- Lăng cung chủ, hậu bối tôn nữ của Cổ gia chúng ta đang chuẩn bị thành thân với Quỷ công tử của Quỷ U Tông, Cổ gia cùng Quỷ U Tông sẽ kết thành minh hữu tốt nhất, việc này trừ tới xem lễ của quý cung ra, thuận tiện đưa thiếp mời, hy vọng Lăng cung chủ tới lúc đó có thể tới Quỷ U Tông uống rượu mừng của hai nhà chúng ta.
Nói xong trong nội tâm Cổ Trạch trong nắm chắc một chút, lòng hắn nghĩ thầm:
- Lăng Tiếu ngươi cho dù phát tính tình cũng không dám đối đầu với Cổ gia cùng Quỷ U Tông đâu a?
Cổ gia cùng Quỷ U Tông làm như vậy, mục đích chính là chấn nhiếp Lăng Tiếu, hóa giải đoạn ân oán này.
Lăng Tiếu lúc này bảo Diệp Vân Phong tiến lên cầm thiếp mời, nói:
- Vậy thì sớm chúc mừng hai nhà kết thành thiên lý.
Kỳ thật Lăng Tiếu vẫn không tìm Cổ gia quấy rầy, hoàn toàn là bởi vì Hàn Khai nói khiến hắn dừng bước lại, hôm nay Cổ gia đã làm tới mức này cầu hòa với hắn, hắn cũng thuận nước đẩy thuyền, hoàn toàn tạm đặt chuyện này xuống, ít nhất ... Trước khi hắn đột phá Đế giai sẽ không có can qua gì cả.
Cho tới bây giờ dù Cổ gia muốn tiêu diệt hắn, thế nhưng mà Cổ gia trả cái giá cực lớn, bản thân của hắn tổn thất cũng không lớn.
Nhưng mà tổ chức sát thủ Sát Thiên, Lăng Tiếu sớm muộn gì cũng phải diệt toàn bộ bọn chúng đi.
Về phần Cổ gia, vậy xem ra họ và Quỷ U Tông không an phận rồi.
Đợi Huyền Diệu thúc dục Lăng Tiếu cử hành đại lễ khai tông, lúc này có không ít nhân mã tới.
Lúc này toàn bộ người trong tràng kinh ngạc.
Trước sau đến phân biệt là thành viên Đan Minh, Linh Vũ Các, Dược Môn cùng với Đông Phương gia.
Đan Minh phân biệt có Đan Tông, Viêm tộc, Chuyển Thiên Tông... Tổng cộng có sáu thế lực luyện dược, bọn họ đều có hạ lễ và người xem lễ.
Đối với người Đan Minh đi tới thì Lăng Tiếu cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng mà cũng không suy nghĩ sâu vào trong đó, chỉ nghĩ người ta cho hắn mặt mũi.
Mặt khác ba nhà còn lại là thế lực đỉnh cấp, bọn họ so với Phong gia, Cổ gia, Quỷ U Tông ba phương còn đại khí hơn nhiều.
Linh Vũ Các phái đệ tử thân truyền của Đạo Ân là Trác Hướng Vĩ, đây là một hán tử trung niên, đã có thực lực Thiên Tôn cao cấp, tính tình thật ôn hòa, đối đãi Lăng Tiếu cực kỳ cung kính.
Trác Hướng Vĩ là người tám mặt linh lung, hắn từ nhỏ đã nghe qua sư phụ nói về sự tích của Tà Đế đại nhân, từ nhỏ hắn cũng sùng bái về Tà Đế là, mà làm đệ tử duy nhất của Tà Đế như Lăng Tiếu, hắn đột nhiên hoành không xuất thế và nghe sư phụ nói lại, lúc đó hắn cũng không phải rất để ý, khi ấy Lăng Tiếu cũng chỉ là đệ nhất hoàng tọa, thực lực hơi thắng sư đệ Vũ Bất Phàm nửa trù, nhưng thực lực chân chính không quá mạnh, Trác Hướng Vĩ vẫn cảm thấy sư đệ Vũ Bất Phàm càng thắng một trù.
Thế nhưng mà sau khi tên tuổi của Lăng Tiếu càng lớn, hai năm trước Lăng Tiếu đại chiến với sư đệ của hắn, rốt cuộc Trác Hướng Vĩ cũng ý thức được Lăng Tiếu thật sự là nhân vật thiên kiêu đương thời, hắn tuyệt đối tiền đồ vô lượng.
Cho nên hắn đi tới Phong Vân Thành nhìn thấy Lăng Tiếu thì gần như không có nửa phần trẻ tuổi khí thịnh, thêm nữa... Hắn muốn kéo gần quan hệ với Lăng Tiếu, người không biết còn tưởng rằng Trác Hướng Vĩ quen thân Lăng Tiếu nhiều năm đấy.
Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không vắng vẻ đệ tử Đạo Ân, từng câu "Trác huynh" địa với Trác Hướng Vĩ, khiến Trác Hướng Vĩ vô cùng hưởng thụ.
