Bốn người một chó đi vào bến cảng, nơi này có một nơi chuyên môn phụ trách thành lập đội ngũ, bán ra đội thuyền.
Muốn không tuân thủ quy củ, cưỡng ép xằng bậy?
Ha ha, nơi này không thiếu tồn tại Chân Ngã cảnh, cửa ra vào có mấy thi thể chảy máu đầm đìa, hiển nhiên là những kẻ muốn cướp thuyền, kết quả bị giết tại chỗ.
- Các ngươi muốn tổ kiến đội ngũ?
Một gã lão đầu hỏi, hắn ho khan giống như bị bệnh nặng, nhưng đám người Lăng Hàn không dám xem nhẹ lão đầu, người ta chính là cao thủ Chân Ngã cảnh đấy.
- Vâng.
Lăng Hàn gật đầu.
- Một, hai, ba, bốn.
Lão đầu nhìn thoáng qua, nói:
- Thiếu một người.
- Này này, còn có Cẩu gia đấy!
Đại Hắc Cẩu tỏ vẻ tức giận.
Quá khi dễ chó, rõ ràng dám bỏ qua nó
Bốn người Lăng Hàn không nhịn được tươi cười, Trì Mộng San càng cười lớn.
- Ah, còn có một con chó.
Lão đầu gật đầu, duỗi ngón điểm qua năm người, sau đó tay lấy giấy ra và ấn vào trong đó, đưa cho Lăng Hàn, nói:
- Tốt, đội ngũ thành lập.
- Đảm bảo tốt tờ giấy này, đây là bằng chứng đội ngũ của các ngươi, mỗi đến một đảo đều cần đưa ra, nếu không không thể lên đảo.
- Tốt.
Lăng Hàn thu giấy.
- Các ngươi có thể đi mua thuyền, nhớ rõ đưa ra bằng chứng.
Lão đầu phất phất tay, ý bảo bọn họ có thể rời đi, hiện tại lục tục có đội ngũ đi tới, hắn còn bận nhiều việc.
Đám người Lăng Hàn đi ra ngoài, đúng là trùng hợp, bọn họ vừa đi ra ngoài đã gặp phải Bách Lý Xa... Còn có Lâm Lãng!
Lâm Lãng, Đế tử Hỏa Vân Đế tộc, đã từng thua trong tay Lăng Hàn.
Nhìn thấy Lăng Hàn, Lâm Lãng lộ ra sắc mặt âm trầm đằng đằng sát khí.
Nhưng hắn không dám động thủ, nơi này có Chân Ngã cảnh tọa trấn.
Bởi vậy, cho dù là Bách Lý Xa hay Lâm Lãng, tất cả đều nhìn đám người Lăng Hàn rời đi.
- Lâm huynh, ngươi có thù với Lăng Hàn?
Bách Lý Xa hỏi.
Đây là đau nhức của Lâm lãng, Đế tử lại thất bại, hắn không muốn nhắc tới, bởi vậy hắn chỉ hừ một tiếng, trong ánh mắt có sát khí lưu chuyển.
- Ha ha, Lâm huynh, chúng ta có thể nói là cùng chung chí hướng.
Bách Lý Xa cười nói.
Đôi mắt Lâm Lãng sáng ngời, tuy hắn là Sinh Đan cảnh, nhưng Lăng Hàn đã phát triển, hắn không nắm chắc đánh bại Lăng Hàn, nếu có thêm một Bách Lý Xa... Hai gã Đế tử liên thủ, chẳng lẽ còn có không thể giết đối thủ?
- Tốt!
Hắn tươi cười.
...
Đám người Lăng Hàn đi mua thuyền, bọn họ tốn một trăm đạo thạch, nhưng thuyền này... Có thể gọi là thuyền sao, căn bản là thuyền lá nhỏ.
- Người trẻ tuổi, trấn Khởi Điểm chúng ta chỉ có loại thuyền này, nhưng các ngươi lên hòn đảo khác sẽ có thuyền tốt hơn, xem tài năng của các ngươi.
Người phụ trách ở đây cười nói
- Nhưng các ngươi đừng xem nhẹ thuyền này, nó dùng vật liệu gỗ đặc thù làm thành, có thể che dấu khí tức các ngươi, từ đó hải thú không phát hiện các ngươi.
- Cho nên, chỉ cần chính các ngươi không tìm đường chết, không xuống biển nơi, bảo vệ các ngươi có thể bình an đến đảo kế tiếp.
Đám người Lăng Hàn im lặng, ngươi là Chân Ngã cảnh, ngươi nói mới tính.
Bọn họ lên thuyền nhỏ, Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu phụ trách mái chèo, bắt đầu hành trình của bọn họ.
Biển cả gió êm sóng lặng, thậm chí mặt biển như một cái gương, không có một tia gợn sóng, chỉ có Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu chèo thuyền tạo ra sóng nước.
- Thật sự yên tĩnh!
Tống Lam duỗi lưng mỏi, dáng người hoàn mỹ lộ ra đường cong mê người, làm cho người ta cảm thấy tim đập thình thịch.
