- Hỏa diễm thiên đường?
Lâm Hi nở nụ cười:
- Ta thật muốn rất muốn nếm thử một chút. Chỉ sợ hỏa diễm của các ngươi đốt không chết ta.
Liệt Dương đại pháp được xưng là thiên hạ hỏa diễm chí dương chí cương, mỗi khi gặp được một loại hỏa diễm khác liền có thể hấp thu tiến hóa, uy lực tăng lên gấp bội. Địa ngục liệt diễm Lâm Hi đã hấp thu qua, Thiên Đường liệt diễm ngược lại là một mực vô duyên tiếp xúc.
Nếu quả thật có cơ hội, Lâm Hi cũng không để ý đem Thiên Đường liệt diễm cũng hấp thu tới, dung nhập vào trong Liệt Dương chân hỏa.
- Các ngươi những kẻ độc giáo này, đợi đến khi lực lượng quang minh truyền bá đến tiên đạo đại thế giới các ngươi, chính là thời điểm những kẻ độc thần giả như các ngươi triệt để hủy diệt… Chủ sẽ trừng phạt các ngươi --- Cả vũ trụ đều phải đắm chìm dưới thánh huy của Chủ!
Ánh mắt của chấp sự trẻ tuổi hận không đem được Lâm Hi cùng Tạp Mễ Lạp xé nát.
- Vậy ngươi cứ từ từ mà đợi đi.
Lâm Hi mỉm cười nói:
- Nói đi, nói cho ta biết bí mật của quang minh thiên sứ nhất tộc, ta có thể tha cho ngươi một mạng.
- Ha ha! Kẻ ngu xuẩn, lại muốn dò xét bí mật của Chủ --- Ngươi thật nghĩ đến đã bắt được ta sao? Nói cho ngươi biết, ngươi sai lầm rồi.
Chấp sự trẻ tuổi đột nhiên nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Lâm Hi quỷ dị không nói ra lời:
- Ta cho là chúng ta đều phải chết. Ngươi sai lầm rồi ---- Cùng ta đồng quy vu tận đi!
- Ông!
Thanh âm vừa dứt, bộ ngực của gã chấp sự này đột nhiên bộc phát ra quang mang vạn trượng, quang mang sáng chói vô cùng, phảng phất ngay cả vạn vật đều bị đột cháy.
- A!
Tạp Mễ Lạp quát to một tiếng, nhanh như tia chớp lùi về phía sau. Loại năng lượng thánh quang này chiếu xạ đên trên người nàng lập tức bốc cháy lên, khói đặc bốc lên cuồn cuộn.
- Ta chán ghét những thứ đáng chết này! Ta chán ghét thánh quang!
Tiếng thét phẫn nộ chói tai của Tạp Mễ Lạp vang dội thiên địa, loại năng lượng thánh quang này bất kể yếu ớt cỡ nào chiếu đến trên người nàng đều sẽ dẫn đến thương tổn.
- Ha ha ha, muốn nhận được bí mật của Chủ, đó là vọng tưởng…, Cùng chết đi!
Tiếng cuồng tiếu của Chấp sự trẻ tuổi vang dội thiên địa, tràn đầy tín ngưỡng cuồng nhiệt.
Lâm Hi cũng không lùi bước, người chấp sự trẻ tuổi này tự bạo quả thật có chút vượt qua dự liệu của hắn. Hắn đã dùng tiên đạo thủ pháp, lấy chân khí phong cấm toàn thân huyệt đạo, kinh mạch của hắn, nhưng hắn lại còn có thể tự bạo.
Bất quá, Lâm Hi cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi.
Cái chấp sự này tự cho là lợi hại, nhưng loại tự bạo này nhìn trong mắt hắn cũng chỉ là tự bạo mà thôi. Tiên đạo đại thế giới có quá nhiều loại phương pháp đối phó với tự bạo rồi, trùng hợp trên người hắn cũng có một loại phương pháp trong đó.
- Hừ! Ngươi muốn tự bạo còn phải hỏi ta đã. Ta cho ngươi tự bạo ngươi mới có thể tự bạo! Phong Ấn đại pháp!
Lâm Hi mày kiếm nhảy lên, cười lạnh nói. Hắn kết pháp quyết trực tiếp một chưởng ấn ra.
- Oanh!
Hư không rung chuyển như sóng nước, chung quanh hạo hạo đãng đãng, quang mang vạn trượng, thánh quang so sánh với mặt trời còn muốn chói mắt hơn đột nhiên lúc này hướng vào bên trong sụp xuống, co rút lại. Năng lượng vốn là đang muốn nổ tung đột nhiên liền giống như bị bóp nghẹt ở cổ, tự bạo sắp phát sinh ngạnh sinh sinh bị ngưng hẳn xuống.
- Làm sao… có thể?
