[Dịch] Thần Ma Chi Mộ

Quyển 6-Chương 476 : Ám sát đoàn bị diệt (5)




Triệu Thụy chú ý vào quỹ tích vận động của Tát Tân, vung Cửu Tiêu Lôi Đình thương chỉ thẳng vào Tát Tân. Mấy chục luồng sét màu tím mang theo tiếng sấm ầm ầm liền bắn ra từ trong thần thương, đập thẳng về phía Tát Tân.

Tát Tân không ngờ thuật ẩn thân của mình hiện tại lại không có tác dụng với Sát thủ mang mặt nạ bạc, không khỏi giật mình.

Lão vội triển động thân mình, muốn tránh khỏi đám sét đông đúc đó.

Thế nhưng, lão mới vừa tránh được một thương, Triệu Thụy đã rung Cửu Tiêu Lôi Đình thương một cái, bắn ra từng luồng sét thô to.

Tát Tân lúc này không tránh nổi nữa, liên tiếp bị sét đánh trúng, rơi từ trên không xuống đất, rơi lên đỉnh một tòa nhà đá ba tầng, đập cho tòa nhà này vỡ vụn.

“A!”

“Tát Tân Sơn Lão bị sét đánh trúng!”

“Ông ấy bị đập rớt rồi!”

“…”

“…”

Đám thích khách của Ám sát đoàn không khỏi kinh hô lên. Bọn chúng ôm rất nhiều kì vọng đối với Tát Tân, cho rằng Tát Tân có thể dễ dàng tiêu diệt kẻ xâm nhập.

Bây giờ thấy Tát Tân rơi vào hạ phong trong chiến đấu, kém khá xa so với kì vọng của chúng, tự nhiên hết sức kinh dị và lo lắng.

Tát Tân hất những phiến đá đang đè trên mình ra, bò lên khỏi đống đổ nát.

Lão đã phát hiện, thương thế của lão khôi phục quá chậm chạp, mà thực lực của đối thủ lại tăng lên quá nhanh!

Với trạng thái trước mắt của lão, muốn chiến thắng đối phương, khó khăn dị thường.

Lão thậm chí không biết mình có thể sống sót dưới công kích của đối phương hay không!

Nếu lão muốn cứu vãn Sơn Lão ám sát đoàn, cứu vãn tòa lô cốt mấy trăm năm này, lão phải có lực lượng cường đại hơn!

Đương nhiên, lão có thể làm được điều này, nếu lão sử dụng bí thuật bất truyền của Sơn Lão ám sát đoàn, Kích Huyết chi thuật, kích phát lực lượng của cơ thể trong thời gian ngắn, khiến cho thực lực đột phi mãnh tiến!

Thế nhưng, loại bí thuật này có thương tổn đối với tự thân quá lớn!

Cho dù là Tát Tân lúc không thụ thương, cũng không dám dễ dàng sử dụng.

Bây giờ lão bị trọng thương, nếu tùy tiện thi triển Kích Huyết chi thuật, cho dù có thể tiêu diệt được đối thủ, chỉ sợ thân thể của mình cũng sẽ không chịu nổi, rơi vào kết cục lưỡng bại câu thương.

Tát Tân hơi do dự một chút, rồi nhanh chóng quyết định, lão đã không còn lựa chọn nào khác.

Lão bỗng xé rách áo mình, để trần thân trên, rồi xoay ngược chủy thủ, đâm vào thân thể mình.

Tiếp đó, lão dùng chủy thủ, nhanh chóng đâm thành một đồ án phức tạp trên da.

Đồng thời, trong miệng lão cũng lâm râm tụng niệm.

Máu tươi từ vết thương của Tát Tân ngấm ra, làm chú văn trước ngực lão càng thêm rực rỡ và ngụy bí!

Khi chú văn trước ngực Tát Tân hoàn thành, tiếng ngâm tụng của lão cũng tới đoạn cuối.

Theo một tiếng quát trầm của lão, chú văn phức tạp cổ quái trước ngực lão đó đột nhiên tỏa ra quang mang màu đỏ máu, sau đó lan ra toàn thân!

Rất nhanh, da dẻ của Tát Tân toàn bộ đều biến thành màu đỏ máu, đến tròng mắt cũng tán phát huyết quang đậm đặc.

Xem ra, không giống loài người, mà giống một ác ma bò ra từ địa ngục huyết trì hơn!

“Kích Huyết chi thuật! Là Kích Huyết chi thuật trong truyền thuyết!”

“Sơn Lão lại bị bức phải thi triển ra Kích Huyết chi thuật!”

“…”

“…”

Đám thích khách của Ám sát đoàn thấy cảnh này, không khỏi nhao nhao la lên.

