[Dịch] Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1456 : Thượng Quân Vân ẻo lả. (2)




Lăng Tiếu cũng phải thi lễ, hắn nhìn không thấu tu vi của lão mỗ mỗ kia, nhưng hắn mơ hồ cảm giác khi bà đi đường hết thảy không khí trong điện đều bị quấy nhiễu, mọi người đều có cảm giác như bị áp chế.

- Thánh giả, tuyệt đối là thánh giả!

Lăng Tiếu từng tiếp xúc với thánh giả, nhiều ít có thể dùng tinh thần lực cảm ứng được ba động khi thánh giả xuất hiện.

- Mỗ mỗ sao lại ra rồi, còn ba ngày mới đến hôn lễ, ta tính toán đến lúc đó mời ngài xuất quan!

Đông Phương Quân thập phần cung kính nâng đỡ Đông Phương mỗ mỗ nói.

Ai biết Đông Phương mỗ mỗ không bán mặt mũi cho hắn, không đón tay hắn mà chỉ run nhẹ long trượng trong tay.

Đông!

Long trượng chấn động cả đại điện, mọi người đều giật mình.

- Có phải các ngươi đều xem lão bất tử này không còn dùng được!

Đông Phương mỗ mỗ quát.

Người của Đông Phương gia đều hoảng hốt.

- Mỗ mỗ nguôi giận, không biết là ai trêu chọc ngài…

Một huyền đế trung giai hỏi thăm.

- Các ngươi đều thật to gan, tiểu Tinh lấy chồng cũng không báo cho ta biết, thật sự làm phản rồi hay sao!

Đông Phương mỗ mỗ nhìn lướt chung quanh, mắng.

Người của Đông Phương gia không ai dám nói tiếp, chỉ sợ vị lão tổ kia mắng tới bọn hắn.

Cuối cùng Đông Phương Quân đành kiên trì bước lên nói:

- Mỗ mỗ thật quá lo lắng, chúng tôi chỉ là không muốn quấy nhiễu ngài thanh tu mà thôi.

Sau đó hắn chỉ vào Thượng Quan Vân nói:

- Hắn chính là trượng phu tương lai của Tinh nhi tên Thượng Quan Vân, mấy năm trước đạt được danh Sát Hoàng trong Hoàng Bảng chi tranh với Tinh nhi, hiện giờ đã đạt tới thực lực thiên tôn cao giai, thành tựu tương lai không thể hạn lượng!

Thượng Quan Vân lập tức hành lễ với Đông Phương mỗ mỗ:

- Thượng Quan Vân bái kiến mỗ mỗ!

- Các ngươi làm thế nào vậy, lại để cho một nữ nhân lập gia đình với tiểu Tinh, thật là buồn cười!

Đông Phương mỗ mỗ nhìn Thượng Quan Vân nhất thời phẫn nộ quát.

Trong khoảnh khắc mọi người quẫn bách.

Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh suýt chút nữa đã bật cười.

Thần sắc Thượng Quan Vân vô cùng xấu hổ, nếu đổi lại người khác nói hắn như vậy, hắn đã lập tức liều mạng.

Lúc này hai vị huyền đế Thượng Quan gia bước ra, một người nói:

- Đông Phương mỗ mỗ chớ trách, bộ dạng Vân nhi có chút tuấn tú, nhưng hắn quả thật là một nam nhân!

Dung mạo Thượng Quan Vân thật giống nữ nhân, điểm này làm người của Thượng Quan gia cũng cảm thấy buồn bực, nếu chỉ như vậy còn đỡ, nhưng thanh âm của nàng cũng như nữ âm, thật sự làm người khó thể thừa nhận.

Nếu không phải từ nhỏ Thượng Quan Vân lộ ra thiên phú cường đại, hắn đã sớm bị vứt bỏ, bởi vì thật sự là quá dọa người.

- Nam nhân Đông Phương gia nhiều thế hệ đều cao lớn cường tráng, đó mới là đường đường nam nhi bảy thước, tiểu Tinh là công chúa của tộc ta, há có thể gả cho một ẻo lả, mắt của các ngươi có vấn đề rồi sao?

Người của Đông Phương gia không ai dám ngẩng đầu lên.

Hai huyền đế của Thượng Quan gia đều chán nản, thầm mắng lão thái bà thật không chút nể tình.

Thượng Quan Vân tức giận đến xanh mặt nhưng không thể phát tác.

- Mỗ mỗ đừng nổi giận, họ cũng lo lắng cho gia tộc, tiểu Tinh không trách họ.

Đông Phương Tinh ra vẻ hiểu biết nói.

Nhưng ai cũng nghe ra được nàng lấy lui làm tiến, lửa cháy đổ thêm dầu!

Quả nhiên Đông Phương mỗ mỗ lại chấn động long trượng mắng:

- Đám người các ngươi đây, thật không có chút khí khái, Đông Phương gia từ bao giờ luân lạc tới mức phải dùng đám hỏi đi kiên cố địa vị!

