Ngọc Nhu Phỉ biết rõ lần này chuyện khẩn cấp, nhưng vẫn không thể bỏ Lăng Tiếu mặc kệ, lúc này tới bên cạnh Phong Thanh Duyên, lại chuẩn bị đến chỗ Lăng Tiếu mang hắn cùng rời đi.
- Mặc kệ ta, chạy mau!
Lăng Tiếu lần nữa tức giận quát lên.
- Tiếu nhi, cùng đi ah!
Phong Thanh Duyên vội vàng nói.
Lúc này đám âm bạt và hai tên Thánh Hoàng thấp giai của Âm Bạt Tông cùng ra tay.
- Tô Mạch Môn, Vương Ba ngăn cản bọn chúng!!
Lăng Tiếu quát to.
Đến bây giờ hắn không thể không bỏ hai người này, để bọn họ ngăn cản một hồi.
Quỷ U hiện thân lần nữa, cười lạnh và nói:
- Các ngươi ai cũng đừng mong trốn được.
Vô số quỷ trảo hiện ra, nó mang theo lực lượng không gian và sát khí cuồn cuộn.
Ngọc Nhu Phỉ quát to:
- Ngươi đi chết!
Kính yêu trong tay của nàng chiếu qua..
Hào quang mang theo lực lượng thuần khiết, tịnh hóa quỷ trảo, càng định trụ thân hình của Quỷ U.
Quỷ U lần nữa thầm mắng chính mình chủ quan.
Thời điểm Ngọc Nhu Phỉ muốn đi lên giết Quỷ U thì mấy Âm Bạt ngăn trước mặt Ngọc Nhu Phỉ.
Ngọc Nhu Phỉ không có lựa chọn đành bỏ qua việc giết Quỷ U, quay trở lại cùng Sát Thiên dẫn Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên cấp tốc trốn đi.
Lăng Tiếu không cam lòng quay đầu nhìn qua, trong nội tâm cảm thấy đau lòng khi làm mất Trấn Thiên Cổ.
Thế nhưng mà hắn cũng biết chuyện này không thể khác, Thánh Hoàng của Âm Bạt Tông và Âm Bạt đã giết Tô Mạch Môn cùng với Vương Ba, đang lao qua bên này.
Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên đều là Thánh Hoàng thấp giai, tốc độ chạy trốn cực nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua mấy vạn dặm.
Hai tên Thánh Hoàng của Âm Bạt Tông đuổi theo không chậm, vẫn đang đuổi theo không bỏ.
Nhưng mà Âm Bạt không đuổi theo, bọn chúng ở cạnh Quỷ U cảnh giữ thay hắn.
Quỷ U không biết mình đứng yêu bao lâu, lực lượng của hắn không ngừng vùng vẫy và đứng yên, qua một lúc lại khôi phục năng lực hành động.
- Tốt cho thần kính, không ngờ có thể khốn ta lâu như vậy, ta nhất định phải lấy tới tay!
Quỷ U liếm liếm đầu lưỡi, cực kỳ tham lam nói một câu, thu hồi âm bạt và biến mất tại chỗ.
Hắn cất bước dù muộn nhưng tốc độ cực nhanh, chỉ lưu lại tàn ảnh và khí tức.
Thế nhưng mà khi hắn đuổi theo hai tên đồng bạn thì chẳng thấy đám Lăng Tiếu đâu..
Quỷ U cao giọng nói
- Bọn chúng đâu?
Hai người đạp không mà đứng, xấu hổ không dám đối mặt Quỷ U, kết quả không cần nói cũng biết.
- Đáng chết, nếu để bọn chúng thoát thì sao bàn giao với quỷ mẫu đây?
Quỷ U mắng một tiếng, không quan tâm hai người, lập tức bay tới trước hy vọng tìm thấy Lăng Tiếu..
Quỷ U dò xét phương viên mấy chục vạn dặm, đều không phát hiện Lăng Tiếu đâu cả, hắn hoài nghi bọn họ có bí pháp ẩn nấp hay không, đành phải bỏ cuộc.
Kỳ thật hắn cũng không biết dưới hồ nước lớn mà hắn vượt qua có người đang ẩn nấp đấy.
Người này chính là Lăng Tiếu, hắn ẩn nấp dưới đáy hồ cả ngàn mét, thu liễm toàn bộ khí tức không bị Quỷ U phát hiện.
Trước đó Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên dẫn Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên chạy đi, Lăng Tiếu lập tức đưa ra quyết định
Hắn trốn như vậy sẽ bị người ta phát hiện ra, vậy thì khó khăn rồi.
Cho nên hắn yêu cầu bọn họ vào trong dược đỉnh, sau đó liền chui vào hồ nước này ẩn nấp..
Lăng Tiếu không thể thu liễm khí tức hoàn toàn, nhưng mà có Tích Thủy Châu trợ giúp thì không cần lo lắng lộ ra.
Đợi đến khi qua đi, Lăng Tiếu mới lén lút đi ra khỏi đáy hồ, không dám dễ dàng xuất đầu.
Bây giờ trong lòng của hắn đang nhỏ máu.
