[Dịch] Thần Tọa

Chương 1458 : Hải chi phần mộ.




- Lực lượng thật lớn, nơi này ẩn chứa bí mật gì?

Lâm Hi sừng sững tại trong hư không, quan sát hải dương này.

Hai mắt "Nguyên thần" có thể xuyên thấu qua ngăn cản của vật chất, lúc này trong cảm ứng của Lâm Hi thì sâu dưới chân của mình có chôn sâu một bí mật gì đó, ẩn chứa năng lượng mênh mông khổng lồ không tưởng tượng nổi.

Cho dù là tồn tại cường đại nào, cho dù là cường giả Quỷ Thần Cảnh trước mặt đạo năng lượng này đều nhỏ bé như ở trước mắt. Cường giả Tiên Đạo vẫn lấy tiên khí làm cao ngạo, trước mặt năng lượng này thì nhỏ bé không đáng kể chút nào cả.

Loại cảm giác tự do tự tại lúc trước đã biến mất, nguyên thần của Lâm Hi cảm nhận được áp lực, trong tối tăm cảm ứng không ít nguy hiểm.

- May mắn cổ năng lượng này không có phun ra, nếu không sẽ triệt để hủy hoại một nửa hải dương.

Lâm Hi âm thầm kinh hãi.

Cảm ứng này khác hoàn toàn với cảm ứng trên thực địa.

- Năng lượng nguyên thần là hóa thân, bị loại năng lượng triều tịch này ảnh hưởng quá mức to lớn. Lần này chỉ có thể tới khảo sát một phen, lần sau tới nơi này phải sử dụng thân thể mới được.

Lâm Hi đứng trong hư không, trong lòng như có điều suy nghĩ.

Thân thể đối với nguyên thần cùng linh hồn là một cái gông cùm, nhưng mà gông cùm này không phải tất cả đều là mặt trái.

Không có con diều nào có thể bay lượn tự do. Cảm ứng "Nguyên thần" quá mức nhạy cảm, kết quả trực quan nhất chính là cảm giác năng lượng này quá khổng lồ, nhưng nếu như thân thể điều tra thì không có ảnh hưởng, có thể nói có lợi có tệ.

Trong nội tâm Lâm Hi cân nhắc một chút, cảm giác nguyên thần còn có thể chống cự được áp bách này, liền chìm xuống nước biển điều tra.

Rầm rầm!

Chìm vào trong nước biển, một màn sáng màu lam nhạt sáng ngời.

- Thật yên tĩnh.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng, lúc này tiến vào trong nước, ở trong nước cảm ứng này càng trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

- Ah! Ta hiểu rồi.

Đột nhiên Lâm Hi kịp phản ứng:

- Trong hải dương có nhiều cá nhất, ta ở trong tổ chức Thị Huyết Thủy Tinh Cung đã đi qua con đường nước, các loại cá lớn, cá con, động vật biển, san hô..., ngàn vạn gặp không biết bao nhiêu. Sau khi ta tiến vào nơi này thì lẻ tẻ có thể đếm được.

Bởi vì trong nội tâm chỉ muốn cảm giác được ý cảnh cổ xưa của biển cả, cho nên Lâm Hi không có đi quan tâm tới đám cá thưa thớt này. Không phải tâm không tỉ mỉ, mà là tiềm thức bỏ qua nó mà thôi.

Trong biển có quá nhiều cá, nói là ngàn tỷ còn khinh thường nó. Dưới tình huống biển cả lớn hơn lục địa gấp trăm lần thì cá trong đó càng không cần phải nói.

Lâm Hi thả chậm tốc độ, vừa cẩn thận chú ý và tiến sâu vào biển.

Ti!

Ước chừng qua thời gian uống cạn chung trà, một đạo hấp lực xuất hiện.

- Là rừng rậm đáy biển!

Hào quang trong mắt Lâm Hi lóe sáng, có chút ăn cả kinh. Hiện ra trước mặt của hắn là rừng rậm to lớn dưới đáy biển, một cây gốc đại thụ, cây lá tươi tốt, cành cành mở rộng, cổ mộc che trời.

Cây cối này có quấn rất nhiều rong biển và tảo.

Lâm Hi không nghĩ tới, ở chỗ này rõ ràng nhìn thấy rừng rậm dưới đáy biển trong truyền thuyết. Cây cối không thích hợp sinh sống trong biển, loại hoàn cảnh này không thể sinh ra cây cối.

Nhưng mà tạo vật huyền bí, không chỗ nào không có, có một ít cây cối đặc thù sinh sống trong biển, hơn nữa hình thành rừng rậm.

Trước mắt Lâm Hi tiến vào Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng nghe qua loại chuyện này. Nhưng mà đây là lần đầu tiên nhìn thấy.