Về phần người Dược Môn, người ta phái người tới tặng lễ xong là vội vàng rời đi, cũng không có lưu người lại xem lễ.
Dược Môn có thể làm được điểm này Lăng Tiếu đã cảm thấy đủ.
Dù sao lão môn chủ Dược Môn chính là sư thúc tiện nghi của hắn, tuy nói có chút bất nhân bất nghĩa, nhưng mà lúc đó hắn cũng chém một Thánh giả của Dược Môn rồi, sư thúc tiện nghi cũng không có nửa phần quấy rầy hắn, xem như vẫn còn giữ chút tình nghĩa.
Người của Đông Phương gia tới thì Lăng Tiếu cũng sớm nhận ra, chính là đường ca Đông Phương Tinh, Đông Phương Hùng, lúc đó chính là hán tử cao lớn tham gia tranh đoạt hoàng tọa.
Da mặt của gia hỏa này còn dày hơn Lăng Tiếu không ít, vừa thấy Lăng Tiếu cũng không gọi "Lăng cung chủ ", trực tiếp xưng hô Lăng Tiếu là "Muội phu" .
Một tiếng kêu này làm người chung quanh kinh hô không dứt!
Đã sớm có truyền văn công chúa Đông Phương gia là Đông Phương Tinh theo đuổi ngược Lăng Tiếu, bây giờ xem ra quả nhiên là thật.
Nhìn thấy đệ nhất đại thế lực trung vực là Linh Vũ Các có quan hệ cá nhân rất tốt với Lăng Tiếu, trong nội tâm thật sự cũng chấn động.
Cho dù người Cổ gia cùng Quỷ U Tông thân là một trong mười tám thế lực, bọn họ cũng cảm thấy nội tâm phức tạp, hiển nhiên bọn họ không nghĩ tới quan hệ của Tiếu Ngạo Cung lịa lớn như vậy.
Quỷ lúc này cũng phải nuốt toàn bộ oán khí trong lòng của mình xuống, không dám mở miệng lớn tiếng với Lăng Tiếu nữa.
Xác định không có ai tới nữa, Lăng Tiếu lúc này dẫn mọi người vào trong nội cung.
Lúc này Diệp Vân Phong ngăn hai người lại.
- Hai vị, các ngươi không phải muốn rời khỏi sao? Tại sao còn muốn tiến vào đây?
Hai người bị ngăn lại chính là Lam Dương Giáo Trần Thần cùng Chu gia Chu Dương, bọn họ lúc trước chọc uy nghiêm của Lăng Tiếu, bây giờ thấy không đúng thì không dám lên tiếng, trong nội tâm đang suy nghĩ nên làm thế nào đền bù chuyện trước kia đây.
Nhưng mà phương pháp không có nghĩ ra, bây giờ lại bị người Tiếu Ngạo Cung nhớ thương thì nội tâm của bọn họ hoảng sợ!
- Chúng ta không có ý khác, chính là muốn vào xem lễ.
Trần Thần lúc này chần chờ một chút nói ra..
- Đúng vậy, vừa rồi chúng ta cũng vô tình khó xử Lăng cung chủ, bây giờ chúng ta thật sự thành tâm thành ý xem lễ, ngày sau tuyệt đối sẽ trở thành minh hữu tốt nhất với Tiếu Ngạo Cung!
Chu Dương lúc này tươi cười hề hề.
Lúc trước hai người bị kích thích nên như vậy, vốn cảm thấy Tiếu Ngạo Cung vừa thành lập không có bao nhiêu người tới xem lễ, không ngờ người của các thế lực lớn tới mấy nhà, đủ thấy sức ảnh hưởng của Lăng Tiếu là phi thường khổng lồ, không phải hai nhà bọn họ có thể chọc vào được.
Diệp Vân Phong đưa mắt nhìn qua Lăng Tiếu, hoàn toàn đang dò hỏi.
Lăng Tiếu không có hưởng ứng ánh mắt Diệp Vân Phong, Diệp Vân Phong lúc này hiểu ý của Lăng Tiếu, nhìn hai người nới:
- Mời hai vị quay về, lễ vật các ngươi tới xem lẽ chúng ta nhận lấy, nhưng mà các ngươi cũng không cần như người khác xem lễ của Tiếu Ngạo Cung!
Đồ ăn vào miệng không có đạo lý nhổ ra, Diệp Vân Phong biết rõ tính cách của Lăng Tiếu cho nên nói thế.
Trần Thần cùng Chu Dương vốn định khẩn cầu, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của các thế lực, án mắt hung ác khiến bọn họ hoảng sợ, lưu lại nơi này mât thể diện tới cả nhà bà ngoại luôn.
Bọn họ cũng không có ý lưu lại nữa, lập tức rời khỏi Phong Vân Thành.
Hai người này chỉ là chuyện nhỏ xen vào, cũng không có ảnh hưởng thích thú của Lăng Tiếu.
Một đoàn người từ truyền thâu trận đi tới tổng cung của Tiếu Ngạo Cung.
Lúc này mọi người chấn động, Tiếu Ngạo Cung rõ ràng thành lập không gian chi địa của mình.