Sau năm ngày, đám người Lăng Tiếu cùng mấy tên trưởng lão đời trước cộng thêm bốn gã thanh niên của Cốc gia đại biểu tham gia đan hội đại bỉ cùng nhau đi đến Dược Đô.
Dược Đô, là Trung vực đệ nhất đại đô, so với Phong Đô của Phong gia đều muốn lớn hơn gấp hai lần.
Chỗ này là địa bàn của Dược môn, là thiên đường của Luyện dược sư.
Tỷ lệ có Luyện dược sư ở chỗ này nếu so với bất kỳ địa phương nào đều phải nhiều hơn vô số lần.
Giao dịch linh thảo ở chỗ này cũng so với bất kỳ thành trì nào đều phải náo nhiệt phi phàm.
Chỉ cần ngươi muốn lấy được, chỗ này đều có cung cấp.
Mà chỗ này chính là có tổng bộ của Linh thảo đường.
Linh thảo đường, phân hào trải rộng khắp đại lục, nó thuộc về hợp tư sản nghiệp của tất cả tông môn cùng vói thế gia Luyện dược sư ở Đan Minh, mà Dược môn chiếm phần trogn linh thảo đường thu nhập tỷ lệ 30 phần trăm.
Chi nhánh lớn nhỏ của Linh thảo đường ở toàn bộ đại lục chỉ sợ đều có mấy chục vạn thậm chí trăm vạn, ba mươi phần trăm lợi ích này đại biểu cho tu nhập khổng lồ cỡ nào, tất cả mọi người đều có thể nghĩ được.
Khi đám người Lăng Tiếu vằ mới đi tới Dược Đô, bọn họ cũng thật sâu bị tòa Đô thành này làm cho kinh ngạc.
TƯờng thành cao cao kia giống như là cương thiết cổ đồng xây dựng mà thành, từng đạo trận văn huyền ảo khắc họa ở trên đó giống như là một cỗ đại thế, để người từ xa xa nhìn lại giống như là hồng hoàng mãnh thú, để cho người ta có một loại kinh ngạc phát ra từ nội tâm.
Võ giả ở trên tường thành có thực lực không thấp hơn Địa Hoàng giai, mà bọn họ chẳng qua là thị binh bình thường, những võ giả có thực lực Thiên Tôn giai kia mới thực sự là lĩnh đội.
Một cỗ thế lực như vậy có thể đạp bằng bất kỳ tông môn nào từ Ngũ phẩm trở xuống rồi.
Mà bọn họ chỉ bất quá là người trông coi của Dược Đô mà thôi, có thể nghĩ được thực lực cùng nội tình của Dược Đô là có bao nhiêu kinh khủng rồi.
Lăng Tiếu cũng coi như là lần đầu tiên kiến thức được thực lực số một số hai của Trung vực rốt cuộc có chỗ kinh khủng rồi.
Thấy quy mô như vậy, Lăng Tiếu trừ kinh ngạc ra cũng là rất hưng phấn.
Bởi vì hắn cũng muốn tổ kiến cơ nghiệp giống như đại thế lực như vậy, hắn cũng muốn trở thành cự đầu của Trung vực, mà Hắc Ma môn chính là hòn đá đạp nhất tốt nhân của hắn!
Băng Nhược Thủy cùng Dao Thanh Mẫn ở bên cạnh Lăng Tiếu đi tới chỗ này đều nhìn trái ngắm phải, hiển nhiên cũng là lần đầu tiên tới đại thành như vậy, đều lộ ra cực kỳ tò mò hưng phấn.
- Lăng đại sư, chúng ta trước ổn định đã, sau đó ta lại mang theo các ngươi đi báo danh!
Đại trưởng lão Cốc Uy lĩnh đội của Cốc gia đối với Lăng Tiếu cung kính nói.
Lão tổ tông đã nói rồi, phải đối đãi với Lăng đại sư giống như đối đãi với lão tổ, không thể chậm trễ, cho nên hắn cũng không dám ở trước mặt Lăng Tiếu mở ra cái bộ dáng gì.
