[Dịch] Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1195 : Thù lao nên tính toán một chút đi? 2




Truyền thuyết Chân Long có thể che khuất bầu trời, thi vân bố vũ, nhưng mà truyền thuyết chỉ là truyền thuyết, căn bản không có bao nhiêu người kiến thức qua được tình cảnh kia, mà hôm nay Lam sắc Chân Long lại là để cho người của Dược môn đại khai nhãn giới.

Những trưởng lão cùng đệ tử của Dược môn kia nhìn thủy lưu phong dũng mà đến, từng người đều trở nên vô cùng kinh hoảng rồi.

Một chút trưởng lão Huyền Đế giai lập tức kinh hô:

- Nhanh... Nhanh bày cấm chế đem những thủy lưu này cách tuyệt đi, bằng không tất cả điện vũ đều muốn bị nhấn chìm rồi.

- Trước tiên đem linh thảo ở bên trong dược điền thu hồi lại đã, cũng không thể để toàn bộ bị tiêu hủy.

- Đáng chết, đây rố cuộc là đã phát sinh chuyện gì? Chẳng lẽ ngay cả lão môn chủ bọn họ cũng ngăn không được cường địch sao?

- Thật là thiên muốn vong Dược môn chúng ta a!

Trên dưới Dược môn đã loạn thành một đoàn rồi, mà Hỏa Thiên Trọng cũng là bị thủy chi lực lượng đáng sợ trong long châu của Lam sắc Chân Long tán phát ra áp chế đến sít sao.

Lăng Tiếu đã thừa dịp đem lực lượng linh hồn của Thánh giả kia hút vào trong thức hải dùng để luyện hóa rồi.

Ba tên Thánh giả khác lại càng vô cùng hối hận a, bọn họ làm sao đắc tội với sát tinh như vậy a, nếu so với Tà Đế năm ấy còn muốn kinh khủng hơn nhiều lắm!

Địa Liệt Viêm Hổ thì là ở một bên mở miệng cười to nói:

- Nhấn chìm đi, Long công chủ, đem bọn họ đều chết đuối cả đi!

Đối với Địa Liệt Viêm Hổ mà nói, Lam sắc Chân Long dù không phải là thú hoàng của nó nhưng mà Lam sắc Chân Long sản sinh ra cái vô thượng hoàng giả chi uy kia như cũ có thể để cho Địa Liệt Viêm Hổ cảm thấy vô cùng tôn sùng, cho nên nó liền xưng hô Lam sắc Chân Long là "Long công chủ"!

Cùng lúc đó, Địa Liệt Viêm Hổ cũng hướng về phía ba tên Thánh giả khác đánh giết qua.

Ba tên Thánh giả kia là đảm hàn tâm kinh, một tên trong đó không nhịn được hét to:

- Lăng Tiếu, ngươi mau để chúng nó dừng tay a, bằng không Dược môn chúng ta cùng các ngươi không chết không thôi!

Lăng Tiếu căn bản không có ngó ngàng tới, vẫn đang nhanh chóng đem linh hồn Thánh giả kia tịnh hóa sạch sẽ, đem nó hóa làm tinh thần lực cùng với tiêu hóa ký ức của linh hồn kia.

Mà Hỏa Thiên Trọng cũng là dùng hết toàn lực chuẩn bị phản công, nhưng mà phát hiện tông môn chính mình đã là lũ lụt thành nạn, phải bứt ra khỏi phụ cận Lam sắc Chân Long, từng đạo không gian năng lượng cường đại hướng về phía thủy tai kia bắt đầu đi qua.

Chỉ tiếc Lam sắc Chân Long lại là như ảnh tùy hình mà truy kích theo, mà long châu đã bị nó hấp nạp tiến vào trong bụng.

Lực lượng bổn nguyên này nó bây giờ còn chưa thể kiên trì được thời gian quá dai.

Hỏa Thiên Trọng bị dây dưa đến không có biện pháp, chỉ có thể đối với Lăng Tiếu kinh quát:

- Lăng Tiếu ngươi đủ rồi, mau để chúng nó dừng lại đi, việc này Dược môn chúng ta nhận thua rồi!

