Hắn cảm thấy nếu không phải Cổ An phát ra Cổ Sát Lệnh, bọn họ cũng không chọc địch thủ như thế.
Hôm nay người ta lại thành lập thế lực, Cổ gia muốn đối kháng người ta càng gian nan, bây giờ cần thiết chính là đưa ra quyết sách tương ứng
Trong lòng Cổ Ngả tức giận không chỗ phát, cho nên Cổ An biến thành nơi trút giận cho hắn.
Cổ Ngả có địa vị rất cao trong Cổ gia, hắn vừa lên tiếng thì mọi người biến sắc.
Cổ An lúc này gương mặt không phục, mà Cổ Bản thì vô cùng đắc ý cao hứng, thần sắc hai người hoàn toàn trái ngược sau.
- Vị trí gia chủ tạm thời do Cổ Bản làm.
Cổ Ngả không cho Cổ An sắc mặt, lạnh lùng quyết định.
- Lão gia chủ, mời tránh ra!
Cổ Bản lúc này thích thú nhìn qua Cổ An nói một câu.
Hắn và Cổ An là người cùng lứa, bây giờ gọi Cổ An là "Lão gia chủ", đây chính là chế nhạo Cổ An.
- Ngươi... Các ngươi... Oa!
Cổ An bị tức không nói được gì, bỗng dưng thổ máu và ngã ngược ra sau.
Cổ Ngả không có chút thương xót, nói:
- Tâm tính như thế mà làm nhất gia chi chủ, mang hắn xuống đi, cho hắn diện bích trăm năm xem như trừng phạt.
Sau khi hắn nói xong, lập tức có một người vội vàng đi lên ôm Cổ An ra ngoài.
Cổ Bản lúc này ngồi vào vị trí gia chủ, trên khuôn mặt hết sức vui mừng.
Nhưng mà hắn cũng hiểu được vị trí của mình, hắn lúc này tuyên bố.
- Lúc này ta có chuyện muốn nói với mọi người, Cổ gia chúng ta chuẩn bị liên minh với Quỷ U Tông, do Cổ gia tôn nữ Cổ Tiểu Hà kết thân với Quỷ của Quỷ U Tông, việc này ta đã bàn xong với Quỷ U Tông rồi, Quỷ U Tông cũng đáp ứng vài đại điển khai tông của Tiếu Ngạo Cung sẽ cùng Cổ gia chúng ta đi tới Tiếu Ngạo Cung, cùng hóa giải thù hận của Lăng Tiếu và Cổ gia, mọi người nghĩ thế nào?
Cổ Ngả lúc này nói ra:
- Bát giai Lôi Xà trấn tộc của chúng ta đã bị Lăng Tiếu giết, nếu các ngươi cảm thấy mình có thể chống lại thì ta không phản đối.
Lời này vừa ra khiến các trưởng lão của Cổ gia cùng kinh hãi đứng lên.
Bọn họ cũng biết Cổ Ngả và các thái thượng trưởng lão của Cổ gia đi diệt sát Lăng Tiếu, nhưng mà cuối cùng chỉ còn lại mình hắn quay về, lại không biết bát giai Lôi Xà bị giết.
Lúc này trong lòng bọn họ càng sợ hãi.
Lúc này không có ai phản đối đề nghị của Cổ Bản, Cổ gia và Quỷ U Tông kết thân cũng định ra.
Bọn họ cũng xác định thu hồi Cổ Sát Lệnh, không còn truy sát Lăng Tiếu nữa, càng chuẩn bị hòa giải với Lăng Tiếu.
Nếu việc này truyền ra sẽ đả kích uy vọng cua Cổ gia.
Nhưng mà Cổ Ngả hắn không thể không làm ra quyết định này.
Mặc dù Cổ gia căn cơ vững chắc chưa chắc sợ quyết chiến với Lăng Tiếu.
Nhưng mà làm thế Cổ gia chỉ sợ sẽ nguyên khí đại thương, hơn nữa căn cơ cũng tan vỡ, khi đó bọn họ cũng triệt để rơi ra khỏi mười tám thế lực lớn, thậm chí còn bị thế lực khác tiêu diệt cũng nên.
Tình huống này Cổ Ngả không muốn thấy.
Hắn tình nguyện cho Lăng Tiếu sống tốt, cũng không muốn triệt để tử chiến với Lăng Tiếu.
Cho nên Cổ Ngả mượn đại điển khai tông của Tiếu Ngạo Cung và liên thủ với Quỷ U Tông cùng hóa giải ân oán với Lăng Tiếu.
