[Dịch] Thần Tọa

Chương 1108 : Phương pháp giải quyết. (2)




- Hi vọng không khiến đoàn yêu ma huyết nhục kia phản ứng.

Lâm Hi tâm niệm vừa động, sau đó chín đầu tiểu long, nhắm ngay chín bộ vị bất đồng trên người Lạc Anh Tiên Tử phun ra một cổ Long vụ. Những Long vụ này phụt lên đi qua, sau đó xông vào trong huyệt khiếu của Lạc Anh Tiên Tử.

Ti ti!

Một hồi thanh âm như hơi nước vang lên, nơi Long khí phun qua phát ra thanh âm ti ti, rất nhiều ma khí, càng không ngừng đi ra, sau khi bật ra vài thước liền nhanh chóng hóa thành hư ảo.

- Đây là! ! --

Tô Tự thân hình chấn động, ánh mắt đột nhiên sáng ngời. Nàng là "Chân truyền đệ tử", ánh mắt nhạy cảm cỡ nào, liếc mắt đã cảm giác được, "Thái Cổ Long Cương" trong miệng Lâm Hi tuy rằng phẩm cấp không bằng "Thuần Dương tiên khí", nhưng tác dụng khắc chế đối với ma khí rõ ràng còn lợi hại hơn cả "Thuần Dương tiên khí".

Một cổ ma khí không ngừng phát ra, thần sắc Lạc Anh Tiên Tử hơi trì hoãn, lộ ra vẻ thoải mái. Từ đó ngày bị đầu yêu ma kia đánh trúng đến giờ, đây là lần đầu tiên có loại cảm giác thoải mái này, thật giống như trên người có nước suối lạnh buốt chảy qua vậy.

- Có lẽ,... Thật sự có hiệu quả.

Tô Tự thu hết tất cả vào mắt, lộ ra thần sắc mừng rỡ, trong mắt hào quang càng ngày càng sáng ngời.

- Tiểu tử này, thật đúng là khá tốt!

Bỗng nhiên ngay lúc đó, Tô Tự cảm thấy Lâm Hi đặc biệt thuận mắt. Nghĩ nghĩ, Tô Tự vẫn đứng ở một bên, không làm phiền đến Lâm Hi.

Thời gian chậm rãi qua đi, ma khí phát ra trên người Lạc Anh Tiên Tử ngày càng nhiều, cuối cùng hóa thành một mảnh hắc vụ mờ mịt mù mờ, trong sương mù dần xuất hiện một chút điểm màu vàng, sau đó ngày càng nhiều, cuối cùng biến thành sương mù màu vàng luôn...

Cách nghĩ của Lâm Hi rất đơn giản.

Đoàn "Yêu ma huyết nhục" trong cơ thể "Lạc Anh Tiên Tử" có được năng lực kỳ lạ, có thể liên tục không ngừng từ trong hư không hấp thu Địa Ngục ma khí, sau đó dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Lạc Anh Tiên Tử.

Tiên Đạo đệ tử ở chỗ này vốn đã không chiếm ưu thế, tăng thêm "Địch cường ta nhược", mới tạo ra loại tình trạng này.

Vậy nên Lâm Hi liền nghĩ biện pháp tiêu hao ma khí trong cơ thể Lạc Anh Tiên Tử.

Đến khi tốc độ ma khí tiêu hao vượt xa tốc độ ma khí hấp thu thì thương thế của Lạc Anh Tiên Tử sẽ đình chỉ chuyển biến xấu, hơn nữa còn bắt đầu chuyển biến tốt đẹp.

Khác với Tô Tự, "Thái Cổ Long Cương" trong cơ thể Lâm Hi liên tục không ngừng, căn bản không tồn tại vấn đề tiêu hao. Cho nên, Lâm Hi căn bản không cần lo lắng vấn đề chân khí hao tổn.

Trên thực tế, toàn bộ trong động quật, cũng cũng chỉ có Lâm Hi, mới thật sự có năng lực trị liệu cho "Lạc Anh Tiên Tử" thôi.

Thời gian chậm rãi đi qua, Lâm Hi dùng chính là phương pháp chậm rãi, ôn hòa.

Mỗi khi khu trừ được ma khí trong một bộ vị thân thể thì liền dùng Thái Cổ Long Cương phối hợp với đan dược để củng cố. Lạc Anh Tiên Tử lúc này quá mức suy yếu, không có cách nào chuyển hóa "Thái Cổ Long Cương" của Lâm Hi, Lâm Hi liền thiêu đốt "Thuần Dương Tiên Đan", hóa thành Thuần Dương tiên khí, rót vào trong cơ thể nàng.

Bên cạnh Lâm Hi, "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại" tiên khí ngang nhiên lơ lửng rong hư không, miệng túi mở ra. Từng hạt "Thuần Dương Tiên Đan" lóng lánh cứ như vậy không ngừng từ bên trong bay ra, sau đó bị Lâm Hi điểm bạo từng khỏa, hóa thành "Thuần Dương tiên khí" dạng lỏng rót vào trong thân thể Lạc Anh Tiên Tử.

