[Dịch] Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4522 :  Chương 4529: Chỗ dựa




Tên sát thủ Chân Ngã cảnh hét lớn một tiếng, hắn tấn công Lăng Hàn lần nữa, sau đó hắn chém ra một kiếm mang theo sát khí ngập trời.

Mọi người nhìn thấy lại có cảm giác đáng sợ.

Bởi vì sát thủ kia đang đánh lung tung, hoàn toàn chém vào không khí.

Đúng, hắn lại lâm vào ảo cảnh.

Một lúc sau, sát thủ kia lại tỉnh táo lại, hắn sững sờ, sau đó gương mặt đỏ bừng như máu.

- Lăng Hàn, ta muốn chém ngươi thành mảnh nhỏ!

Hắn giết đến lần nữa, sau đó... Hắn rất bi kịch khi chém vào không khí.

- Lăng Hàn!

Chém không khí.

- Lăng Hàn!

Chém không khí.

...

Không ít người không nhịn được đã bật cười, hình tượng này rất buồn cười, nhưng thiên tài tuyệt đỉnh như Trì Mộng Hàm không cười, bọn họ càng kiêng kị thực lực Lăng Hàn thật sâu.

Đây chính là sát thủ Chân Ngã cảnh, hắn lại bị Lăng Hàn đùa bỡn trong bàn tay.

Quả thực biến thái.

Bọn họ không biết Lăng Hàn cũng cảm thấy đáng tiếc, lâm vào ảo cảnh cũng không có nghĩa mất đi ý thức, gặp được công kích vẫn có thể dựa vào bản năng phản kích, cho nên, rõ ràng sát thủ kia đã tiến vào ảo cảnh, cho dù Lăng Hàn phát động công kích cũng chỉ uổng phí khí lực.

Cảnh giới võ đạo càng cao, muốn nghịch cảnh giới đánh thắng đối thủ càng khó, vượt qua một tiểu cảnh giới cũng là việc muôn vàn khó khăn, huống chi là vượt qua đại cảnh giới.

Người có thể đột phá Chân Ngã cảnh khẳng định có thiên phú võ đạo rất cao, sát thủ kia có sức chống cự ảo cảnh càng ngày càng mạnh, ngay từ đầu ảo cảnh đủ vây khốn hắn nửa phút, nhưng hiện tại chỉ kéo dài một hai giây là cực hạn.

- Lăng Hàn, hôm nay ngươi không thể không chết!

Sát thủ kia lạnh lùng nói ra, hắn đã biết rõ làm thế nào đối phó ảo cảnh.

Không có biện pháp, dù sao chênh lệch một đại cảnh giới, Lăng Hàn có thể ảnh hưởng đến hắn cũng không tệ, nếu cảnh giới hai người tương đương, Lăng Hàn có thể hơi tạo ra ảo cảnh vây khốn đối thủ tới lúc chết già.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:

- Chỉ sợ ngươi làm không được!

- Ngươi là một tiểu tiểu Sinh Đan, ta đã phá ảo cảnh của ngươi, ngươi làm thế nào ngăn ta?

Sát thủ kia bước về phía Lăng Hàn, mũi kiếm rủ xuống đất, có sát khí bắn ra ngoài.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Ngươi đang nói chuyện hoang đường viển vông!

- Ha ha, đi chết đi!

Sát thủ kia lao lên phía trước, hắn chém ra một kiếm cực mạnh.

Ngay sau đó có một bàn tay đánh tới, bành, sát thủ kia bị đánh lún vào mặt đất, sau đó bàn tay to kia hóa thành năng lượng và biến mất trong thiên địa, chỉ thấy tên sát thủ kia bị đập thành cặn bã.

Hí!

Là cường giả ra tay?

Ông, mỗi người đều cảm thấy có áp lực to lớn bao phủ thân thể, các Thánh Nhân, Tôn Giả, Giáo Chủ biến mất đã trở về.

Cửu Sơn Tôn Giả cũng xuất hiện bên người Lăng Hàn, chính hắn là người ra tay chém giết sát thủ Chiến Thần cung.

Nói đùa, hắn đã xem Lăng Hàn như đệ tử thân truyền, ký thác hi vọng thành Đế, làm sao có thể cho phép người ta ám sát.

- Tiền bối, có thu hoạch hay không?

Lăng Hàn hỏi.

Cửu Sơn Tôn Giả gật đầu, hắn tươi cười tự tin:

- Thu hoạch không nhỏ.