Tuy trước giờ chúng chưa từng học qua bí thuật này, nhưng cũng có nghe qua cả rồi.

Bọn chúng hết sức rõ ràng rằng Kích Huyết bí thuật này tuy uy lực cường đại, nhưng thương tổn đối với tự thân cũng đáng sợ như vậy.

Cho dù Sơn Lão Tát Tân có thể thủ thắng trong chiến đấu, chỉ sợ một thân tu vi này của lão cũng sẽ trôi theo dòng nước.

Hanny trưởng lão là người duy nhất trong Ám sát đoàn biết Tát Tân đang bị thương.

Cách nhìn của lão càng không lạc quan. Với thương thế của Tát Tân, thi triển ra Kích Huyết bí thuật này, kết quả cuối cùng, chỉ sợ sẽ là lưỡng bại câu thương, đồng quy ư tận!

Đúng vào lúc này, Tát Tân đã khởi động xong Kích Huyết chi thuật, nhấn mũi chân lên mặt đất một cái, đột nhiên triển động thân hình, xông về phía Triệu Thụy.

Tốc độ của Tát Tân phảng phất đột nhiên tăng lên mười lần!

Triệu Thụy chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, thậm chí còn chưa kịp thấy rõ thân hình của Tát Tân, đã cảm thấy không khí phía trước mình sản sinh ra chấn động dị thường!

Triệu Thụy theo phản xạ khởi động Không Gian Thần Trạc, thi triển Thuấn gian di động.

Nhưng hắn vẫn chậm một bước.

Lưỡi đao lạnh băng mang ma pháp cường đại dễ dàng phá được phòng ngự của Triệu Thụy, xé rách cơ bắp của Triệu Thụy.

Máu bắn tung tóe, một vết thương vừa sâu vừa dài, kéo dài từ vai trái Triệu Thụy xuống tới eo

Sắc mặt Triệu Thụy trở nên ngưng trọng, hắn không ngờ Kích Huyết chi thuật của Tát Tân lại lợi hại như vậy, lại có thể khiến một người thân mang trọng thương, thực lực bỗng tăng mạnh, thậm chí còn cường hãn hơn lúc chưa bị thương!

Hắn nâng cao tinh thần, tập trung sức chú ý, bắt đầu cẩn thận phòng ngự.

Tát Tân đánh trúng được một lần, nhếch miệng cười với Triệu Thụy, tiếp tục triển khai công kích.

Lần này, tốc độ của Tát Tân càng nhanh hơn.

Triệu Thụy rõ ràng thấy thân hình của Tát Tân tựa hồ còn đừng nguyên chỗ cũ, nhưng công kích đã tới trước mặt.

Triệu Thụy thậm chí không thể phân biệt thân thể thật của Tát Tân rốt cuộc đang ở đâu!

Hắn không thể không tập trung tinh lực, dốc sức cảm nhận vị trí của Tát Tân.

Cho dù như vậy, hắn có lúc vẫn chậm một bước, hậu quả là trên người hắn lại có thêm một vết thương thật dài.

Chỉ trong hai giây ngắn ngủi, trên người Triệu Thụy đã thêm bảy tám vết thương sâu tới xương.

Máu tươi từ vết thương chảy ra, nhuộm đỏ cả y phục Triệu Thụy.

Bất quá, vết thương trên nhục thể đối với Triệu Thụy mà nói, không phải là vấn đề lớn.

Thứ chân chính tạo thành uy hiếp là trớ chú làm suy yếu và tê liệt trên chủy thủ.

Hai loại trớ chú này làm sức phòng ngự của hắn giảm mạnh, làm giảm khả năng phản ứng của hắn!

Trong lòng Triệu Thụy hết sức rõ ràng, hắn phải nhanh chóng thay đổi trạng thái của mình.

Nếu không, chủy thủ khát máu trong tay của Tát Tân sẽ nhanh chóng cắt đứt cổ hắn.

Sát thủ chi vương, tuyệt đối không phải chỉ là hư danh!

Khó khăn tránh khỏi một lần công kích của Tát Tân, Triệu Thụy lấy từ Càn Khôn giới chỉ ra A Tư Đạc Ma Cầu.

Theo hắc sắc quang mang từ A Tư Đạc Ma Cầu tán phát ra, sức hút cường đại khó bề phòng ngự bao phủ cả không gian.

Những thích khách của Ám sát đoàn ở dưới đất đều cảm nhận được sức hút cường liệt đó, mỗi tên đều không đứng vững, tựa hồ muốn bị A Tư Đạc Ma Cầu hút lên không trung.

Bọn chúng đại kinh thất sắc, vội dùng hỿt toàn lực, bám chặt lấy vật nặng gần đó, tậ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.