[Dịch]Thần Ma Cửu Biến

Chương 453 : Ma đế




"Trời. Mắt ta không phải bị hoa chứ! Sao đệ nhất tên trên Nguyên thủy tinh đã biến thành Ma đế rồi, chiến tích là một trăm hai mươi tám vạn, mẹ nó, là thật hay giả đây”. Đột nhiên đoàn người vây quay Thủy tinh thông cáo náo loạn, mấy người đứng ở phía trước xoa xoa mắt không dám tin tưởng nói.

"Chiến tích dĩ nhiên vượt hơn trăm vạn, thật không thể tin được! Đệ nhị tên Tử Đế cũng bất quá mới sáu mươi hai vạn thôi".

"Đại sư huynh Chiến thần cung quả nhiên là danh bất hư truyền, vừa ra tay đã kinh thiên động địa”.

Trong đám người, Trương Hiểu Vũ mỉm cười, chiến tích được tích lũy theo thời gian, cứ mỗi mười canh giờ tính toán là một đơn vị, như vậy thì hắn chỉ tốn không đến tám canh giờ là đã thông quan Thiên Không Chi Thành rồi, so với dự liệu thì nhanh hơn không ít.

Hai mươi mốt canh giờ trôi qua, Tinh Đế cũng đi ra, theo sau bài danh trên Thủy tinh thông cáo cũng có biến hóa, tên Tinh Đế lặng yên tiến vào thứ tám trên Nguyên thủy tinh, chiến tích là ba mươi ba vạn năm nghìn đồng thời đem cái tên thứ mười là lục sư huynh Chí Cao Tông đẩy xuống phía dưới.

Nhìn bài danh trên Thủy tinh thông cáo một chút, Tinh Đế quay sang Trương Hiểu Vũ khẽ cười nói : “Cũng không tệ lắm, chỉ là tam đầu Giao long kia có chút vướng tay chân”. Đại đa số đỉnh cực Đại đế trước khi đánh boss đệ cửu tầng là tam đầu Giao long thì thời gian sử dụng đều rất ít, thế nhưng thời gian đánh tam đầu Giao long chiếm đến phân nửa tổng thời gian, dù sao phạm vi công kích của đối phương quá rộng, hầu như không có chỗ tránh.

"Xác thực có chút khó đối phó, so với boss tầng thứ tám thì mạnh hơn gấp mười lần”. Trương Hiểu Vũ gật đầu, nếu không có đổi Thiên Tinh dẫn lực thì hắn tuy rằng cũng có thể đạt được đệ nhất tên thế nhưng chiến tích sẽ giảm đi không ít, đây là ưu thế của hắn.

Hơn mười một canh giờ nữa trôi qua, Kiếm Cuồng và Đao đế phân biệt đi ra. "Hắc hắc, vừa đúng thứ hai mươi lăm, cuối cùng cũng không mất mặt rồi". Đao đế vừa thấy bài danh của mình thì lộ ra vẻ thoả mãn tươi cười nói.

Kiếm Cuồng cũng thoáng thở phào một hơi, hắn đứng thứ hai mươi mốt trên Nguyên thủy tinh Chiến Tích Bảng nên thần tình cũng dễ dàng hơn rất nhiều, lòng tự tin tăng cao.

Trương Hiểu Vũ cười nói: "Lần đầu tiên bài danh cứ như vậy đi, đi kiếm tửu lâu ăn đã, mười ngày sau lại trở lại”. Nhất kiện cao giai Thánh khí còn chưa đủ làm cho hắn thỏa mãn,... ít nhất... cũng phải kiếm lấy ba kiện, ba nữ nhân mà có một kiện thì không ổn.

"Không sai, có thực mới vực được đạo, ta chiêu đãi ăn cơm”. Đao đế đi ở phía trước nói.

Kiếm Cuồng bĩu môi nói: "Ngươi là thiếu thành chủ Thần Đao Thành nên vốn mời mọi người ăn mà, không nên để cho chúng ta, đám người nghèo này mời ăn được ”.

Đao đế phản bác nói: "Ta nói các ngươi, người nào không phải là phú ông chứ, ăn một bữa cơm cũng tốn mấy trăm vạn đê giai nguyên tinh rồi”.

Trương Hiểu Vũ không có hảo ý cười nói: "Tốt lắm, lần sau ta sẽ gọi cả Tiểu Hắc và Tiểu Hỏa tới ăn cơm của ngươi”. Tiểu Hắc và Tiểu Hỏa thích nhất là thịt quay và cá nướng nên thường làm Trương Hiểu Vũ tốn rất nhiều nguyên tinh, nếu như để bọn chúng thử thức ăn xa xỉ thì không tốn mấy nghìn vạn là không được.

"Ta sợ các ngươi rồi”. Đao đế đã kiến thức qua cảnh quá hoang thú ăn uống, thực vật đủ để xếp thành một toà núi nhỏ, thật là kinh khủng.

