[Dịch] Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1120 : Việc này lão đại thay ngươi làm chủ 2




Hắn muốn khuyên Lăng Tiếu rời đi, nhưng lại biết rõ thân phận của mình không làm chủ được, cho nên do dự không nói ra.

Hắn biết rõ, Cốc gia không chỉ có có thất phẩm Luyện dược sư mà còn có cường giả Đế cấp tọa trấn, hắn sợ thiếu gia hắn huyên náo quá lớn sẽ chọc vị cường giả Đế cấp kia ra, việc này quả thật không khôn ngoan chút nào.

Huống hồ thiên hạ mỹ nữ không ít, nếu thật muốn tìm nữ nhân cho huynh đệ, cũng không nhất thiết phải là nữ nhân này ah!

Lăng Tiếu không để ý tới lời bọn hắn, mà nhìn Cốc Kiều Kiều hỏi:

- Kiều Kiều, ngươi ưa thích Vân Phong không? Có nguyện ở cùng hắn không?

Lăng Tiếu lời này âm vang hữu lực trực chỉ bản tâm, khiến người có một loại cảm giác không dám ngỗ nghịch.

Cốc Kiều Kiều thân hình chấn động, trong đôi mắt đẹp dịu dàng lộ ra vẻ khổ sở:

- Ta... Ta không biết...

- Im miệng, mặc kệ ngươi có biết hay không, cũng đã là thê tử của Tề Đồng rồi, ngươi về phòng nghỉ ngơi trước đi

Cốc Phần kịp thời mở miệng trách móc Cốc Kiều Kiều.

- Ngươi im miệng!

Lăng Tiếu đột nhiên quay người lại hét lớn một tiếng với Cốc Phần.

Sóng âm cường đại chấn cho cả đại sảnh đều chấn động, khí thế đáng sợ lập tức xông tới Cốc Phần.

PHỐC!

Cốc Phần chỉ cảm thấy một cổ bá thế ép cho cực kỳ khó chịu, màng tai rung lên, khiến hắn không thể đứng vững nổi, cả người nặng nề đập vào vách tường, một ngụm máu tươi phun ra.

Tất cả mọi người đều bị một màn này dọa cho giật mình, không ai nghĩ tới Lăng Tiếu lại bá đạo như vậy, rõ ràng chỉ lợi dụng sóng âm khí thế đã chấn cho một gã cao giai Thiên Tôn phải thổ huyết.

- Ngươi đến cùng muốn làm gì!

Cốc Đàm thần sắc khó coi nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu nói.

Cho dù hắn bất hòa với đường đệ, nhưng Lăng Tiếu ở Cốc gia bọn hắn đả thương người chính là vẻ mặt người Cốc gia, hắn là gia chủ, vô luận như thế nào cũng phải đứng ra nói chuyện

Lăng Tiếu không để ý tới Cốc Đàm, lại một lần nữa nói với Cốc Kiều Kiều:

- Ta hỏi ngươi, ngươi có thích Vân Phong, có bằng lòng ở cùng hắn hay không?

- Ta... Ta thích hắn, ta bằng lòng!

Cốc Kiều Kiều bị uy thế của Lăng Tiếu dọa cho hoảng hốt, nàng một bên chảy nước mắt, một bên liên tục gật đầu đáp.

- Vậy tốt, ta mang bọn ngươi đi!

Lăng Tiếu sâu kín nói.

- Vậy tốt, ta mang bọn ngươi đi!

Lăng Tiếu vốn không nhìn vào người Cốc gia, cũng bỏ qua hai thầy trò Ô Phục, trong ngữ khí bình tĩnh lại lộ ra giọng điệu chân thật đáng tin, tràn đầy hoàng uy bá đạo.

- Lớn mật, tiểu bối ngươi thật sự coi Cốc gia ta không người sao?

Cốc Phần hồi khí lại, lúc này rống lớn một tiếng, sau đó mãnh liệt đánh một chưởng tới Lăng Tiếu.

Nhiệt độ trong phòng thoáng cái cao hơn rất nhiều.

Nhưng hỏa diễm kia còn chưa đến được người Lăng Tiếu, một đạo nhân ảnh đã chắn trước Cốc Phần, đánh tan hỏa chưởng kia

- Ai dám động đến thiếu gia nhà ta thử xem!

Khí thế Bán Đế của Lưu Quần liền lập tức tăng vọt.

Hào khí trong đại sảnh lập tức trở nên cực kỳ khẩn trương.

- Lăng Tiếu, việc này dừng ở đây a, bằng không... Ngươi cũng đừng mong ra khỏi đại môn Cốc gia!

Cốc Đàm mở miệng nói ra.

Lăng Tiếu cười lạnh nói:

- Ta hôm nay xem thử Cốc gia các ngươi làm sao có thể lưu chúng ta lại!

Lăng Tiếu đạt đến trung giai Thiên Tôn, ở Trung Vực đã xem như cao thủ số một, hắn một khi dùng toàn lực, cho dù là đê giai Huyền Đế cũng không sợ, coi như là lão tổ Cốc gia đi ra, hắn cũng có át chủ bài bảo vệ tánh mạng!

Cốc Kiều Kiều muốn nói gì đó, nhưng nhìn đến ánh mắt kiên định kia của Diệp Vân Phong liền không nói thêm gì nữa.

Chuyện đã phát triển đến mức này rồi, nàng cũng không biết phải nói gì mới tốt nữa, cứ điên một hồi theo bọn họ thôi.

- Thật sự là thật to gan, vị hôn thê của Tề Đồng ta sao có thể do ngươi nói mang đi là mang đi chứ.

Tề Đồng cuối cùng nhịn không được nữa nổi giận.

Chỉ thấy quanh thân hắn quấn ra từng đoàn từng đoàn hỏa diễm màu đen, khí thế Thiên Tôn cường đại hiển lộ không thể nghi ngờ, một đầu Hắc Sắc Hỏa Ưng lập tức cắn tới Lăng Tiếu.

Hắc mang yêu dị, Liệt Hỏa hừng hực!

Đây tuyệt đối là hỏa chủng do lục giai cao giai hắc ưng thú uẩn dục ra!

Lưu Quần vừa muốn ra tay, nhưng lại bị khí thế của Ô Phục kiềm chế, một khi hắn ra tay sẽ lọt vào công kích mãnh liệt của Ô Phục.

- Chỉ là Thú Hỏa sao có thể khó dễ được ta?

Lăng Tiếu khinh thường mà cười lạnh một tiếng, chỉ mở miệng ra, hấp lực cường đại liền phát ra, Thú Hỏa màu đen kia rõ ràng bị hắn cưỡng ép hút vào miệng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.