[Dịch] Thần Tọa

Chương 140 : Làm khó dễ




Hai người mắt lộ ra hung quang, duỗi bàn tay ra muốn khu trục Lâm Hi ra ngoài.

- Chờ một chút, ai nói ta không giao vật phẩm nhiệm vụ?

Ánh mắt Lâm Hi lập loè, hắn làm sao không biết đệ tử tiên đạo tiếp nhận nhiệm vụ khảo hạch chính là người của Long thế gia phái tới làm khó dễ chính mình.

- Mười tám trái tim Yêu Nữ Hấp Huyết đúng không. Tốt! Ta cho ngươi!

Lâm Hi tay áo run lên, sau đó đem trái tim Yêu Nữ Hấp Huyết còn đập giao ra, còn tươi sống hữu lực, thoáng cái nhảy một cái.

Mười, mười một, mười hai... Mười lăm!

Sắc mặt đệ tử tiên đạo ở cửa đại điện biến đổi. Hắn đã sớm nghe nói lần này thông qua thí luyện chi môn, tiến vào trong không gian của Yêu Nữ Hấp Huyết xuất hiện vấn đề nghiêm trọng.

Cơ hồ tất cả Yêu Nữ Hấp Huyết tụ tập lại càn quét không gian. Hơn tám mươi võ giả bị chết chỉ còn lại có sáu, bảy võ giả. Nếu không phải bọn họ quay ra kịp thời cũng chết rồi.

Thương vong lớn như vậy trong khảo hạch Đại thế giới Tiên đạo cũng là hiếm thấy.

Trên thực tế hơn tám mươi tham gia khảo hạch bình thường sẽ có hơn hai mươi người thông qua.

Nhưng mà cũng vì khảo hạch lần này xuất hiện biến cố. Cho nên trưởng lão nhiệm vụ xuất hiện điều chỉnh. Đem số lượng khảo hạch từ mười hai chỉ còn sáu.

Lâm Hi giao ra chính là gấp ba lần số lượng khảo hạch.

Lâm Hi giao ra mười chín trái tim Yêu Nữ Hấp Huyết thì đệ tử tiên đạo này biến sắc.

Hắn vốn cho rằng mình tăng số lượng lên mười tám là có thể làm khó Lâm Hi, làm cho hắn không thông qua khảo hạch. Không nghĩ tới Lâm Hi làm được. Hắn Hắn một người đánh chết Yêu Nữ Hấp Huyết gấp ba lần người khác.

Lâm Hi lấy ra mười chín trái tim Yêu Nữ Hấp Huyết cũng không có giao ra. Xoay chuyển ánh mắt lại nhìn qua hai tên "Lý sư huynh", "Triệu sư huynh" đang tuần tra.

- Hai vị sư huynh, ta muốn xin hỏi một chút. Nếu vật phẩm nhiệm vụ vượt qua số lượng cần thiết, số lượng nhiều ra làm sao bây giờ?

Lâm Hi hỏi.

Đệ tử tiên đạo ở cửa đại điện nghe được Lâm Hi hỏi ra những lời này sắc mặt đen lại.

Lâm Hi ở trước mặt hai người hỏi câu này, rõ ràng là phòng ngừa bọn họ lại chơi chiêu mới. Hai tên này ở trước mặt đồng môn dù lá gan lớn cũng không dám giở trò.

- Cái này, kỳ thật mỗi lần khảo hạch nhiệm vụ đều là tài liệu trưởng lão cần dùng luyện chế đan dược. Ngươi đưa nhiều hơn vật phẩm nhiệm vụ thì đều sẽ ghi vào trong "Lộc Đức Bài" của ngươi. Trái tim của Yêu Nữ Hấp Huyết dựa theo cấp bậc mà cho điểm. Ngươi giao mười chín là mười chín điểm. Những vật phẩm nhiệm vụ này sẽ ghi điểm vào trong Lộc Đức Bài của ngươi, cuối cùng sẽ dùng trên người của ngươi.

Lý sư huynh không cần nghĩ ngợi nói.

Những chuyện này đối với đệ tử tiên đạo đều là thưởng thức, cơ hồ không cần nghĩ.

- Vâng, ngươi cầm Lộc Đức Bài, có thể bằng vào điểm Lộc Đức Bài mà đi tới Phúc Đức Điện mà hối đoái đan dược. Những điều này mỗi đệ tử tông môn đều biết rõ. Ngươi về sau sẽ tinh tường.

Triệu sư huynh cũng giải thích.

Nhìn thấy Lâm Hi giao ra nhiều trái tim như vậy bọn họ biết rõ hắn có thể thông qua khảo hạch tiên đạo. Về sau mọi người chính là đồng môn, tự nhiên mừng rỡ thuận nước giong thuyền.

Một bên gương mặt của tên đệ tử tiên đạo sắc mặt biến thành khó coi. Hắn vốn gọi hai người tới chính là chụp mũ Lâm Hi, sau đó tăng thêm tội.

Nhưng mà hai người này không rõ tình thế, rõ ràng bị Lâm Hi lợi dụng, đối phó hắn.

- Đa tạ hai vị sư huynh chỉ điểm sai lầm.

Vẻ mặt Lâm Hi tươi cười, chắp chắp tay.