Tại Sí Hỏa Thành, Lý Hào, Trần Mạc cùng với Cao Minh nhìn thấy bài danh trên Thủy tinh thông cáo thì nhất thời mở to mắt mà nhìn, cái tên đầu tiên trên Nguyên thủy tinh Chiến Tích Bảng kia không phải là Ma đế Trương Hiểu Vũ thì là ai.

"Mới qua đoạn thời gian ngắn mà Ma đế đã tiến bộ thật là đáng sợ”. Lý Hào tấm tắc nói.

Trần Mạc gật gật đầu nói: “Tuy rằng biết hắn sau khi trở thành đệ tử Chiến thần cung thì tu vi sẽ tiến triển cực nhanh, nhưng thành tích này vẫn thực sự làm cho người ta giật mình rồi, đem các đệ tử của lục đại môn phái đạp xuống dưới rồi”.

Chỉ có Cao Minh là không giật mình, hắn thản nhiên nói: "Kim lân lúc mới đầu chỉ là vật trong ao khi khi ngộ phong vân liền hóa long, luận về thiên phú và lòng tự tin, Ma đế là người cường đại nhất mà ta từng gặp được”. Khi đó lần đầu tiên nhìn thấy Trương Hiểu Vũ, Cao Minh chỉ biết đối phương không đơn giản, trực giác của hắn luôn luôn rất chuẩn.

"Hắc hắc, vài lần trước làm thịt hắn cho ăn, lần này chúng ta không nên tranh ăn với hắn nữa”. Trên cơ bản hàng năm Trương Hiểu Vũ đều cùng ba người này gặp gỡ ôn chuyện, ăn với nhau một bữa cơm, dù sao đều là chỗ quen biết cũ.

Trần Mạc gật đầu nói: “Nên như vậy”.

Ở khu vực Tây nam, Liệt Thủy Thành, Hỏa Hồ nhìn thấy bài danh trên Thủy tinh thông cáo thì lộ ra vẻ mỉm cười nhàn nhạt, Ma đế Trương Hiểu Vũ bây giờ là cao thủ số một số hai trong các Đại đế ở Nguyên thủy tinh, là nhân vật phong vân, mà hắn tại Quy Nguyên Phái cũng không tệ lắm, bây giờ đã là cao thủ số một trong hàng đệ tử phổ thông, sắp trở thành nhất tinh cấp đệ tử rồi.

Vạn La Thành, Đoan Mộc Hành vốn có ân oán với Trương Hiểu Vũ và Hỏa Hồ bước đi mà sắc mặt âm trầm, hắn vốn cho rằng bằng vào thiên phú của mình chỉ cần hơi nỗ lực là sẽ vượt qua Trương Hiểu Vũ, khi còn chưa trở thành nhất tinh cấp đệ tử, bốn người Trương Hiểu Vũ đã đánh chết hơn bốn mươi vị nhất tinh cấp và nhị tinh cấp đệ tử của Thái Nhất Môn, ngay cả hạch tâm đệ tử của Quỷ Đế cũng chết ở trên tay hắn, bây giờ nhìn thấy hắn đã thành Ma đế cao cao tại thượng, đứng đầu trên bảng thì trong lòng sự phẫn nộ và không cam lòng gần như muốn thôn phệ lý trí của hắn.

"Đoan Mộc sư đệ, ta khuyên ngươi nên từ bỏ ý định làm địch nhân với Ma đế đi, bây giờ mặc kệ về địa vị hay thực lực, ngươi vô pháp so với hắn được, người có thể đối phó với hắn tuyệt đối không phải là ngươi”. Hoàng y thanh niên đi cạnh Đoan Mộc Hành rời ánh mắt từ Thủy tinh thông cáo thản nhiên nói.

"Ta không cam lòng, vì sao ta phải kém hắn chứ, vì sao hắn tiến bộ nhanh như vậy, lẽ nào ta cả đời không thể báo thù được ?".

Hoàng y thanh niên liếc mắt nhìn đối phương nói: “Hầu như là không”.

Nghe vậy, Đoan Mộc Hành sắc mặt dữ tợn thấp giọng rít gào nói: "Hay nhất là hắn không nên trở thành Chiến thần, bằng không ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn”. Hắn cho rằng, chỉ cần Trương Hiểu Vũ trở thành Chiến thần thì hắn có thể thông qua mấy vị Võ thánh trong gia tộc đánh chết Trương Hiểu Vũ, như vậy cũng không ai nói được gì.

Nhìn Đoan Mộc Hành, hoàng y thanh niên trong lòng cười nhạo, nếu như Ma đế Trương Hiểu Vũ trở thành Chiến thần thì nhất định sẽ là chấp sự trong Chiến thần cung, Vạn La Thành ngươi mặc dù trong đám các thế lực phổ thông có thực lực không tệ, nhưng muốn đánh chết chấp sự Chiến thần cung thì đó là muốn chết rồi, Thái Nhất Môn cũng không giúp được ngươi.