Hỏa Thiên Trọng cũng hận a!

Một quyết định sai lầm liền mất đi Kim Liệt U Châu, càng để cho một cái sư huynh của hắn vẫn lạc, nếu như lại tiếp tục đi xuống, chỉ sợ một mảnh không gian này của Dược môn bọn họ đều muốn triệt để bị hủy diệt tồi.

Hỏa Thiên Trọng mới phát hiện chính mình đánh giá thấp ánh mắt của đại ca, đệ tử này của hắn đơn giản là nghịch thiên rồi.

Dựa vào hai đầu Bát giai linh thú, hoàn toàn có thể tung hoành Trung vực.

Lăng Tiếu nhẹ hít một hơi sâu xa nói:

- Long nữ, Viêm Hổ, trước dừng lại đi, chờ ta cùng sư thúc của ta đàm phán một chút cho tốt!

Địa Liệt Viêm Hổ bỏ qua cơ hội kích sát ba tên Thánh giả kia, có chút không cam lòng mà thối lui đến bên cạnh Lăng Tiếu.

Một long một hổ ở phía dưới Lăng Tiếu, để cho Lăng Tiếu lộ ra vô cùng chói mắt, hắn giống như là hoàng giả cao cao tại thượng để người ta có một loại cảm giác nhìn lên.

Ba tên Thánh giả kia một thân chật vật lui về phía sau Hỏa Thiên Trọng, ba người đối với Lăng Tiếu ném đến ánh mắt oán độc, chỉ là lại không hề tiếp tục lên tiếng nửa câu.

Bọn họ sợ tiếp tục chọc giận Lăng Tiếu, bọn họ sẽ phải chết ở chỗ này.

Hỏa Thiên Trọng đối với Lăng Tiếu không cam lòng nói:

- Ta để ngươi rời đi, ngươi đi đi!

- Sư đệ!

Ba tên Thánh giả kia ở phía sau Hỏa Thiên Trọng kinh hô lên.

Chẳng lẽ như vậy đã bỏ qua cho Lăng Tiếu rồi?

Lăng Tiếu nhưng là đem Kim Liệt U Châu thu vào, lại giết một sư huynh đệ của bọn họ, lại đem Dược môn chỗ này quấy đến long trời lở đất, như vậy có thể bỏ qua được sao?

Đây nhưng là lần sỉ nhục đầu tiên của Dược môn trong mấy vạn năm đến nay a!

Lăng Tiếu hiện lên vài phần chế nhạo nói:

- Sư thúc không cần Kim Liệt U Châu nữa? Cũng không báo thù cho huynh đệ của ngươi?

Hỏa Thiên Trọng nắm quyền đầu một chút, trong con mắt phát tán ra vẻ không cam lòng thản nhiên nói:

- Chớ ép ta, bằng không cho dù ngươi hủy Dược môn, ngươi cũng phải vẫn lạc ở chỗ này!

Lăng Tiếu cười lạnh một chút, cũng không tính toán tiếp tục đi kích thích đám người Hỏa Thiên Trọng, hắn còn thật sợ mấy lão gia hỏa này nếu là ngọc thạch câu phần, vậy hắn cũng sẽ không tốt đi nơi nào.

- Sư thúc ngươi để ta đi, ta khẳng định sẽ đi, chỉ là sư thúc còn thiếu ta một điểm đồ vật, thù lao mà ta giúp ngươi phong ấn Kim Liệt U Châu nên tính toán một chút đi?

Lăng Tiếu thản nhiên nói.

- Khinh người quá đáng, ngươi ngay cả Kim Liệt U Châu cũng lấy đi rồi, lại còn không biết xấu hổ đòi thù lao!

Một gã Thánh giả bất phẫn mà hét lớn.

Mẹ ơi, đều đã chiếm bao nhiêu tiện nghi, lại giết Thánh giả của bọn họ, cư nhiên còn hướng bọn họ đòi thù lao, làm người sao có thể vô sỉ như vậy được!

