Sau khi đám người Bàng Hồng nghe xong cảm xúc phập phồng, thật lâu không thể bình ổn lại. Lâm Hi nói đơn giản nhưng nhất cử nhất động đều là nghĩ sâu tính kỹ. Nếu như không thể đỡ được hơn ba mươi đầu Ác ma đại lĩnh chủ, hấp dẫn cừu hận của bọn hắn, nhiều cao đẳng ác ma như vậy chỉ cần tới đây một ít là có thể đủ đem bọn họ đánh cho quăng mũ vứt giáp, ít nhất giết ba, bốn người vẫn là không thành vấn đề.
Tại loại trạng thái suy yếu này, lấy thực lực Tam quả, Tứ quả, Bàng Hồng nhiều nhất đối phó với hai tên, những người khác sẽ bị tru diệt.
Có lẽ những chuyện này đối với Lâm Hi mà nói chỉ là tiện tay mà thôi, nhưng đối với đám người Bàng Hồng mà nói lại là liên quan đến tính mạng, vui buồn cùng nhau.
- Lâm sư huynh, đầu đại mã kia thật sự là Tứ Cực Đại Uyển sao?
Một gã đệ tử Thần Tiêu tông đột nhiên nói.
- Ừ.
Lâm Hi lạnh nhạt nói:
- Là ta ở trên Ly Long sơn của Thái Bạch hoàng triều có được.
- A!
Ta còn tưởng rằng loại vật này đã tuyệt tích rồi, không nghĩ tới thực sự là Tứ Cực Đại Uyển!
- Lợi hại a!
Mọi người sau khi nghe xong chậc chậc than thở.
- Chư vị sư huynh, chúng ta trước tìm một chỗ nghỉ ngơi đi. Hơn nữa ta cũng có chút việc muốn hỏi các vị.
Lâm Hi nói.
- Ừ.
Bàng Hồng gật đầu, sắc mặt hơi hơi ảm đạm một chút, hắn tự nhiên biết rõ Lâm Hi muốn hỏi là cái gì:
- Chúng ta đến một địa phương an toàn đã, đi theo ta.
Bàng Hồng nhìn thoáng qua địa ngục Ma Long ở bên cạnh Lâm Hi, dưới loại địa phương ác ma như biển này cần phải cẩn thận khắp nơi. Bất quá nhìn nhìn đầu địa ngục Ma Long ở bên cạnh Lâm Hi liền biết mình là quá lo lắng.
Rất nhanh, mọi người liền đi tới phụ cận động phủ đã thành lập lúc trước.
Đều là đệ tử của Thần Tiêu tông, mặc dù trước kia gặp gỡ không nhiều lắm nhưng lẫn nhau giới thiệu một chút cũng là quen thuộc. Bên cạnh Lâm Hi vốn là đem thêm sáu mươi ngươi, hiện tại cộng thêm đám người Bàng Hồng là hơn tám mươi, gần đến chín mươi người rồi.
Thực lực của đoàn người liền hùng hậu hơn rất nhiều.
- ... Công kích lần này của Địa ngục đại thế giới thật sự là rất đột nhiên. Người nào cũng không có dự liệu, vốn là mọi người muốn mượn căn cứ thời không làm cứ điểm, cùng những ác ma sinh vật này đối kháng. Dù sao căn cứ thời không kết cấu đặc thù, có thể bổ sung tiên khí bình thường. Bất quá sau lại xuất hiện một cái chuyển biến xấu không ngờ.
- Mấy vị chân truyền sư huynh vốn còn muốn tru diệt ác ma ở chung quanh, đem những ác ma này diệt sạch. Cho đến khi đại lượng yêu ma Tiên Đạo cấp xuất hiện, cuối cùng không làm ra được quyết định, buông tha cho căn cứ thời không. Những đệ tử Luyện Khí cảnh như chúng ta thông qua tùy cơ truyền tống trận mà rời đi, chư vị chân truyền sư huynh đi ở phía sau cùng.
Bàng Hồng thở dài không dứt, đem kinh lịch của đoàn người nhẹ nhàng nói ra:
- Thời điểm ta ở trên đường liền nhận được những pháp phù cảnh cáo ở căn cứ thời không khác truyền đến. Vốn là trụ sở của bọn hắn ngay từ lúc trước khi chúng ta nhận lấy công kích, bọn họ còn muốn cảnh cáo chúng ta, không nghĩ tới...
Bàng Hồng thở dài một tiếng thật sâu, không nói thêm gì nữa. Đệ tử Thần Tiêu tông ở chung quanh cũng là thần sắc ảm đạm.
Đều là đệ tử đồng tông đồng phái, mặc dù thời điểm bình thường cũng không thân thiện nhưng thời điểm nguy cấp vẫn là tận lực chiếu cố đến đồng môn sư huynh đệ bổn tông.