Loại rừng rậm dưới đáy biển này mặc dù là đối với rất nhiều tu sĩ hải ngoại cũng hiếm khi thấy được.

Lâm Hi hạ xuống đáy nước, Cửu Dương nguyên thần lờ mờ nhìn càng nổi bật đám rừng rậm này.

- Những cây cối này cao thấp mấy trăm trượng, lợi hại, đường kính hơn mười trượng, chính thức là khó có thể tưởng tượng...

Lâm Hi quan sát rừng rậm dưới đáy biển, một bên suy nghĩ.

Hắn lúc này giống như con kiến nhỏ xâm nhập vào rừng rậm, hắn trước mặt những đại thụ này quá nhỏ bé.

Đáy biển phi thường phì nhiêu, dài khắp là hải tảo dày đặc.

Đột nhiên một cảm giác khác thường truyền ra, trong đống cỏ và lùm cây có mấy chục hài cốt loài cá nhỏ, rậm rạp chằng chịt, tụ tập cùng một chỗ, trầm tích dưới đáy bùn.

- Đây là...

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, lập tức vạch cỏ ra xem, lập tức nhìn thấy đám xương cá chằng chịt.

- Những cái này đều là hài cốt của loài cá!

Lâm Hi ăn cả kinh.

Hắn lặn xuống dưới còn cảm thấy kỳ quái, vì sao khu vực này không có bao nhiêu loài cá.

Nhưng mà không nghĩ tới khi xuống cuối đám rừng rậm đáy biển thì hắn phát hiện hài cốt loài cá quá nhiều.

Những hài cốt cá nhỏ quá nhiều, đến nỗi trong cảm giác Lâm Hi chỉ thấy đây là bãi tha ma của loài cá.

- Trách không được không thấy được cá, thì ra toàn bộ chết ở nơi này rồi.

Lâm Hi nhìn qua hài cốt ở đây, vừa đụng vào xương cá thì chúng bị nghiền nát thành bột. Nhìn lại khu rừng rậm to lớn này, rốt cuộc Lâm Hi cũng hiểu vì sao chúng lại rậm rạp như thế.

- Nơi này đã xảy ra chuyện gì, tại sao không có loài cá nào sinh tồn vậy?

Trong nội tâm Lâm Hi ngưng trọng, biển cả là thiên đường của loài cá, rất khó tưởng tượng nơi này diễn ra kịch biến gì mới không thích hợp loài cá sinh tồn, biến thành khu vực tử vong như vậy.

Lâm Hi trầm tư, một bên lao thẳng vào hạch tâm của "Phong bạo".

Ầm ầm!

Đột nhiên tiếng nổ ầm vang vang lên, đáy biển nhấc lên sóng gió ngàn trượng, một bóng đen to lớn công kích Lâm Hi.

- Động vật biển!

Lâm Hi nhướng mày, đang muốn ra tay thì đột nhiên nghe được tiếng rống to truyền tới.

- Rầm rầm!

Hải lưu to lớn tách ra, một con cá lao tới, nó từ xa lao tới quá đột ngột. Hai đầu động vật biển gào thét va chạm mạnh mẽ trước mặt Lâm Hi.

Rầm rầm rầm!

Sóng lớn hiện ra, hai đầu động vật biển giống như điên cuồng, hung tàn dây dưa cùngmột chỗ, chúng cắn xé lẫn nhau. Đây cũng không phải là động vật biển tranh giành thức ăn hay phối ngẫu, trong mắt của chúng Lâm Hi cảm nhận được khí tức bạo ngược.

Nước biển kích động, Lâm Hi đứng trước mặt hai con động vật biển này, nhìn thấy chúng cắn xé lẫn nhau và máu tươi đầy mình, thương tích nặng nề.

- Thì ra là thế...

Lâm Hi như có điều suy nghĩ, hắn chắp tay đứng đó, từ đầu tới cuối không xen vào chiến đấu của hai con động vật biển.

- Rống! --

Ước chừng một chiếc trà, hai đầu tính mạng to lớn kết thúc, hai con động vật biển đầy vết thương rơi xuống đất, rơi xuống rừng rậm dưới đáy biển, vẫn không nhúc nhích.

- Trong hoàn cảnh như thế này đã không thích hợp cho tính mạng ngoài cây cối sinh trưởng. Cơ hồ tất cả loài cá đều bị tinh thần phong bạo ảnh hưởng, mất đi lý trí, tàn sát lẫn nhau. Hai con động vật biển này không chịu nổi giày vò từ tinh thần phong bạo cho nên tự cắn xé lẫn nhau mà chết đi.

Trong nội tâm Lâm Hi nghĩ đến, tiếp tục đi về phía trước.

Trong tối tăm, trong khu vực này Lâm Hi cảm giác nó càng trở nên hắc ám và thần bí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.