Hắn tin tưởng Lăng Tiếu sẽ thức thời, không dám triệt để trở mặt với hai thế lực lớn.
Không gian chi địa của Hắc Ma Môn, trong một khu vực loạn thạch tối đen.
Chỗ này không gian đen kịt, thỉnh thoảng có âm phong lướt qua khiến người ta cảm thấy lạnh gáy, trên mặt đất thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy vô số hài cốt, không chỉ có hài cốt linh thú, còn có nhân loại, nơi này giống như địa ngục trần gian, để người ta cảm thấy không rét mà run, tử khí nồng đậm.
Trong nơi này xương cốt chất lên cao, trên một ngọn núi có đại điện to lớn tử khí bốc lên cuồn cuộn, dường như có thể nghe được tiếng quỷ gào thét, giống như vô số oan hồn hò reo, để người ta cảm thấy vô cùng đáng sợ.
Trên tòa đại điện to lớn này, trên đại điện như có hồng hoang dị thú, dẫn vô cùng áp bức cảm giác tập đến, mà từng chích khổng lồ linh thú cốt thủ treo tại đại điện mái hiên phía trên, là như vậy địa hung ác đáng sợ
Trong đại điện này có này có ba người quỳ trên đất, thần sắc vô cùng cung kính.
Trên đại điện có một hư ảnh đang ngồi, không sai, là hư ảnh mà không phải thân thể thực chất.
Hư ảnh này chính là môn chủ Hắc Ma Môn Hắc Ma dùng thần niệm phân thân.
Một người quỳ gối trong đó có đồ đệ Hắc Ma, Ưng Vương, bên cạnh hắn là một nam tử trẻ tuổi hơn, khí thế còn cường hãn hơn hắn nhiều lắm, nam tử này rõ ràng đạt tới Huyền Đế trung giai đỉnh phong, tùy thời có thể tiến thêm một bước đạt tới Huyền Đế cao giai.
Người này là sư huynh của Ưng Vương, cũng là thủ lĩnh Lang Ưng Ám Vệ, Dạ Lang.
Bên cạnh hai người còn có một lão giả, trên mặt lão giả này đầy nếp nhăn, nhưng mà trên người tỏa ra khí tức hung ác, trên cái đầu hối có vài sợi tóc bạc lưa thưa, nhìn qua vô cùng buồn cười, nửa mặt của hắn có vết đao thật sâu, một con mắt cũng bị mù.
Người nhát gan nhìn thấy lão giả này đều bị hắn làm sợ hãi.
Nếu như có Tàn Báo ở đây, nhất định có thể nhận ra người này, là một trong những huynh đệ năm đó của hắn, cũng là kẻ cầm đầu chủ yếu phản bội hắn, một đao trên mặt của người này do Tàn Báo lưu lại.
Người này tên là Sử Nhất Đao, khi hắn phản bội Tàn Báo thì thực lực đạt tới Huyền Đế cao giai, là trợ thủ đắc lực nhất của Tàn Báo, ngay nay hắn không còn là Huyền Đế giai nữa, đã thành tựu Thánh giả, có thêm nhiều thọ nguyên hơn nữa...
- Các ngươi có biết vì sao ta gọi các ngươi tới không?
Hắc Ma ở trên bảo tọa nói một câu.
Hắc Ma dù chỉ là thần niệm phân thân nhung cũng có thực lực Thánh giả, thực sự khiến người ta cảm thấy hắn thâm bất khả trắc.
Dạ Lang thân là thủ tịch đệ tử của Hắc Ma, dẫn đầu lên tiếng.
- Sư tôn, tiểu tử Lăng Tiếu đã thành lập Tiếu Ngạo Cung, cũng phát thiệp mời, ý định vài tháng sau cử hành đại điển khai tông, đệ tử muốn giết tiểu tư này, mời sư tôn cho đệ tử mang theo người đi tới đó diệt Tiếu Ngạo Cung!
Ưng Vương cũng nhân cơ hội nói:
- Không sai, nếu như để Tiếu Ngạo Cung càn rỡ tiếp, uy nghiêm của Ma Môn chúng ta để đâu, uy nghiêm của sư phụ đặt đâu.
