Nhưng mà Lăng Tiếu lại là đồ đệ mà Tà Đế ca ca của nàng coi trọng, coi như là nửa người đệ tử của nàng, cho nên thời điểm Lăng Tiếu nói ra những lời như thế, trong lòng nàng không phải là tức giận, ngược lại biến thành thưởng thức, bởi vì nàng phát hiện tính cách của Lăng Tiếu cùng Tà Đế rất tương tự, có lẽ chính là yêu ai yêu cả đường đi đi!
Nghe ý tứ của Phong Thanh Duyên, Tà Đế kia tựa hồ không thu hắn làm đồ đệ là không được.
Nhưng mà từ sau khi Lăng Tiếu cự tuyệt lão, dường như không gặp lại ròi.
Lăng Tiếu có chút mạo muội hỏi:
- Tỷ tỷ, cái kia... Tà Đế lão nhân gia hắn làm sao lại muốn thu ta làm đồ đệ? Tuy nói tiểu đệ dáng người hơi đẹp trai một chút, tính cách tốt một chút, cười nhiều một chút, đối với người khác tốt hơn một chút, năng lực tốt hơn một chút... Cũng liền chỉ có một chút ưu điểm như vậy, Tà Đế lão nhân gia hắn cũng quá để mắt ta đi?
Phong Nhã Hinh nghe lời nói của Lăng Tiếu, sắc mặt đều toát ra không ít lục tuyến, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp qua nam nhân vô liêm sỉ như vậy, thật không biết hắn tại sao lại tự luyến như vậy, thật là khiến cho người ta không chịu được, bất quá nhìn bộ dáng hiện tại tựa hồ lại rất khả ái.
Loại cảm giác khác biệt này thật sâu rơi vào trong phương tâm của Phong Nhã Hinh rồi.
Cát Bối Hân thì đối với lời nói của Lăng Tiếu hoàn toàn đồng ý, bất kể Lăng Tiếu nói gì, nàng đều sẽ mù quáng mà tin theo.
Mà Phong Thanh Duyên lại là cười đến vô cùng rực rỡ, xinh đẹp đến không gì sánh được.
- Chỉ bằng điểm tính cách tự luyến này của ngươi liền cùng với Tà Đế ca ca lúc trẻ tuổi giống nhau như đúc rồi, đây có lẽ nguyên nhân hắn muốn thu ngươi làm đồ đệ đi!
Phong Thanh Duyên cười nói.
Lăng Tiếu sờ sờ cằm nói:
- Tà Đế lão nhân gia hắn thoạt nhìn rất uy nghiêm a, tính cách của lão thật tương tự với ta sao?
- Có lẽ vậy, đợi sau này ngươi bái Tà Đế ca ca là sư phụ ngươi sẽ biết.
Phong Thanh Duyên đáp.
- Ha hả, người cũng không phải là không biết ta đã cự tuyệt hảo ý của Tà Đế lão nhân gia, chỉ sợ ta cùng lão nhân gia hắn có duyên vô phận rồi.
Lăng Tiếu hơi có chút tự giễu nói.
- Điểm này ngươi có thể yên tâm, chuyện tình mà Tà Đế ca ca quyết định chưa bao giờ bỏ dở nửa chừng, ngươi cái đồ đệ này hắn khẳng định thu rồi, hắn hiện tại không có tìm tới ngươi có thể là có nguyên nhân của hắn, dù sao ngươi liền đợi đến lúc gọi ta là sư nương đi.
Phong Thanh Duyên tựa hồ rất hiểu rõ Tà Đế, rất là khẳng định đáp.
Nghe lời nói của Phong Thanh Duyên, trong lòng Lăng Tiếu vui mừng:
- Xem ra sư phụ khủng bố này là chạy không thoát rồi.
Hắn vốn đang hối hận ban đầu cự tuyệt hảo ý của Tà Đế, bây giờ nghe giọng nói chắc chắn của Phong Thanh Duyên, trong lòng không khỏi cao hứng lên.
Một nam nhân tiếp cận thần làm sư phụ của hắn, cái này mua bán có lời a!
Ngày sau ở trong Trung vực đi lại, hắn cũng không cần quá mức kiêng kỵ những thế lực lớn kia rồi.
Nếu dể cho người khác biết được ý nghĩ trong lòng Lăng Tiếu, chỉ sợ cũng bị tức đến thổ ba lít máu rồi.
Tên này là đang tìm sư phụ hay là đang tìm hộ vệ a!
Phong Thanh Duyên đem Phong Nhã Hinh đuổi trở về, Lăng Tiếu kéo Cát Bối Hân đi tới bên ngoài trúc xa tâm sự.
Thông qua một phen tận tình khuyên bào của Lăng Tiếu, Cát Bối Hân cảm nhận được ý tứ của hắn, rốt cục quyết định trước lưu lại Phong gia.
Bởi vì cái gọi là có tình nếu là dài lâu, lại há sợ trong sớm tối!