Lăng Tiếu nhíu một chút lông mày nói:

- Một chuyện quy về một chuyện, huống chi Kim Liệt U Châu ta cũng không có thu, chỉ là bị hủy, hơn nữa kết quả này cũng là các ngươi tạo thành, nếu như lúc đó các ngươi giải phong để ta đi ra ngoài lại như thế nào sẽ phát sinh chuyện tình như vậy, các ngươi những lão gia hỏa này giống như kỹ nữ... Lại còn nghĩ lập trinh bài phường rồi, ta nhổ vào!

Thánh giả kia bị tức đến không biết nên phản bác như thế nào.

Một gã Thánh giả khác lớn tiếng nói:

- Tóm lại ngươi muốn đi liền đi, thù lao nhất định là không có rồi!

Lăng Tiếu cũng không nói nhiều cái gì, chỉ là khuôn mặt nghiền ngẫm chờ đợi trả lời của Hỏa Thiên Trọng.

Hỏa Thiên Trọng nhìn khuôn mặt thanh tú kia không biết vì sao cảm thấy đáng ghét vô cùng, nhưng lại là cũng không có cách nào khác!

- Cầm đi đi!

Hỏa Thiên Trọng rốt cuộc vẫn là thỏa hiệp rồi, hắn đem một nhóm cao giai linh thảo hướng về phía Lăng Tiếu ném qua.

Lăng Tiếu sơ lược quét nhìn một chút những linh thảo này, phần lớn đều là lục giai trở lên, càng có không ít thất giai linh thảo, bát giai liền ít đi một chút, vẻn vẹn chỉ có vài gốc.

Lăng Tiếu không nói hai lời, trực tiếp đem những linh thảo này nhất nhất thu vào.

- Đa tạ sư thúc đưa tặng! Cũng đa tạ mấy vị Thánh giả nhiệt tình khoản đãi!

Lăng Tiếu hết sức đắc ý chắp tay nói, ngừng một chút lại nói:

- Vậy sư chất này liền rời đi, chư vị không cần phải tiễn!

Nói xong Lăng Tiếu vỗ vỗ long đầu của Lam sắc Chân Long hướng về phía trên hư không nhanh chóng rời đi, Địa Liệt Viêm Hổ dối với đám người Hỏa Thiên Trọng hừ lạnh một tiếng cũng theo đó mà đi.

Không gian kết giới chỗ này của Dược môn căn bản không ngăn cản được bước chân của Lam sắc Chân Long cùng Địa Liệt Viêm Hổ, tùy ý chúng ta trực tiếp xuyên qua hư không biến mất ở bầu trời của Dược môn.

- Đáng chết, đây thật là sỉ nhục của Dược môn chúng ta trong mấy vạn năm a!

Khi Lăng Tiếu cùng hai thú biến mất, một gã Thánh giả vô cùng bất phẫn mắng to nói.

- Đây thì có biện pháp gì, hình thế so với người mạnh, nếu là tiểu tử kia phát khởi tàn nhẫn tới, đem chúng ta chỗ này đều hủy đi, càng thêm để người khác khó có thể tiếp nhận a!

- Đáng thương cho Trung sư đệ, như vậy liền vẫn lạc rồi, mau nhìn xem linh hồn của hắn có còn ở đó hay không, nhanh chóng hộ vệ cho hắn, may mắn còn có khả năng sống lại!

Hỏa Thiên Trọng lắc lắc đầu nói:

- Linh hồn lực đã một tia không còn, Lăng Tiếu có công kích bí pháp của Hồn tộc trong truyền thuyết, có thể đã sớm bị Lăng Tiếu tiêu diệt rồi.

- Súc sinh đáng hận a!

Ba tên Thánh giả nhất tề kêu rên nói, trên khuôn mặt đều lộ ra ý đau khổ.

Trong lòng Hỏa Thiên Trọng cũng là trăm loại cũng không có tư vị a!

Nếu như lúc đó mình có thể kiên định lập trường một chút, có lẽ lại là một cái cục diện khác, mà Dược môn bọn họ lại có thêm một cái đồng minh cường lực, hôm nay lại là bồi phu nhân lại mất binh!

- Hỏa Đường ngươi lại đây!

Hỏa Thiên Trọng sâu kín gọi nói.

Một đạo nhân ảnh nhanh chóng từ không xa đi lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.