Ưng Vương còn nhớ kỹ hơn một năm trước chính mình suýt nữa bỏ mạng trong Tử Vong sơn mạch, ác khí này hắn nhịn lâu rồi, hận không thể lập ngừng mang theo người giết tới Tiếu Ngạo Cung, hắn cũng muốn giết sạch người của Tiếu Ngạo Cung, nhất là tiểu tử Thiên Tôn cao cấp kia, càng hận không thể chém hắn thành vạn đoạn.
Sau khi hắn chạy về không phải không muốn mang người chém giết Lăng Tiếu, mà là hắn không có năng lực nỳ, chân thân của sư phụ không ở trong tông, cũng không biết đi đâu bế quan tu luyện, không vạn bất đắc dĩ không thể kinh động tới hắn.
Sư phụ cũng không cho người đi tiêu diệt Lăng Tiếu, Ưng Vương hắn cũng không dám tự tiện làm chủ, mà đám lão gia hỏa trong tông cũng chưa chắc nghe lệnh của hắn.
Ngày hôm nay sư huynh của hắn từ bên ngoài quay về, nhân cơ hội thấy hắn đi gặp sư phụ, cũng mong hắn nói động sư phụ đi tiêu diệt Tiếu Ngạo Cung, trảm sát Lăng Tiếu.
Hắc Ma trầm mặc một lát, nhìn Sử Nhất Đao buồn bả nói:
- Sử sư thúc, ngươi nghĩ thế nào?
Sử Nhất Đao nói:
- Không sai, nếu Phong Nha không chết, còn đột phá Thánh giả, vậy lưu hắn không được, phải diệt trừ hậu hoạn.
Sử Nhất Đao, mối hận một đao trên mặt khiến hắn nghi nhớ cả đời, người nọ dù đã bị giết chết, thế nhưng mà huynh đệ Phong Nha của hắn còn sống, mối hận một đao này tính lên người của Phong Nha đi.
Hắc Ma nói:
- Đã như vậy, vậy ngươi đi diệt Tiếu Ngạo Cung đi, nhưng mà bọn chúng có linh thú bát giai trung cấp trợ giúp, cũng không phải dễ bị diệt như vậy, Dạ Lang ngươi đi gọi Tứ Giác Ma theo, nói là ý của bản môn chủ, trận chiến này không được phép bại!
Nói xong thân ảnh Hắc Ma dần dần mơ hồ.
Ba người đồng thời nói:
Cung tiễn sư tôn ( môn chủ ).
- Vậy rất tốt, có Tử Giác Ma Ngưu trợ giúp, Tiếu Ngạo Cung này chắc chắn sẽ bị diệt.
Ưng Vương thập phần hưng phấn nói một câu.
Dạ Lang ở bên cạnh nhìn hắn, nói:
- Mặc dù sư tôn đồng ý cho chúng ta diệt Tiếu Ngạo Cung, nhưng mà chúng ta không thể không công thay Sát Thiên cùng Cổ gia đi diệt Tiếu Ngạo Cung được, cần chờ bọn chúng sống mái với nhau, diệt sát cũng nhất cử lưỡng tiện.
- Dạ Lang nói đúng, bọ ngựa bắt ve sầu, hoàng tước ở phía sau, chúng ta chính là hoàng tước, ngồi thu ngư lợi!
Sử Nhất Đao ở bên cạnh phụ họa.
Ưng Vương nói:
- Nhưng mà bọn chúng đoạt thượng phẩm tinh quáng của chúng ta, lại rơi vào tay của người khác...
- Là chúng ta, ai cũng không động vào được!
Dạ Lang không chờ hắn nói xong đã lên tiếng.
Xem ánh mắt lạnh lùng tự tin của hắn, cho người ta cảm giác không được phép hoài nghi.
Ưng Vương cũng nuốt những lời định nói lại, trong nội tâm nói thầm:
- Được rồi, vậy ta cũng nên giải quyết tạp chủng này rồi.
Lúc này có không ít thế lực đang do dự có nên tham gia đại điển khai tông của Tiếu Ngạo Cung hay không.
Cùng lúc đó Đông Phương gia cùng Phong gia thả ra tin tức, chắc chắn sẽ đi tham gia đại điển khai tông của Tiếu Ngạo Cung.
Tin tức này nhanh chóng xuất hiện sóng to gió lớn.
Hai nhà trong mười tám thế lực đã đánh tiếng sẽ đi, mà Đông Phương gia bài danh gần như đứng đầu trong các thế gia môn phiệt, bọn họ công nhiên đáp ứng lời mời của Tiếu Ngạo Cung vậy có ý nghĩa gì?
Đối với kết quả này mọi người đưa ra không ít đồn đoán.