Trong lòng Lâm Hi cũng là trầm trọng. Một người luân hãm, mọi người luân hãm..., ở trong tràng loạn cục này hắn có thể làm chỉ sợ là rất nhỏ.
- Có tin tức của chủ thành không?
Lâm Hi hỏi.
Bàng Hồng lắc đầu:
- Hành động lần này của địa ngục đại thế giới lớn như vậy sợ rằng thời không chủ thành cũng khó tránh khỏi. Bất quá nơi đó dù sao cũng có đại lượng đệ tử chân truyền, còn có trưởng lão trong tông trấn giữ nơi này, tốc độ bổ sung tiên khí cũng so sánh với căn cứ thời không nhanh hơn nhiều lắm. Hẳn là không vẫn lạc nhanh như vậy.
- Bản thân ta nghe nói có một ít sư huynh muốn hiểm trung thủ thắng, hướng thời không chủ thành đi. Bọn họ tin tưởng chỉ có tiến vào thời không chủ thành mới có thể còn sống sót.
Một gã đệ tử Thần Tiêu tông chen vào nói.
- Tiến vào thời không chủ thành có lẽ có thể bình an một thời gian ngắn. Nhưng mà hết thảy nói dễ vậy sao. Trên đường đi không biết có bao nhiêu ác ma, hơn nữa càng gần đến chủ thành, cao đẳng ác ma càng nhiều, trong đó không thiếu một ít ác ma Bát quả, Cửu quả, thậm chí là cấp bậc Thập quả, thậm chí còn có yêu ma Tiên Đạo cảnh. Chỉ sợ còn chưa tới thời không chủ thành cũng đã chết ở trên đường rồi.
Một gã đệ tử Thần Tiêu tông khác chen vào nói.
Dọc theo con đường này, bọn họ đều là tự mình trải nghiệm qua, cũng cùng với đồng môn ở căn cứ thời không khác có liên hệ, biết được những tin tức đều không giống nhau.
- Có thể đối kháng yêu ma chỉ có nhóm sư huynh chân truyền Tiên Đạo cảnh. Trừ phi tìm được bọn họ, bằng không mà nói chúng ta rất khó sinh tông. Hơn nữa, nói thật,... Tình huống của chư vị chân truyền sư huynh sợ rằng so với chúng ta còn muốn không xong.
Một gã Thánh Vương Thần Tiêu tông buồn bực nói.
Tràng biến cố này liên quan đến 4000 đến 5000 cao tầng tinh nhuệ đệ tử, đối với cả tông phái cũng là một trùng kích khổng lồ. Môi hở răng lạnh, mỗi người đều hòa cùng một nhịp thở với tông phái, tràng biến động này ai cũng trốn không thoát.
- Chuyện ly khai Vị Diện chinh chiến chi địa tạm thời còn không cần lo lắng.
Lâm Hi mở miệng nói, nghe được những tin tức này khiến trong lòng hắn trầm trọng:
- Trong tông đã ở biên giới Vị Diện chinh chiến chi địa thiết lập điểm truyền tống trở về tiên đạo đại thế giới. Bất quá là đồng môn sư huynh, ta hi vọng mọi người có thể cùng chung tiến thối.
- Ở chung quanh căn cứ thời không còn không ít đồng môn sư huynh đệ bị tản ra. Chúng ta chỉ có tập hợp lực lượng của mọi người mới có thể đem bọn họ cứu ra. Ta hi vọng mọi người có thể tiến thối cùng nhau, tận lực đem càng nhiều đồng môn sư huynh đệ cứu ra, sau đó lại suy nghĩ chuyện rời đi.
Lâm Hi nhìn mọi người nói.
- Đương nhiên nên là như vậy.
- Vốn là nên như vậy, chúng ta sở dĩ lúc ban đầu không có rút lui hướng biên giới Vị Diện chinh chiến chi địa chính là vì cứu ra càng nhiều đồng môn. Chẳng qua là đáng tiếc...
Mọi người gật đầu nói.
- Giải cứu đồng môn sư huynh đệ ta cũng không phản đối. Nhưng là nhất định phải có lý trí. Hơn nữa còn phải có đầy đủ đan dược tiếp tế. Chúng ta sở dĩ luân lạc tới loại tình trạng này, thiếu chút nữa bị địa ngục sinh vật tiêu diệt cũng là vì không đủ tiếp tế, chân khí tiêu hao, thực lực không ngừng giảm xuống mới có thể suy yếu thành cái bộ dáng này.
Trong đám người cũng không phải là không có người tỉnh táo suy tư:
- Ở dưới tình huống không có tiếp tế, chiến đấu ở tần suất cao ai cũng chịu không nổi.
Thanks