- Ừ, trước an ổn cũng tốt!
Lăng Tiếu nhẹ đáp ứng một tiếng nói.
Cốc gia ở Dược Đô cũng có chỗ dừng chân của mình, một điểm này Lăng Tiếu không cần nghĩ cũng biết.
Sau khi mọi người an ổn xuống, Dao Thanh Mẫn đầu tiên không nhịn được đề nghị muốn đi dạo Dược Đô.
- Sư phụ, thiếu gia, chúng ta nhanh đi dạo thiên hạ đệ nhất đại đô một chút có được hay không, có nói chỗ này có rất hiều cực phẩm linh thảo cùng đan dược bán ra, chỉ có không nghĩ được tới, không có chuyện không nhìn thấy tới.
Dao Thanh Mẫn nhìn Lê Tuyết cùng Lăng Tiếu nói.
Nàng giờ phút này giống như là hài tử chưa trải qua sự đời nhảy tung tăng như vậy.
Lê Tuyết liếc mắt nhìn Dao Thanh Mẫn một cái nói:
- Chúng ta là đến làm chính sự, hết thảy đều nghe Lăng thiếu phân phó đi!
Lê Tuyết cũng là lần đầu tiên đến Dược Đô, nàng cũng muốn đi dạo đệ nhất đại đô trong truyền thuyết này một chút.
Chỉ là chúng nữ đi theo Lăng Tiếu, tự nhiên vẫn nghe theo ý của Lăng Tiếu thì tốt hơn.
Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không ngăn trở rồi, hắn đối với Lê Tuyết nói:
- Ngươi bồi bọn họ đi một chút đi, đúng rồi Lưu Quần ngươi đi theo bảo hộ bọn họ, không thể để cho bọn họ xảy ra chuyện gì.
- Vâng thiếu gia!
Lưu Quần lập tức cung kính ứng thanh.
Bây giờ hắn biết Lăng Tiếu đã là Thất phẩm Luyện dược sư rồi, hắn càng trung thành vì Lăng Tiếu hiệu lực hơn.
Chủ nhân xuất sắc như vậy, đi theo hắn, ngày sau còn lo lắng không thể tiến giai sao?
Đời sau khi mấy người rời khỏi đây, Lăng Tiếu mới đối với Cốc Uy nói:
- Cốc Uy trưởng lão, chúng ta bây giờ nên làm thế nào, ngươi cứ nói, nếu ta đã chọn trợ giúp cho Cốc gia các ngươi chắc chắn sẽ làm toàn lực.
Cốc Uy cảm kích nhìn thoáng qua Lăng Tiếu nói:
- Lịch giới Luyện dược sư muốn tham gia đan hội đại bỉ đều trước tiên phải nghiệm chứng thân phận Luyện dược sư, cũng chính là thông qua khảo hạch của công hội Luyện dược sư Đan Minh, Luyện dược sư đạt tới cảnh giới tam phẩm có thể báo danh tham gia, hôm nay bọn họ đã sớm trải qua xác nhận thân phận rồi, chỉ là Lăng đại sư ngươi chắc không cần xác nhận thân phận đi?
Lăng Tiếu rất tự nhiên lắc lắc đầu:
- Ngươi nói ta nên làm như thế nào ta liền làm như thế.
- Bây giờ cách đại hội còn có hai ngày, không bằn do ta mang theo ngươi đi đến xác nhận thân phận Luyện dược sư đi?
Cốc Uy hỏi.
- Được, không thành vấn đề!
Lăng Tiếu lập tức đồng ý xuống.
