Ha ha, chính là loại tỉnh táo cùng quả quyết này, tiểu sư đệ, ngươi đã có đầy đủ năng lực làm một người đệ tử lãnh tụ rồi. Mấy người chúng ta mặc dù là chân truyền đệ tử nhưng ở trên điểm này so với ngươi còn kém một chút. Tương lai, ngươi nếu là có thể đạt tới Tiên Đạo cảnh, thành tích nhật định sẽ hơn chúng ta.
… … Mấy người giải quyết được nan đề lớn nhất trong lòng, nhất thời tâm tình rất là thoải mái. Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Lâm Hi cũng không như trước rồi, tràn đầy kỳ dị.
Nói vài lời cũng không có cái gì là quá không được. Nhưng mà biết lúc nào nói ra những lời này, lúc nào làm ra loại quyết định này lại vừa vặn là một lãnh tụ, khác biệt với đệ tử bình thường.
Đối với các sư đệ khác, ở trước mặt chư vị sư huynh nhất định là do do dự dự, che che lấp lấp, nhwung Lâm Hi không có. Lúc hắn nên nói liền nói, không có một chút bận tâm có thể đắc tội với mấy tên chân truyền sư huynh.
Tỉnh táo, quả quyết, tự tin, lý trí cùng phán đoán, vừa vặn chính là phẩm chất cần thiết của một đệ tử lãnh tụ. Không nên xem thường điểm này, ở trong tiên đạo tông phái, một người có đầy đủ khí chất lãnh tụ có thể tụ lại đại lượng tùy tùng.
Người như vậy trời sinh chính là lãnh tụ, thành tựu đó cũng muốn vượt xa thường nhân.
Tám người đều là chân truyền đệ tử, nhãn giới kiến thức đều muốn vượt xa thường nhân. Càng thêm hiểu được tầm quan trọng của 'khí chất lãnh tụ' đối với một cái đệ tử chân truyền.
Lâm Hi đã có được loại khí chất lãnh tụ này.
Lâm Hi chẳng qua là cười cười, không nói gì. Mọi người có thể tỉnh táo lại vậy thì không còn gì tốt hơn rồi. Về phần những thứ khác, không sao cả rồi.
- Tiểu sư đệ nói không sai. Chúng ta phải ưu tiên nghĩ cách cứu viện những căn cứ thời không gần nhất, cứu ra các đồng môn sư huynh đệ, đưa tới Dục Huyết chi hoàng, sau đó lại suy nghĩ cái khác.
Chu Thiên Hoàng nói xong, bàn tay trên mặt đất phất một cái.
- Ông!
Trong Tụ khí pháp trận phun ra tiên khí, hóa thành vụ hải kim hoàng sắc, sau đó ở dưới thủ chưởng của Chu Thiên Hoàng, biến thành một cái Vi súc sa bàn của Vị Diện chinh chiến chi địa.
Vi súc sa bàn do Chu Thiên Hoàng xuất thủ cùng với Lâm Hi xem qua lúc trước hoàn toàn không giống nhau. Cái Vi súc sa bàn này phải toàn bộ hơn nhiều.
Không chỉ là Dục Huyết chi hoàng, mười hai tòa căn cứ thời không, một tòa thời không chủ thành của Thần Tiêu tông, cộng thêm Tiên La phái, Thái Nguyên cung, Đâu Suất cung, Bắc Đẩu cung ở chung quanh, thời không thành trì của mấy tiên đạo đại tông phái toàn bộ điều hiển hiện ở trong đó.
Trong đó không gian kết cấu cùng địa lý địa hình rất nhiều, cũng cực kỳ cặn kẽ được hiện lên ở trong đó. Nhưng cái này đều là Chu Thiên Hoàng lấy kinh nghiệm của mình nhớ ra.
Các thời không thành trì của Thần Tiêu tương đối cặn kẽ một chút, mà những tong phái khác thì tương đối mơ hồ một chút.
Thấy cái Vi súc sa bàn cự đại này, tất cả mọi người đều đi lên phía được, đặc biệt là Lâm Hi. Đối với Vị Diện chinh chiến chi địa, hắn lý giải vô cùng ít, đây còn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy không gian trực quan đồ lớn như vậy.
- Tất cả mọi người nhìn một chút đi, sau đó quyết định thứ tự hành động.
Chu Thiên Hoàng nói.
Trong lòng mọi người âm thầm gật đầu, ánh mắt cũng tụ tập đến trên Vi súc sa bàn.
- Sưu!
Nhưng mà vào lúc này, dị biến nổi lên, một đạo rung động từ trong hư không khuếch tán ra, một đạo quang hồng bá một cái lao ra, hiện ra ở trung ương mọi người, sau đó do djw một chút hướng về Chu Thiên Hoàng có khí tức mạnh nhất.