Huống chi Lăng Tiếu nói cho Cát Bối Hân, để cho nàng ở lại Phong gia, như vậy có thể loại dụng quan hệ của Phong gia tiếp tục tìm kiếm cha mẹ nàng, đồng thời cũng không cần lo lắng Phong gia sẽ có cái gì bất lợi với cha mẹ nàng.
Bởi vì Cát Bối Hân hiện tại nhưng là ở thời điểm có quyền thế nhất Phong gia. ngay cả Phong Nhã Hinh đối với nàng đều khiêm nhượng mấy phần.
Lăng Tiếu sở dĩ cùng Cát Bối Hân nói nhiều như vậy, hoàn toàn là bởi vì hắn sợ Cát Bối Hân tâm địa quá mềm yếu, hơn nữa tâm tư đơn thuần, miễn cho bị người của Phong gia lợi dụng mà không biết là chuyện gì xảy ra.
Lăng Tiếu vốn định cùng Cát Bối Hân thăm dò một chút nhân sinh chân đế, thuận tiện tăng lên một ít thực lực, nhưng mà hắn phát hiện ở chỗ này căn bản không có chỗ nào để thân mật, chỉ có thể bỏ đi ý niệm này.
Sau khi cùng Cát Bối Hân nói chuyện nửa ngày, Lăng Tiếu quyết định rời đi Phong gia rồi.
Ở dưới con mắt lưu luyến của Cát Bối Hân, Lăng Tiếu dứt khoát đi ra khỏi Phong gia thánh điện.
Trong lòng hắn đồng thời lần nữa kiên định quyết tâm trước đây của chính mình, nhất định phải xông ra một phen thế lực lớn, không nói vượt qua 18 thế lực lớn, nhưng mà muốn cùng bọn họ sánh vai, tránh cho hạng người gì cũng khi dễ đến trên đầu của hắn.
Đưa Lăng Tiếu ra khỏi Phong gia chính là Phong Nhã Hinh, Lăng Tiếu không rõ mặt mũi của mình khi nào trở nên lớn như vậy rồi, lại làm phiền minh châu của Phong gia tộc trưởng tự tay tiễn đưa.
Trên đường đi, người của Phong gia thấy Lăng Tiếu cùng Phong Nhã Hinh đi cùng một chỗ, đều là lộ ra vẻ kinh ngạc, trong ánh mắt lóe ra quang thải không hiểu.
Sau khi ra khỏi Phong gia, Phong Nhã Hinh cũng không có lập tức rờ đi, vẫn cùng Lăng Tiếu đi cùng một chỗ.
Lăng Tiếu có chút không hiểu nhìn Phong Nhã Hinh nói:
- Phong tiểu thư, làm phiền rồi, ngươi không cần tiễn, ta chính mình tự đi được.
Phong Nhã Hinh nhìn thoáng qua Lăng Tiếu không đáp mà nói:
- Thật lâu không có đi dạo Phong Đô rồi, nếu không ngươi theo ta đi dạo một chút?
Lời này nếu để cho thanh niên trẻ tuổi một đời của Phong gia nghe được, chỉ sợ tất cả mọi người đều là mở rộng tầm mắt, thiên chi kiều nữ của Phong gia bọn họ khi nào chủ động mời qua một người nam tử cùng nhau đi dạo thành, chỉ sợ đây là đầu bị gì rồi!
Trong lòng Lăng Tiếu đắc ý thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ cô nàng này bị hoàng bá chi khí của bản thiếu gia hấp dẫn rồi?
Lời này của Lăng Tiếu tuy là rất tự luyến, nhưng mà đúng là đã đoán trúng tâm tư của Phong Nhã Hinh.
Nàng quả thật bị mỗi tiếng nói mỗi cử động của Lăng Tiếu hấp dẫn.
Bởi vì đây là nam nhân duy nhất mà Phong Nhã Hinh gặp qua dám ở trong Phong gia các nàng giương oai, hơn nữa đến cuối cùng một chút trừng phạt cũng không bị, có thể nói là lần đầu tiên trong mấy ngàn năm qua của Phong gia bọn họ!
Đối với yêu cầu của mỹ nữ, Lăng Tiếu nghĩ không ra cái lý do gì để cự tuyệt.
Cho nên hai người liền cùng nhau đi dạo ở trên quan đạo náo nhiệt của Phong Đô.
Mặc dù có mỹ nữ ở một bên, nhưng mà Lăng Tiếu lại có chút không yên lòng.
Hắn một mực nghĩ tới bước kế tiếp của mình nên đi như thế nào.
Bắc Thủy giới nhất định là phải đi một chuyến, nhưng mà sau khi đi Bắc Thủy giới nên từ đâu thành lập lên thế lực đây?
Cái vấn đề này hắn phải thật tình suy nghĩ một chút.
Hắn đối với Trung vực chưa quen thuộc, có thể lệ thuộc vào đúng là Tàn Báo rồi.