Lâm Hi nhiều quản đủ xuống, mỗi một lần thiêu đốt tất nhiên là chín khỏa "Thuần Dương Tiên Đan", phối hợp chín đầu tiểu Long, theo chín cái bộ vị thẩm thấu đi vào, tu bổ Lạc Anh Tiên Tử "Thuần Dương thân thể", tăng cường thân thể của nàng tố chất.

Lạc Anh Tiên Tử sắc mặt rốt cục cũng không còn tái nhợt như trước nữa, được Lâm Hi trợ giúp, khí sắc của nàng càng ngày càng tốt, phương diện nguyên khí cũng bắt đầu khôi phục lại.

Ước chừng bốn canh giờ sau, chung quanh Lạc Anh Tiên Tử tiên khí mờ mịt mù mờ, cả người cũng đã tốt hơn chừng một thành.

Tô Tự ở một bên nhìn thấy tất cả, nhẹ gật đầu, cũng triệt để yên tâm.

Dựa theo loại tiến độ và phương pháp này của Lâm Hi, thân thể Lạc Anh Tiên Tử chuyển biến tốt đẹp chỉ là việc trong tầm tay.

- Trong toàn bộ động quật, trừ hắn ra không ai có thể nữa. Xem hắn dụng tâm như vậy, cũng không uổng công Lạc Anh sư muội ủy thân cho hắn. -- chỉ tiếc, yêu ma huyết nhục chưa trừ diệt, bệnh căn cũng khó mà đánh tan.

Tô Tự xem trong chốc lát, phương pháp của Lâm Hi quả thật chỉ có thể trị phần ngọn, không thể trị tận gốc. Bất quá, coi như là như vậy, cũng đã có trợ giúp rất lớn đối với thương thế của Lạc Anh Tiên Tử rồi.

Lâm Hi ở chỗ này mới chỉ không đến một ngày đêm mà hiệu quả trị liệu đối với Lạc Anh Tiên Tử đã hơn nàng hai mươi ngày rồi. Tô Tự cũng không khỏi không chịu phục.

Trong toàn bộ quá trình, Tô Tự cũng không nói một câu, cũng không quấy rầy Lâm Hi, chỉ ở một bên yên lặng hộ pháp.

- Không sai biệt lắm.

Lâm Hi cảm giác được các bộ phận thân thể Lạc Anh Tiên Tử đã tạo thành các vòng tiên khí tuần hoàn nhỏ bé thuộc về mình, trong nội tâm nhẹ gật đầu, ý niệm khẽ động, ông một tiếng, chín đầu chân khí tiểu Long liền như trâu đất xuống biển, chui vào trong cơ thể Lạc Anh Tiên Tử.

Ông!

Lạc Anh Tiên Tử ngầm hiểu, bộ phận thân thể, chân khí tuần hoàn, bắt đầu phối hợp với Lâm Hi, thu nạp "Thái Cổ Long Cương", lớn mạnh chân khí của mình.

Trong cả quá trình, Lâm Hi đều cẩn thận khống chế chân khí từng li từng tí, tránh cho kích thích "Yêu ma huyết nhục" nơi đan điền Lạc Anh Tiên Tử.

Thời gian chậm rãi đi qua, từ lúc sáng đến tối, từ giờ Tý đến buổi trưa, Lạc Anh Tiên Tử quanh thân tiên khí mờ mịt mù mờ, ma khí trên người đã nhạt tới cực điểm.

Nàng vốn khí sắc tái nhợt, nói chuyện cũng khó khăn. Nhưng hiện giờ, đã có thể hành động tự do, đã ngồi dậy hấp thu chân khí của Lâm Hi.

Lâm Hi cũng không đình chỉ, thân thể Lạc Anh Tiên Tử đã sơ bộ được trị liệu, còn cần vận công củng cố.

Lại mấy canh giờ qua đi, ước chừng đến lúc chạng vạng tối, Lâm Hi cũng đình chỉ vận công.

- Không sai biệt lắm. Đằng sau đấy, phải xem chính nàng rồi.

Lâm Hi mở mắt ra, nhìn "Lạc Anh Tiên Tử" ở đối diện. Trên người của nàng hơi đằng đằng, tuy rằng thực lực còn không khôi phục, nhưng đã không còn bộ dạng ốm yếu như hôm qua nữa.

Lạc Anh Tiên Tử yên lặng hành động, sau một lát, rốt cục mở mắt, trong đôi mắt thanh tịnh mê người toát ra vẻ vui mừng:

- Lâm Hi, cám ơn ngươi.

Một ngày rưỡi, nàng rõ ràng cảm giác được thân thể tốt hơn nhiều. Không còn suy yếu vô lực như trước kia nữa.

- Sư tỷ không cần phải khách khí.

Lâm Hi cười cười:

- Về sau ngươi mỗi ngày đều vận công như vậy a. Mặt khác, ta nơi này có chút ít đan dược, dùng tình huống hiện tại của ngươi đã có thể phục dụng những đan dược này rồi. Hai bút cùng vẽ như vậy, thân thể của ngươi sẽ cường kiện, củng cố nhanh hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.