- Tỷ, đối thủ rất của ngươi lợi hại, trong lơ đãng lại có thể câu dẫn nam nhân động tâm.
Trì Mộng San nói nhỏ.
Sắc mặt Trì Mộng Hàm tối sầm, Tống Lam đỏ mặt, trời đất chứng giám, nàng thực không phải cố ý dụ dỗ Lăng Hàn, chỉ là xúc cảnh sinh tình.
- Câm miệng, ngươi không nói không ai nói ngươi câm.
Trì Mộng Hàm không nhịn được muốn bạo lực trấn áp hùng hài tử, tại sao nàng luôn nói lời xấu hổ như thế.
- Đúng rồi, các ngươi có đi tới biển máu lần nữa không?
Lăng Hàn hỏi, hắn rất hiếu kỳ việc này.
Trì Mộng Hàm gật đầu:
- Đi, nhưng cho dù nhiều Thánh Nhân, nhiều Đế binh hơn nữa đi vào cũng không tốt, đó là bí cảnh thiên địa, ngay cả Đế binh cũng không thể trấn áp.
Lăng Hàn hít khí lạnh, Đế binh cũng không thể trấn áp?
Đế binh sống lại tương đương với Tổ Vương hiện thế, trên đời này có ai mạnh bằng Tổ Vương không? Nhất là, lần này có nhiều Đế tộc mang theo Đế binh xuất hành.
Tê.
Đột nhiên hắn nghĩ đến, tổ tiên Hầu ca Đấu Chiến Thánh Hoàng và Lăng Thiên Tổ Vương, bọn họ đều đi khu vực biên giới vũ trụ tìm kiếm bí mật vĩnh sinh, nghe nói nơi đó vô cùng nguy hiểm, cho dù là Tổ Vương cũng phải mang theo Đế binh.
Chẳng lẽ, biển máu cũng là tuyệt địa?
Nhưng trong tuyệt địa như thế có mỹ nhân tóc đỏ như đang ngủ say, việc này rất cổ quái.
Lăng Hàn vô cùng hiếu kỳ, hắn muốn đi nghiên cứu một phen.
- Lăng huynh, ngươi có thể cho ta xem tượng đất không?
Trì Mộng Hàm nói ra.
- Tốt.
Lăng Hàn gật đầu, sau đó nhìn về phía Đại Hắc Cẩu.
Đại Hắc Cẩu lập tức không tình nguyện, nhưng nó vẫn lấy tượng đất ra đưa về phía Trì Mộng Hàm, vừa nói:
- Nhất định phải trả!
Trì Mộng Hàm im lặng, con chó hoang này keo kiệt như thế?
- Không trả!
Trì Mộng San làm mặt quỷ.
- Cũng được, xem như đồ cưới.
Đại Hắc Cẩu nói nhỏ.
- Ngươi nói cái gì?
Trì Mộng Hàm cười hỏi, nhưng ai cũng nghe rõ ràng trong giọng nói đã ẩn chứa sát khí.
Đại Hắc Cẩu vội vàng cười cười, nó không nói nữa.
Trì Mộng Hàm bắt đầu loay hoay tượng đất, thần sắc chuyên chú, đương nhiên, nàng hiện tại dùng lụa trắng che mặt, cũng không có ai nhìn rõ
- Thế nào, nhìn ra cái gì không?
Lăng Hàn hỏi.
- Thứ này do Tổ Vương luyện chế.
Trì Mộng Hàm nói ra:
- Chỉ có đạt tới cấp bậc Tổ Vương mới có thể thay đổi thiên địa đạo tắc, cho nên, khống chế tượng đất là có thể khống chế người khác.
Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu nhìn nhau, đều tươi tười, nhặt được bảo rồi.
- Theo như cách nói của Bách Lý Xa, cấp bậc Đế tử đều có bảo vật hộ thân, có thể chống cự tất cả hiệu quả mặt trái?
Lăng Hàn hỏi.
- Không sai.
Trì Mộng Hàm gật đầu, ní:
- Đây là thứ do Tổ Vương luyện chế, trên thực tế có thể chống đỡ linh hồn xâm hại, nhưng số lượng có hạn, cho nên chỉ có thể trang bị cho Đế tử Đế nữ. Chờ Đế tử Đế nữ phát triển sẽ thu hồi.
Lăng Hàn hiểu ra, thì ra là như vậy.
Nói như thế, thời điểm hắn giao đấu với Bách Lý Xa, sát khí trùng kích sẽ không có hiệu quả? Còn có hiệu quả áp chế của Hỗn Độn Tiên Đan cũng sẽ bị miễn dịch?
Không thử qua làm sao biết?
Lăng Hàn cười cười, hắn nói với Trì Mộng Hàm:
- Trì mỹ nữ, kiểm tra giúp ta được chứ?
Trì Mộng Hàm trợn mắt, gia hỏa này nói nhảm nhưng nàng lại không sinh ra ý chán ghét, thật cổ quái.