- Ha ha, không cần. Về sau mọi người chính là đồng môn.

Hai người khoát khoát tay.

- Vị sư huynh này, làm phiền.

Lâm Hi cũng cố ý chọc giận hắn, hai tay áo run lên, tổng cộng ba mươi sáu trái tim Yêu Nữ Hấp Huyết bay ra.

Những trái tim này giấu trong "Hoàng kim đại đỉnh", hiện giờ ném ra toàn bộ.

Lâm Hi đã biết rõ mười tám trái tim vật phẩm nhiệm vụ không tham ô được. Lại có hai gã đệ tử tiên đạo ở bên, ngược lại cũng không sợ gian lận.

Tên đệ tử tiên đạo này trừng Lâm Hi, hắn dù không cam cũng chỉ có nghe theo.

Sau một lát Lâm Hi thuận lợi cầm lấy một khối Lộc Đức Bài, một kiện áo choàng màu đen và mộc bài gian phòng.

- Sư huynh, đa tạ ngươi. Về sau có cơ hội ta sẽ "báo đáp" ngươi.

Đang ở trước mặt Lý huynh sư cùng Triệu sư huynh, Lâm Hi "Cung kính" nhìn đệ tử tiên đạo này nói lời cảm tạ, nói đến hai chữ "Báo đáp" cũng tăng âm thanh lên.

Tên đệ tử tiên đạo này nghe xong sắc mặt khó coi. Trước mặt hai tên đồng môn Lâm Hi làm rất cẩn thận, hắn cho dù cố tình đập phá cũng không cách nào ra tay.

Ngược lại Lâm Hi cũng không sợ đắc tội hắn. Nếu hắn đã đứng ở bên phía Long thế gia hại mình không thể thông qua khảo hạch tiên đạo, như vậy cũng không cần thiết luu mặt mũi. Không làm lành thì dứt khoát đắc tội.

- Chủ nhân, có cần tối ta đối phó hắn không, hút máu của hắn?

Âm thanh của Tạp Mễ Lạp truyền vào đầu Lâm Hi.

- Không được. Thực lực của ngươi bây giờ sàn sàn với hắn. Căn bản không làm gì hắn được. Ta nhìn ngươi muốn hút máu của hắn mới là thật a. Việc này trước để đó, chờ ta tấn thăng đến Luyện Khí Cảnh, ta sẽ tự đối phó hắn.

Lâm Hi nói ra những lời này đã trúng tim đen của Nữ Vương Hấp Huyết Tạp Mễ Lạp.

Trong đầu của hắn hiện ra khỏa Thiên Lôi đan của Đại Lôi chân nhân lưu lại, cùng với mười hai khỏa Tăng Khí Đan trong ngực. Có những đan dược này, Lâm Hi muốn đạt tới Luyện Khí Cảnh cũng không vấn đề.

- Chủ nhân, ngươi cũng quá coi thường ta. Ta có thể đối kháng với võ giả Luyện Khí tứ trọng. Chỉ cần cho ta hút máu thì đối phó tiểu tử kia dễ như trở bàn tay...

Tạp Mễ Lạp không cam lòng nói tiếp.

Lâm Hi không có để ý tới nàng, trực tiếp che đậy chấn động linh hồn của Nữ Vương Hấp Huyết, sau đó đi ra ngoài. Rời khỏi đại điện, đi ra ngoài không xa. Đột nhiên thân ảnh lóe lên trước mặt, một đạo thân ảnh từ trong đám người lao ra ngoài, mãnh liệt nhào qua phía hắn.

- Ah!

Lâm Hi ăn cả kinh, không nghĩ tới tại Thần Tiêu Sơn còn bị tập kích, vô ý thức muốn bày ra tư thái phòng ngự.

Nhưng mà âm thanh thanh thúy quen thuộc vang lên, Lâm Hi ngây người.

- Lâm Hi, rốt cục cũng nhìn thấy ngươi!...

Âm thanh của Thượng Quan Dao Tuyết mang theo nghẹn ngào, ôm lấy Lâm Hi.

Thân hình Lâm Hi cứng ngắc, ngây người. Lần này đột nhiên bị ôm thì Lâm Hi không hề chuẩn bị. Thẳng thắn Lâm Hi đã lớn như vậy còn chưa từng được thiếu nữ thanh xuân ôm bao giờ.

- Bại hoại! Bại hoại, ngươi là đại phôi đản! Ta còn tưởng rằng ngươi chết trong đó rồi...

Mang theo nghẹn ngào, bàn tay trắng như phấn của Thượng Quan Dao Tuyết nện lên lưng của Lâm Hi vài cái.

- Yên tâm, không có trả pháp khí cho ngươi, ta sẽ không dễ dàng chết được.

Rốt cuộc Lâm Hi phục hồi tinh thần lại vỗ vỗ vai của thiếu nữ, mỉm cười nói.

- Ah!

Thượng Quan Dao Tuyết lúc này mới kịp phản ứng, bản thân mình không kiềm lòng được ôm Lâm Hi trước mặt mọi người. Nàng dù sao cũng là thiếu nữ mười bảy tuổi, nhiều người như vậy nhìn qua rốt cục nhịn không được hai gò má phấn hồng, sau đó cả kinh kêu một tiếng, thối lui vài bước, buông tay ra


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.