- Thời không pháp phù!
Thấy đạo pháp phù này, tất cả mọi người lấy làm kinh hãi, cũng ngẩng đầu lên.
- Khí tức rất quen thuộc.
Lâm Hi cũng là trong lòng vừa động, ánh mắt hướng pháp phù trong tay Chu Thiên Hoàng nhìn tới.
Một cái sát na vừa mới nhìn kia, hắn đột nhiên không khỏi cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc, chẳng qua là trong khoảng thời gian ngắn cũng không phân biệt ra được.
- Là pháp phù của Tiên La phái!
Tôn Ất đột nhiên nói.
Mỗi cái tông phái pháp phù đều có chế thức khác nhau. Thời không pháp phù của Thần Tiêu tông căn bản theo người sử dụng chân khí bất đồng mà màu sắc cũng sẽ bất đồng. Nhưng mà trên tất cả thời không pháp phù đều có đặc điểm thống nhất, có chỗ tương tự, đây là thuộc về ấn tượng tông phái của Thần Tiêu tông.
Cái pháp phù từ không trung bay ra này rõ ràng không phải là chế thức phong cách của Thần Tiêu tông.
Một hai ngày này mọi người thu được pháp phù của các căn cứ thời không, ngược lại chưa từng nhận được thời không pháp phù của những tông phái khác. Trong nháy mắt, không khí trở nên không giống nhau, từng đôi ánh mắt cũng nhìn về trong tay Chu Thiên Hoàng.
- Tiên La phái?...
Lâm Hi nghe được lời nói của Tôn Ất, trong đâu quang mang lóe lên, mơ hồ nghĩ tới điều gì.
Liền ở trong con mắt của mọi người, Chu Thiên Hoàng cầm tấm thời không pháp phù kia lên, quang mang xuyên thấu qua pháp phù thật giống như là cây thăm bằng trúc, trên đó có hai cỗ chữ triện 'Tiên La', cũng quả thật chứng minh suy đoán của Tôn Ất.
Đây đúng là thời không pháp phù của Tiên La phái.
Một gã đệ tử của Tiên La phái ở lúc đặc thù này hướng Thần Tiêu tông pháp phù truyền thư, chuyện này lộ ra vẻ quá không giống với lúc trước, thậm chí có thể nói là kỳ lạ.
Chu Thiên Hoàng nhắm mắt lại, phát ra một cỗ ý thức, kích phát tin tức trong pháp phù.
Trong căn cứ thời không im ắng, không có ai quấy rầy hắn.
Ánh mắt dưới ý thức của Lâm Hi quét qua Vi súc sa bàn, ở căn cứ thời không Tiên La phái bên cạnh Dục Huyết chi hoàng nhìn lướt qua một cái.
- Là ở đây sao?
Lâm Hi nghĩ thầm trong lòng. Cách Dục Huyết chi hoàng gần nhất, căn cứ thời không của Tiên La phái cũng chỉ có một cái này rồi. Khoảng cách gần như vậy ngược lại có thể lý giải tại sao lại nhận được thời không pháp phù của Tiên La phái.
Chu Thiên Hoàng 'nhìn' rất nhanh, một lát liền mở mắt ra, trong mắt liền lộ ra một tia thần sắc cổ quái:
- Cái pháp phù này là một chân truyền đệ tử của Tiên La phái phát tới, tên là Lạc Anh tiên tử. Người này ta không phải là rất quen thuộc, bất quá nàng giống như biết rõ chúng ta công chiếm Dục Huyết chi hoàng rồi. ở trong pháp phù thỉnh chúng ta ra tay cứu giúp các nàng. Kỳ quái, nàng là làm sao biết, chẳng lẽ pháp phù của chúng ta cũng phát đến căn cứ thời không của Tiên La phái?
- Cái gì?
Chu Thiên Hoàng một phen nói không nhanh, Lâm Hi cũng là giật mình đứng lên, vẻ mặt không dám tin:
- Sư huynh, ngươi vừa mới nói là Lạc Anh tiên tử?
Trong lòng một mảnh kinh đào hải lãng, Lâm Hi rốt cục biết, thời điểm pháp phù xuất hiện, cái khí tức quen thuộc này là cái gì rồi.
- Làm sao có thể? Nàng không phải là ở trên Tiên La sơn sao? Hơn nữ nàng tấn thăng đệ tử chân truyền không lâu, làm sao sẽ xuất hiện ở căn cứ thời không?
Lâm Hi trong lòng một mảnh ngạc nhiên.