Tô Vũ giết chết con quái vật cuối cùng, cây gỗ trong tay hắn đã dính đầy máu màu xanh lục, nhìn lại xung quanh, trận chiến này, toàn bộ quái vật đã bị tiêu diệt, tuy nhiên cũng chết mất 4 người, khoảng hơn 10 người bị thương, tất cả dừng lại băng bó vết thương, cũng tranh thủ nghỉ ngơi một chút.
Một mình Tô Vũ đã giết chết những 7 con quái vật, tuy nhiên hắn lại không mệt mỏi lắm, chỉ kiếm một chỗ mà ngồi xuống.
Trương Trọng Mưu ngồi dưới đất, móc trong túi ra một điếu thuốc lá, châm lửa rồi hút một hơi thật sâu, thật thỏa mãn, bên cạnh hắn là xác một con quái vật, đầu nó bị cây gậy gỗ đập cho tới lõm vào, vừa rồi, hắn cũng đã giết được một con.
“Hút thuốc chứ” Trương Trọng Mưu nhìn Tô Vũ nói.
Tô Vũ lắc đầu, đi tới ngồi cạnh Trương Trọng Mưu.
Giết tới 7 con quái vật, sức mạnh Tô Vũ đã tăng vọt, không chỉ như thế, tốc độ hồi phục của cơ thể hắn cũng nhanh hơn rất nhiều, nhưng trong lòng hắn chẳng có cảm giác gì gọi là hưng phấn cả.
Vừa mới chết 4 người, hình ảnh thầy giáo thể dục bị quái vật giết chết vẫn hiện lên rõ mồn một trong mắt Tô Vũ, hắn cảm thấy thật chua xót, hôm nay chết 4 người, còn ngày mai thì sao.
“Chúng ta phải xử lí những thi thể này như thế nào đây”.Một người đàn ông cao to vừa uống một ngụm nước, đang lau miệng nói.
Một người bảo vệ chừng 30 tuổi, ngẩng mặt lên trời, nói:”Ở chỗ này, chẳng ai biết được tiếp theo sẽ có chuyện gì xảy ra, việc quan trọng nhất chúng ta cần làm là đi tìm thực phẩm hoặc cứu viện, những thi thể này… chỉ có thể để lại đây thôi.”
Tần Gia Quý bị thương không nhẹ, hiện giờ đang được băng bó vết thương trên ngực, vừa nghe vậy liền đứng lên, nói:”Làm sao như vậy được, nếu để họ ở đây nhất định sẽ bị những con quái vật kia ăn thịt…. Việc này nhất định không được”.
Người bảo vệ kia nhíu mày, nói:” Thế chẳng lẽ ngươi bảo phải đào hố, chôn họ xuống à, nhớ kĩ, chúng ta chỉ có thời gian là 2 ngày thôi, không đủ để xử lí những thi thể này đâu.”
Tần Gia Quý trừng mắt, nói:” Thế ngươi không nghĩ đến việc, có một ngày ngươi hoặc ta chết, lại bị lũ quái vật kia ăn thịt ?
Gã bảo vệ giận tím mặt, nói:” Ngươi nói cái gì, nói ta chết ư”, tay phải hắn lăm le cây gậy cảnh sát.
2 người nổi lên xung đột, tất cả cặp mắt đều đang hướng về 2 người, Trương Trọng Mưu vội đứng lên chắn giữa 2 người, nói”Hút thuốc không, không việc gì phải nóng này, chúng ta có thể thương lượng mà.”
Người bảo vệ lại ngay lập tức đẩy Trương Trọng Mưu sang một bên, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tần Gia Quý, nói:”Tiểu tử, cha mẹ ngươi ở nhà không dạy ngươi phải tôn trọng người lớn sao, ta làm như vậy là muốn tốt cho mọi người, ở trường học đang có hơn một ngàn người đang chờ chúng ta, chẳng lẽ ngươi muốn lãng phí thời gian vào cái việc chôn cất vớ vẩn này sao.”
Tần Gia Quý trầm giọng nói:”Người chết ngươi liền không tôn trọng, vây sao ta phải tôn trọng ngươi.”
“Ngươi…” Bảo vệ gầm lên, nhìn như sắp muốn liều mạng với Tần Gia Quý.
2 bên trừng mắt nhìn nhau, đột nhiên Tô Vũ đứng dậy, chắn giữa 2 người. Cả 2 không tự chủ được lùi về sau 1 bước.
Kể từ khi Tô Vũ biểu hiện sức mạnh biến thái của mình, trong lòng tất cả mọi người hầu như đã sinh ra một biểu hiện kính sợ trong nội tâm, Tô Vũ khẽ nói:
“Tất cả mọi người cùng có một mục đích, đúng là chúng ta không có nhiều thời gian, lại không có công cụ để đào hố, nhưng cũng không thể để thi thể bọn họ như vậy, cây cối ở đây lại vô cùng rắn chắc, lũ quái vật cũng không trèo lên được, vậy sao chúng ta không đặt thi thể họ lên cây cao cất kĩ, chờ chúng ta tìm được cứu viện trở về sẽ an táng cẩn thận.”
“Chỉ cần không tốn nhiều thời gian thì ta không có ý kiến gì” Gã bảo vệ nói, dù sao thì việc đưa thi thể họ lên cây cao đúng là không tốn quá nhiều thời gian.
Tần Gia Quý nghe vậy cũng không phản đối, hắn cũng hiểu rõ tình hình hiện tại, không có công cụ đào hố nên việc đào hố sẽ rất khó khăn, đào xong thì có lẽ đã đến đêm rồi, mà thời gian chỉ có 2 ngày, phải tranh thủ trời sáng, cố gắng tìm kiếm xa nhất có thể.
Tô Vũ, Trương Trọng Mưu, Tần Gia Quý chuẩn bị đem các thân thể lên cây, bọn họ đang tìm chỗ thích hợp.
“Ta sẽ giúp các ngươi” một học sinh cao lớn nói, Trương Trọng Mưu hỏi tên thì biết được hắn là Triệu Thế Xương, lớn hơn hắn một tuổi, trước đây hắn là Bí thư chi đoàn nhà trường.
“Chúng ta nhanh chóng cất giữ thi thể rồi đi thôi” Người bảo vệ nói một câu, chỗ này đầy mùi máu tươi, hắn thực sự muốn đi lắm rồi.
Bốn cỗ thi thể rất nhanh được cất giấu trên cây, 4 người từ cây nhảy xuống.
“Tốt rồi, mọi người tiếp tục xuất phát” Người bảo vệ này nhận thấy mình là người lớn tuổi nhất ở đây, bất tri bất giác, hắn đã tự xem mình là thủ lĩnh của tất cả mọi người.
Trương Trọng Mưu liếc mắt nhìn gã bảo vệ, hắn đương nhiên là không chịu thua, lười biếng nói:”Mọi người đã nghỉ ngơi đủ rồi chứ”.
Gã bảo vệ trừng mắt nhìn Trương Trọng Mưu, hắn còn muốn nói gì nhưng chợt cảm thấy gì đó, nhìn sang Tô Vũ đã bật dậy, tay nắm chắc cây gỗ.
“Sàn sạt”
Một tiếng động nhỏ vang lên, mọi người chăm chú nhìn theo tiếng động, đột nhiên, từ lùm cỏ có một con quái vật da xanh nhảy ra.
Dù là nó cũng là quái vật da xanh, nhưng nó…. thật khổng lồ.