Trên đường, Cốc Uy cùng Lăng Tiếu nói chuyện, Đan Minh Luyện dược sư công hội ở Trung vực có độ tin cậy lớn lao, chỉ cần Luyện dược sư đươc Đan Minh Luyện dược sư công hội xác nhận, do bọn họ phát cho bằng chứng, bất luận ở chỗ nào của Trung thổ đều có thể được tán thành cùng tôn trọng nên có, đồng thời bọn họ cũng có thể ở trong linh thảo đường của bất kỳ thành trì nào mua linh thảo, hưởng thụ ưu đãi chiết khẩu nên có, Luyện dược sư có đẳng cấp càng coa, ưu đãi cũng càng nhiều.
Lăng Tiếu cùng Cốc Uy một đường đi tới trước Đan Minh Luyện dược sư công hội, phát hiện chỗ này đã sớm có rất nhiều người đứng thành hàng rồi.
Rất hiển nhiên bọn họ đều là muốn thông qua xác nhận Luyện dược sư.
Cốc gia là hội viên bài danh trước mười của Đan Minh, bọn họ là có tư cách đi cửa sau, cho nên Lăng Tiếu căn bản không cần chờ đợi liền do Cốc Uy mang theo theo tiến vào trong công hội.
Như thế có thể để cho Cốc gia bọn họ tiềm ẩn thực lực, đến trên đại hội có thể bỗng nhiên nổi tiếng.
Dù sao sau khi đại hội kết thúc còn có thể thu được huy chương xác nhận tại hiện trường.
Lấy cảnh giới của Lăng Tiếu muốn thông qua xác nhận ngũ phẩm Luyện dược sư đương nhiên là dễ dàng, mà trong tay của hắn cũng nhiêu thêm một quả huy chương khác biệt.
Nhưng chớ xem thường huy chương này, chỉ cần mang theo ở trước ngực, đó là một loại vinh dự vô thượng, thậm chí còn có thể hấp dẫn một chút tán tu đến tìm nơi nương tựa, cùng với lời mời của một ít tông môn cùng môn phiệt...
Hiểu rõ bí mật của tiểu huy chương này, Lăng Tiếu càng thêm kiên định muốn ở trên đại hội bỗng nhiên nổi tiếng.
Bởi vì hắn nghĩ đến muốn tổ kiến thế lực cần đại lượng nhân thủ, mà loại người không có gốc rễ giống như hắn sẽ có bao nhiêu người tin tưởng đây?
Cho nên hắn phải để cho thân phận cao phẩm Luyện dược sư của mình đưa ra ánh sáng.
Bởi vì hắn biết không có người nào có thể so sánh với lực hiệu triệu kinh người của cao phẩm Luyện dược sư.
Từ sau khi từ Luyện dược sư công hội đi về, Lăng Tiếu vốn định cùng Cốc Uy đi về trước, không ngờ đến nửa đường lại bị ngăn chặn lại.
- Không nghĩ đến ngươi lại dám xuất hiện ở Dược Đô!
Một gã nam tử mặc phục sức Luyện dược sư ngăn ở trước mặt Lăng Tiếu cùng Cốc Uy âm u nói, trong ánh mắt của hắn tràn đầy địch ý cùng tức tối vô hạn.
Ở phía sau hắn còn đi theo mấy tên Luyện dược sư cũng mặc phục sức giống như hắn, trước ngực đều mang theo huy chương tam đến tứ giai, thần sắc cũng đắc biệt cao ngạo
- Ha hả, ta cì cái gì mà không dám xuất hiện ở Dược Đô?
Lăng Tiếu nhìn trước mắt nam tử mang theo huy chương ngũ tinh cấp này nghiền ngẫm nói.
Người ở trước mắt rõ ràng là tên Dược môn đệ tử Hỏa Phong mà hắn ở trong Chiến loạn uyên tu sửa qua.
Khi ấy hắn tay biểu đệ Hoàn Nhan Thuật xuất đầu, không chỉ bị Lăng Tiếu đánh thành đầu heo, liền ngay cả thú hỏa hỏa chủng của hắn cũng bị Lăng Tiếu cắn nuốt.
Nếu không phải Lăng Tiếu nhìn ở trên phần hắn là người của Dược môn, khi ấy liền đem Hỏa Phong hắn trảm sát rồi.