Trấn Thiên Cổ là đại sát khí của hắn, người khác đoạt đi thì hắn không cam lòng.
Nhưng mà hắn chênh lệch với đối phương quá lớn, hắn vô cùng khó chịu, hắn hận không thể phục dụng đan dược tăng lực lượng đi đại chiến trăm hiệp.
- Đáng chết, lần này phải tìm mặt mũi về, đều là các ngươi bức ta!
Lăng Tiếu cắn nát bờ môi.
Cho dù hắn khống chế không ít Thánh giả, nhưng mà đối mặt với Thánh Hoàng mạnh mẽ thì chẳng đáng kể.
Hắn phải nghĩ biện pháp đi đối phó Âm Bạt Tông, đồng thờ icũng thu hồi Trấn Thiên Cổ.
Chỉ tiếc Trấn Thiên Cổ căn bản không có nhỏ máu nhận chủ, ai cầm trên trong tay cũng có thể dùng, mà Quỷ U đạt được Trấn Thiên Cổ thì chỉ sợ như hổ thêm cánh, chỉ sợ khó đối phó hơn..
Hôm nay Lăng Tiếu phải nghĩ biện pháp nhổ tận gốc Âm Bạt Tông, hắn phải tăng thực lực của Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên lên Thánh Hoàng trung giai, mới có tư cách khiêu chiến người khác.
Nhưng mà làm được điểm này hắn phải luyện chế ra Thánh Hoàng Đan mới được.
Thánh đan có hai loại, một loại là bát phẩm tiểu thánh đan, loại thứ hai là bát phẩm đại thánh đan.
Bát phẩm tiểu thánh đan là đan dược hữu hiệu với Thánh giả, mà bát phẩm đại thánh đan có hữu hiệu với Thánh Hoàng.
Trước đây Lăng Tiếu luyện cho Hàn Khai là bán thành phẩm Thánh Hoàng Đan chính là bát phẩm đại thánh đan.
Lăng Tiếu có năng lực luyện chế bát phẩm đại thánh đan, đáng tiếc khi ấy ở trung vực không có bổn nguyên dẫn vào, không cách nào luyện chế ra đại thánh đan chính thức.
Ngày nay tại cứ điểm Thiên Vực, Lăng Tiếu đã có điều kiện, chỉ cần trắng trợn thu mua linh thảo là luyện chế ra.
Đến lúc đó muốn để Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên tăng lên không phải vấn đề.
Linh thảo bát giai cao cấp trong dược định của Lăng Tiếu có, chỉ cần dùng linh thảo ngang cấp thay là được, mà trước đó luyện chế Thánh Hoàng Đan cho Hàn Khai thì hắn đã thay một lần, hiện trong tay không có linh thảo cao giai để thay, chỉ có thể đi mua.
Lăng Tiếu cẩn thận đi ra khỏi hồ nước, vẫn thu liễm khí tức đi lại giữa rừng rậm.
Nửa tháng sau Lăng Tiếu đi ra khỏi Tuyết Âm Lĩnh, mang đấu bồng che mặt.
Hắn bây giờ phải rời xa địa bàn của Âm Bạt Tông, lại chậm rãi quyết định chủ ý.
Mà Lăng Tiếu đi tới địa bàn của Bách Minh tộc.
Bách Minh tộc cùng Âm Bạt Tông luôn luôn không hợp, lúc đó Âm Bạt Tông bắt không ít Thánh Hoàng của Bách Minh tộc luyện chế âm bạt, sau đó bị người Bách Minh tộc biết rõ nên Bách Minh tộc bắt đầu trắng trợn liệp sát người của Âm Bạt Tông.
Hai bên thủy hỏa bất dung, nếu không phải Bách Minh tộc lực lượng không đủ thống nhất, chỉ sợ Âm Bạt Tông đã bị tiêu diệt rồi.
Cho nên chọn đi địa bàn Bách Minh tộc đúng là lý tưởng nhất với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu bắt đầu đi tới đại thành thị, hắn bắt đầu trắng trợn thu mua linh thảo cao giai.
Trong không gian giới của hắn có hàng đống huyền tinh.
Trong một tháng hắn mua không ít linh thảo bát giai, nhưng mà linh thảo bát giai cao cấp không nhiều.
Những thành trì hắn đi không có chỗ nào có nhiều linh thảo như Dược Linh Các ở Dương gia thành.
Một ngày này hắn đi tới thành trì do Bách Minh tộc quản hạt, là do một tộc trong Bách Minh tộc quản hạt.
Hắn hy vọng có thể tìm được linh thảo mình muốn.
- Bây giờ thượng phẩm huyền tinh chỉ có hai tỷ mà thôi, mua mấy chục gốc linh thảo bát giai là đủ, nhưng mà lộ phí đi Thiên Vực thì không có!
Lăng Tiếu đang tính toán:
- Chẳng lẽ dùngtowis cực phẩm hỏa huyền tinh? Nên ít dùng mới tốt!
Lăng Tiếu có hai tỷ thượng phẩm huyền tinh là danh ngạch cho tất cả mọi người, trước đó đi mua linh thảo đã tốn không ít.