Lúc này Thượng Quan Vân không thể nhẫn nhịn nói:

- Thượng Quan Vân này bề ngoài như thế, nhưng không có nghĩa là ta không xứng với tiểu Tinh, thử hỏi trong đồng lứa của Đông Phương gia các ngươi ngoại trừ tiểu Tinh có ai là địch thủ của ta!

Dứt lời thực lực thiên tôn cao giai tán phát, chứng minh giá trị của bản thân hắn.

Trước khi cưới Đông Phương Tinh, Đông Phương gia cũng đã sớm khảo nghiệm Thượng Quan Vân.

Trong giới trẻ tuổi Đông Phương gia đều bị hắn đánh bại, có cả hai thiên tôn cao giai thế hệ trước.

Cuối cùng cho ra kết luận, tuy hắn bề ngoài giống nữ nhi, nhưng chiến lực là nam nhi chân chính!

Đây cũng là nguyên nhân Đông Phương gia bỏ qua được bộ dạng ẻo lả của hắn mà đáp ứng mối hôn sự này.

Đông Phương mỗ mỗ mất hứng, lạnh lùng nhìn Đông Phương Quân chất vấn:

- Hắn nói đúng sự thật sao? Hậu bối Đông Phương gia đều thua trong tay của hắn?

Đông Phương Quân lộ ra vẻ xấu hổ nói:

- Đây…đây chỉ là luận bàn giữa đám trẻ tuổi, không thể xem là sự thật.

- Hỗn trướng, hậu bối Đông Phương gia mỗi người đều vô cùng uy mãnh, lại có thể…lại có thể ngay cả một ẻo lả cũng đánh không thắng…khụ khụ…

Đông Phương mỗ mỗ không thể chấp nhận được việc này, nộ khí công tâm ho sù sụ.

- Mỗ mỗ nguôi giận!

Người của Đông Phương gia khủng hoảng nói.

Đông Phương Tinh vuốt vuốt lưng của bà khuyên:

- Mỗ mỗ nguôi giận, Thượng Quan huynh tu luyện bí điển Thượng Quan gia “Thiên Hoa Giới” đến đại thành, giới trẻ tuổi Đông Phương gia thua bại cũng có thể tha thứ.

- Thiên Hoa Giới thần công thất truyền đã lâu của Thượng Quan gia?

Đông Phương mỗ mỗ lộ ra vẻ kinh ngạc, tiếp theo lẩm bẩm nói:

- Khó trách lại đem mình tu luyện thành bất nam bất nữ.

Thượng Quan Vân muốn hộc máu, hắn thật sự muốn cởi sạch quần áo chứng minh thân nam nhi của mình.

- Thiên Hoa Giới vốn là thần công vô thượng của Thượng Quan gia, nếu mỗ mỗ nghe nói qua, vậy nên biết tương lai tiểu Vân tuyệt đối thành tựu vô hạn, hôn ước này hẳn sẽ không phản đối đi!

Huyền đế của Thượng Quan gia nói.

Đông Phương mỗ mỗ không trả lời, chỉ hỏi:

- Vị nào là cung chủ Tiếu Ngạo cung Lăng Tiếu?

Đông Phương mỗ mỗ vừa hỏi, khiến mọi người có mặt đều cảm thấy không ổn.

Đông Phương Tinh là cháu gái được Đông Phương mỗ mỗ cưng chiều nhất, hôm nay được mời đi ra rất có khả năng là vì Lăng Tiếu mà đến.

Sắc mặt Thượng Quan Vân cùng hai huyền đế Thượng Quan gia trở nên âm trầm.

Nếu lần này đại hôn không thành công, sẽ làm mặt mũi Thượng Quan gia bị quét rác.

Hơn nữa bọn họ đã sớm tuyên cáo với các thế lực thời gian hôn lễ lần này, còn đang chờ các thế lực đến chúc mừng nữa đâu.

- Vãn bối chính là Lăng Tiếu, gặp qua tiền bối!

Lăng Tiếu đứng dậy hướng Đông Phương mỗ mỗ hành lễ.

Siêu phàm nhập thánh là đại chuyển biến của võ giả nhân loại, cho dù Lăng Tiếu uy chấn Trung Vực, nhưng so sánh với người ta vẫn có vẻ nhỏ bé, khó thể bãi ra cái giá của một cung chủ.

Đông Phương mỗ mỗ nhìn qua, ánh mắt lóe tinh quang, động dung nói:

- Ngươi chính là Lăng Tiếu sao, không ngờ đã thành đế vị!

- Cái gì!

Lời của Đông Phương mỗ mỗ vừa thốt ra, mọi người lập tức kinh hô, ánh mắt rơi lên trên người Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu luôn thu liễm khí tức của mình, người bình thường căn bản không nhìn thấu tu vi của hắn.

Không ngờ Đông Phương mỗ mỗ vừa nhìn hắn liền thấu triệt, quả nhiên không hổ là thánh giả.

- May mắn đột phá mà thôi!

Lăng Tiếu khiêm tốn nói.

Hắn đột phá quả thật là may mắn, hắn không dự đoán được hấp thu thật nhiều long huyết cũng có thể đem thực lực của hắn đề thăng một giai, giảm đi không ít thời gian tu luyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.