Một cái thanh âm bất khả tư nghị từ trong quang mang truyền đến. Chấp sự trẻ tuổi trơ mắt nhìn Lâm Hi lấy Phong Ấn đại pháp đem tự bạo ngưng hẳn, cuối cùng năng lượng trong thánh quang lưu lại tan rã tận cùng.
- Ông!
Hư không chấn động, tất cả thánh quang mãnh liệt bộc phát ở trong nháy mắt tiêu thất. Ở trong lòng bàn tay của Lâm Hi đột nhiên nhiều hơn một viên hổ phách trong suốt, xuyên thấu qua hổ phách có thể thấy một trái tim mộng ảo mê người giống như thủy tinh bị phong ấn ở bên trong.
Cả trái tim nhảy lên từng cái, bên trong hàm chứa năng lượng thánh quang như triều tịch.
- Thiên sứ chi tâm!
Một đạo điện quang xẹt qua đầu, Lâm Hi nhìn vào viên trái tim như mộng ảo này bật thốt ra một cái tên.
Trái tim này vốn là ở trong lồng ngực của vị chấp sự kia, nhưng mà hiện tại lại rơi xuống trên tay Lâm Hi…
- Chủ nhân, làm sao ngươi biết cái này gọi là Thiên sứ chi tâm?
Tiếng gió rung động, Tạp Mễ Lạp từ phía sau lướt tới. Lức này thương tích trên người nàng cũng đã tốt rồi, tò mò nhìn Thiên sứ chi tâm được phong ấn ở trong tay Lâm Hi.
Trong đầu Lâm Hi phút chốc lướt qua rất nhiều ý niệm, hắn tại sao biết đây là Thiên sứ chi tâm hắn cũng khó nói rõ ràng. Có nhiều thứ, cho dù là địa ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp cũng là không thể nói được.
Hắn và Tạp Mễ Lạp ký kết linh hồn khế ước, cho dù là hút máu của hắn, những thứ này Tạp Mễ Lạp cũng đọc không được.
- Ta đoán…
Tròng lòng Lâm Hi rất nhanh bình phục lại, một câu thản nhiên nói qua.
Hắn thoáng nhìn qua cái hố, chấp sự của Quang Minh đại thế giới đã hoàn toàn biến mất, hài cốt không còn. Năng lượng mà Thiên sứ chi tâm bộc phát ra ngay cả sắt cứng cũng có thể hòa tan, chớ nói chi là thân thể của hắn. Bất quá như vậy cũng tốt, tránh đi Lâm Hi còn phải xử lý thi thể của hắn.
- Thật là một đám gia hỏa điên cuồng!
Trong lòng Lâm Hi nói thầm:
- Tạp Mễ Lạp, đem những thi thể kia chôn kỹ đi. Sau đó chúng ta lập tức rời đi.
Rất nhanh, mười hai thi thể rất nhanh liền xử lý sạch sẽ. Mười ba tên của Quang Minh đại thế giới giống như chưa từng gặp tới.
Lâm Hi thân thể thoáng một cái liền cùng Tạp Mễ Lạp song song rời đi nơi này.
Lần đầu tiên Lâm Hi tiếp xúc với Quang Minh đại thế giới cứ như vậy kết thúc, đơn giản giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra, trừ ở trong Thứ nguyên tiểu tiên đại nhiều hơn một cái Thánh hoàn cùng một quả Thiên sứ chi tâm.
Ở trên đường đi thông căn cứ thời không Dục Huyết chi hoàng, Lâm Hi một mực nghiên cứu hai kiện đồ vật này. Bên trong thánh hoàn có năng lượng rất thuần túy, có thể dùng để đề cao công lực. Nhưng mà giá trị lớn nhất của kiện Thánh khí này chính là nó có thể mở ra một cái thông đạo năng lượng, đem những người hành động đơn độc cùng người của Quang Minh đại thế giới liên hợp thành một thể, lực lượng phát huy ra vượt xa trình độ thực tế.
Nếu như chỉ là lấy ra năng lượng trong thánh khí liền lộ ra vẻ không khỏi có chút quá lãng phí rồi.
- … Đáng tiếc, kiện pháp khí này trừ người của Quang Minh đại thế giới, hết thảy người của thế giới khác đều không dùng được.
Sau khi Lâm Hi nghiên cứu qua một lần, thở dài một tiếng, lại đem cái Thánh hoàn này ném trở về Thứ nguyên tiểu tiên đại, còn dư lại một viên Thiên sứ chi tâm ngược lại là khiến Lâm Hi nghiên cứu thật lâu.
Cái Thiên sứ chi tâm này long lanh trong suốt, thánh huy nở rộ, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp. Chấp sự kia chỉ có thựu lực Ngũ quả chi cảnh, hơn phân nửa cũng là bởi vì cái Thiên sứ chi tâm này, thậm chí một màn tự bạo cuối cùng kia, năng lượng bộc phát ra càng làm cho người kinh diễm!