[Dịch] Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1196 : Ta cam nguyện phụ giúp ngươi!




- Tham kiến lão môn chủ!

Hỏa Đường vô cùng cung kính đối với Hỏa Thiên Trọng hành lễ nói.

- Truyền lệnh ra, chuyện ngày hôm nay ai cũng không được nói ra ngoai, một khi truyền ra ngoài liền giết không cần luận tội!

Hỏa Thiên Trọng âm u nói.

Hỏa Đường lập tức ứng thanh:

- Vâng lão môn chủ!

Hỏa Đường nhìn sơn mạch chung quanh biến thành đại dương, trong lòng bị chấn kinh đến càng thêm phục rồi.

Hắn không rõ sau khi Lăng Tiếu đến Dược môn bọn họ rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì, bây giờ lại cùng Dược môn bọn họ trở mặt rồi, còn có hai đầu linh thú đáng sợ tương trợ, đem vài vị Thánh giả của bọn họ đánh bại, hơn nữa còn thong dong rời khỏi.

Việc này nếu là truyền đi, không chỉ là danh dự của Dược môn bọn hắn mất hết, mà địa vị của bọn họ chỉ sợ cũng xuống dốc không phanh, mà Lăng Tiếu cũng vì vậy sẽ trở thành nhân vật truyền kỳ oanh động Trung vực a!

Trên dưới Dược môn bị hạ tử lệnh rồi, nhưng mà trong lòng bọn họ lại đều biết Dược môn bọn họ chọc vào một cái địch nhân thiên đại.

Từng người đều ở trong lòng vừ là chấn kinh vừa là khủng hoảng, địch nhân đáng sợ kia nếu một thời gian nữa lại đến, vậy Dược môn bọn hắn còn có thể an nhàn mà sinh tồn thế này được sao?

Một điểm tính tình tự ngạo trong lòng đệ tử Dược môn cũng bởi vì lần đại kiếp này mà bị tan nát không còn dư thừa lại một điểm, bọn họ ở bên trong một khoảng thời gian rất dài đều là ở trong bóng ma kinh hoàng!

Một người một long một hổ kia đã trở thành ma chướng lớn nhất trong lòng bọn họ!

Bị giam cầm thời gian một năm thật là để hắn cảm thấy đủ chán rồi!

Một khẩu muộn khí kia ở trong lòng hắn cũng là thở ra đến.

Trước lúc hắn đi ra, vốn dĩ là có thể thong dong rời đi đã là vạn hạnh rồi, không nghĩ tới Long nữ cùng Địa Liệt Viêm Hổ lại cho hắn một cái kinh hỉ thật lớn, thực lực của Long nữ ở ngoài dự tính, Địa Liệt Viêm Hổ thì là lâm thời đột phá thật giống như là mưa tới kịp thời, mới tạo thành cục giệt phản khách vi chủ như hôm nay.

- Vân Phong bọn họ cũng nên lo lắng rồi, trước tới Dược Đô đi xem một chút, thuận tiện nộp một chút nhiệm vụ!

Lăng Tiếu lẩm bẩm nói một tiếng, đem Lam sắc Chân Long cùng Địa Liệt Viêm Hổ thu vào trong dược đỉnh, sau đó hướng về phương hướng Dược Đô nhanh chóng mà đi.

Trọng lâm Dược Đô, Lăng Tiếu không có tâm tư ở chỗ này mò mẫm đi dạo, trực tiếp bay đến trụ sở của Cốc gia.

- Người nào dám đi vào chỗ của Cốc gia ta!

Lăng Tiếu vừa mới bay tới trên bầu trời của trụ sở Cốc gia, một đạo thanh âm uy thế từ phía dưới Cốc gia truyền ra, ngay lập tức một đạo thân ảnh từ dưới đất bay lướt ra.

- Hưng trưởng lão, đã lâu không thấy a!

Lăng Tiếu nhìn Cốc Long Hưng nhàn nhạt nói.

Cốc Long Hưng thấy rõ người đến, đầu tiên là kinh ngạc một chút, tiếp theo mừng rỡ nói:

- Nguyên lai là Lăng đại sư, nhanh... Nhanh đến phía dưới rồi nói!

Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu, cùng Cốc Long Hưng đến trong phòng ở phía dưới.

Sau khi thị nữ dâng lên trà thủy, Lăng Tiếu đã dùng tinh thần lực quét ngang hết thảy bên trong viện tử, hắn phát hiện cũng không có khí tức của đám người Diệp Vân Phong, đương tràng hỏi nói:

- Hưng trưởng lão, Vân Phong bọn họ đều rời đi rồi?

Cốc Long Hưng gật gật đầu ứng nói:

- Việc này ta đang muốn nói với ngươi, Vân Phong cùng với chút ít bằng hữu mà ngươi mang đến kia ở trong ba tháng ngươi thất tung liền đi tìm người mà bọn họ gọi là quân sư rồi, nói nếu như ngươi xuất hiện liền chuyển cáo cho ngươi, ngươi đã hiểu chưa.

- Nguyên lai là như thế, như vậy cũng tốt!

Lăng Tiếu nhẹ đáp một tiếng, trong lòng cũng yên tâm rồi.

Nếu biết hướng đi của đám người Diệp Vân Phong, Lăng Tiếu cũng không cần phải lo lắng nhiều, bọn họ có Lưu Quần bảo vệ, nghĩ đến cũng sẽ không có cái biến cố gì.

Tiếp theo Lăng Tiếu lại hướng Cốc Long Hưng hàn huyên một ít chuyện tình phát sinh ở trong một năm nay.

Mới biết rõ nguyên lai Dược môn đem thành chủ thay đổi rồi, không có người biết chuyện Lăng Tiếu bị phong ấn, mà Cổ sát lệnh của Cổ gia vẫn đang kéo dài, chỉ là không ai tìm được, hắn, rất nhiều người muốn giết người của hắn cũng từ Dược Đô rút lui rồi.

Lăng Tiếu ở chỗ này của Cốc gia thêm một chút thời gian, liền đứng dậy chạy về hướng Luyện dược sư công hội, ba đạo nhiệm vụ mà một năm trước hắn nhận đã phải đi giao nộp rồi.

Cốc Long Hưng nhìn bóng lưng đi xa của Lăng Tiếu trong lòng hơi có chút đắc ý:

- Lăng đại sư khí thế tăng cường hơn nhiều, xem ra nhất định có kỳ ngộ a, một lần này Cốc gia chúng ta thật là đổ đúng rồi...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.