗ khảm trên tường, rất nhanh ông một tiếng, một mảnh màn sáng bắn ra, trên đó biểu hiện ra rõ ràng giá trị công huân trong Lộc Đức Bài của Lâm Hi: 2240.

- Trước thanh toán nhiệm vụ truy nã tội phạm a! Mục tiêu đã xác nhận không sai, quả thật đúng là thi thể của Dung Nham Tiểu Ma Quân!

Tên đệ tử nhiệm vụ cầm đầu vỗ một cái, lập tức xuất hiện một Truyền Tống Trận do pháp trận hình thành.

Truyền Tống Trận hiện lên hình "Lỗ đen", đi thông đến kho vật phẩm nhiệm vụ.

Bá!

Tên đệ tử kia ném thi thể Dung Nham Tiểu Ma Quân vào trong.

Con số trên màn sáng ào ào thay đổi, cuối cùng ngừng lại một con số.

50240!

Chứng kiến số này, Lâm Hi lắp bắp kinh hãi, cho là mình hoa mắt, nhưng đúng vậy, xác thực là 50240.

- Sư huynh, có phải sai rồi không. Bản thưởng nhiệm vụ đánh chết Dung Nham Tiểu Ma Quân không phải là 12000 điểm giá trị công huân sao? Sao lại cao như vậy, so với Ác Ma Khí Tiên Kỳ còn cao hơn nhiều!

Lâm Hi lắp bắp kinh hãi. Hắn nhớ rõ ban thưởng nhiệm vụ hẳn là 12000 điểm giá trị công huân mới đúng.

- Ha ha, sư đệ, chúng ta không lầm. Nhiệm vụ "Đánh chết Dung Nham Tiểu Ma Quân" là 48000 điểm, mà không phải 12000 điểm. Ngươi nói, là ban thưởng trước kia. Là một nhiệm vụ truy nã Luyện Khí đệ tam trọng, nhiệm vụ này quả thật chỉ trị giá 12000 điểm. Nhưng từ khi một gã nội môn đệ tử Khí Tiên Kỳ của Tiên La Phái chết trong tay hắn thì nhiệm vụ này cũng đã trở thành nhiệm vụ truy nã của Khí Tiên Kỳ rồi. Cho nên phần thưởng cũng là phần thưởng nhiệm vụ truy nã Khí Tiên Kỳ Chuyện này cũng không sai.

Tên đệ tử tiên đạo cao cao gầy teo, mày rậm mắt to kia nở nụ cười. Hắn chủ trì ở Đại điện Nhiệm Vụ nhiều năm, những thứ này tuyệt đối sẽ không lầm


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.