Đồng dạng buồn bực còn có đại sư huynh Thái Nhất Môn là Minh Đế Liễu Minh, hắn vốn bài danh hàng đầu trên Nguyên thủy tinh Chiến Tích Bảng, tuy rằng sau đó lại bị Chí Cao Tông đệ tử và Hoang Các đại sư huynh đẩy xuống phía dưới thế nhưng thực lực những người này thì Minh Đế vẫn biết.

Thái Nhất Môn tứ sư huynh Tuyệt Đế lắc đầu nói: "Đại sư huynh, ngươi không nên bị biểu hiện giả dối bề ngoài lừa dối, Ma Đế này khẳng định là đã sử dụng một bộ phòng ngự Thần khí có Chiến thần lực, bằng không sao có thể có chiến tích cao như vậy chứ”.

"Ngươi nói là hắn không sử dụng lực lượng của bản thân hả”. Trong mắt Minh Đế hiện lên quang mang kỳ lạ hỏi ngược lại.

Tuyệt Đế nói: "Không sai, Ma Đế này quá vô sỉ rồi, nếu không đại sư huynh ngươi cũng sử dụng bộ phòng ngự Thánh khí có Thánh nguyên lực, như thế không phải là sẽ đoạt lại vị trí hàng đầu sao”.

Minh Đế do dự nói: "Phòng ngự Thánh khí có Thánh nguyên lực hữu hạn, nếu đã tiêu hao đi thời trong thời gian ngắn không nhất định sẽ khôi phục lại được ”.

"Có quan hệ gì chứ, thời gian tới cùng lắm là về Thái Nhất Môn bế quan thôi”. Tuyệt Đế khuyên nhủ.

Tuy nhiên Minh Đế không cam tâm, dù sao cơ hội bài danh đệ nhất ở ngay trước mắt, chỉ cần một ý niệm của hắn là có thể thu được.

"Cái này, đại sư huynh nhị sư huynh”. Hai người phía sau là nhị tinh cấp đệ tử đột nhiên mở miệng nói.

Tuyệt Đế quay đầu lại nói: "Làm sao vậy”.

Vị đệ tử kia chần chờ nói: "Thiên Không Chi Thành hình như không thể sử dụng được Chiến thần lực và Thánh nguyên lực, bằng không Võ thánh và Chiến thần không phải cũng có thể tiến vào sao”.

Hai người như bị sét đánh, bọn họ xác thực không nghĩ tới điểm ấy, nói như thế thì Ma Đế kia thực sự là đã dựa vào thực lực bản thân sao.

"Ghê tởm”. Minh Đế nện một quyền lên lan can Thủy tinh thông cáo sắc mặt dữ tợn nói.

Thiên Thần Đại lục, Hủy Diệt Thành.

"Nhị sư huynh, Ma Đế này đến tột cùng là thần thánh phương nào, dĩ nhiên chiến tích cao gấp đôi so với ngươi ”. Chí Cao Tông nhị tinh cấp đệ tử hỏi một hắc y thanh niên lạnh nhạt bên cạnh.

"Ta biết”. Người nói là Chí Cao Tông tứ sư huynh, là một thanh niên đầu bóng loáng, khi đó tại Thánh Tà chiến tràng hắn và Chí Cao Tông lục sư huynh đã gặp bốn người Trương Hiểu Vũ.

"Tứ sư huynh biết sao”.

Đầu bóng lưởng thanh niên nói: "Khi tại Thánh Tà chiến tràng ta đã từng gặp hắn một lần, bất quá khi đó hắn còn chưa mạnh như vậy, thực sự là nghĩ không ra”. Nếu như nói khi đó hắn còn nắm chắc đánh bại Trương Hiểu Vũ còn hiện tại thì không, dù cho hắn có Chí cao thuộc tính.

Chí Cao Tông lục sư huynh là hắc y thanh niên kia cười nói: "Tại Thiên Không Chi Thành, chiến tích cao không nhất định thể hiện thực lực cao, phải biết rằng Chí cao thuộc tính của chúng ta đối với quái thú do loại quy tắc huyễn hóa ra này không có hiệu quả quá lớn, tất cả vẫn cần dựa vào công kích”.

"Lục sư đệ nói không sai, trong thực chiến thì cứ không phải có công kích tốc độ cao là được, võ giả chúng ta và chiến giả bọn họ không giống nhau, huống chi Chí cao thuộc tính của chúng ta khi đối mặt với Đại đế cao thủ ngang cấp thì có tính áp đảo ưu thế”. Tử Đế mở miệng lạnh nhạt nói.

"Hắc hắc, mặc kệ như thế nào, nếu Ma đế hắn tới Chí Cao Tông chúng ta mà có thể tiến vào Top 4 thì là không tệ, gặp Chí cao thuộc tính sẽ cho hắn biết lợi hại”. Hắc y thanh niên cười lạnh nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.