Lăng Hàn lấy pháp khí không gian ra, hắn nói:

- Đây là một chút tâm ý của đệ tử.

Cửu Sơn Tôn Giả bật cười, tên đệ tử này tặng đồ cho m ình, ha ha, cho tới bây giờ chỉ có trưởng bối cho tiểu bối đồ vật, hiện tại hắn còn nhận ngược lại.

Hắn cũng không thèm để ý, sau khi tiếp nhận pháp khí không gian, thần thức của hắn quét qua, hắn kinh ngạc không nhỏ.

Đạo thạch, hơn nữa là Đại Đế luyện chế!

Hắn kích động, đạt tới cảnh giới như hắn, muốn tiến thêm một bước quá khó khăn, lúc trước quan sát thiên địa đạo tắc trong cung điện đã làm hắn có rất nhiều cảm ngộ, hắn có thể rèn sắt khi còn nóng, lại dùng đạo thạch Đế cấp tìm hiểu, hắn có khả năng tiến thêm một bước là rất lớn.

Hắn vừa nghĩ tới điểm này, Cửu Sơn Tôn Giả giao pháp khí không gian cho Lăng Hàn, nói:

- Ngươi tiền đồ vô lượng, những đạo thạch này sẽ giúp ngươi trùng kích Thánh cấp.

So sánh với nhau, hắn càng coi trọng tiền đồ của Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười cười, hắn đẩy pháp khí không gian trở về:

- Tiền bối, ngươi cần nó hơn ta. Hơn nữa, ngài tiến thêm một bước, thậm chí trở thành Thánh Nhân, đệ tử sẽ có chỗ dựa vững chắc.

Cửu Sơn Tôn Giả sững sờ, hắn thấy vẻ mặt chân thành của Lăng Hàn thì cười ha ha, hắn thu pháp khí không gian, nói:

- Tốt, về sau bản tôn làm chỗ dựa cho ngươi!

Đối với Lăng Hàn, hắn rất ưa thích.

Lăng Hàn không đau lòng, hắn tràn ngập tin tưởng vào mình, tin tưởng không dựa vào bảo vật cũng có thể ngộ ra thiên địa đạo tắc, hơn nữa, dùng đạo thạch Đại Đế luyện chế tiến hành tìm hiểu sẽ có ảnh hưởng, từ đó tạo thành bất lợi trong con đường thành Đế

Vì cái gì Đế tộc không có Đại Đế thứ hai, có nguyên nhân chính là bị Đại Đế của bổn tộc ảnh hưởng quá sâu, làm sao có thể bước ra con đường của mình.

Bên kia, Liễu Khai Tể và Liễu Dật đã cáo trạng, nhưng Toái Tinh Thánh Nhân nghe xong chỉ cảnh cáo hai người một phen, thân là Đế tộc, đây là việc vô cùng vinh quang, nhưng chỉ dựa vào ỷ thế hiếp người sẽ ném mặt mũi Đế tộc.

Không thể không nói, người có thể thành Thánh đều có khí độ to lớn, đương nhiên cũng có thể Thánh Nhân không có mặt mũi nào tự ra tay giết Sinh Đan cảnh.

Ít nhất, hiện tại Toái Tinh Thánh Nhân không làm khó dễ Lăng Hàn.

Các tiểu bối nói tình huống nơi này cho bọn họ biết, các Thánh Nhân cảm thấy hiếu kỳ, bọn họ rất cao ngạo, thế gian còn có nơi nào có thể vây khốn bọn họ?

Phải biết rằng, trên người bọn họ còn có Đế binh đấy!

Vì vậy, ba Thánh Nhân mang theo đám tiểu bối, bọn họ bay lên không trung và vượt biển.

Thánh Nhân, đây là tồn tại trâu bò!

- Tiền bối, ngài cũng thử xem?

Lăng Hàn nói ra.

Cửu Sơn Tôn Giả lắc đầu, hắn nhìn chằm chằm vào mặt biển, qua một lúc mới nói:

- Nước biển nơi này đan xen với đạo tắc nên vô cùng kinh người, bản tôn có thể chống cự, nhưng thời gian kéo dài sẽ ăn mòn thân thể của ta.

Nói cách khác, Tôn Giả cậy mạnh vượt biển cũng có khả năng chết giữa đường.

Đây là thủ đoạn của Đại Đế, cho dù đã hóa đạo không biết bao nhiêu năm nhưng có thể làm cho Tôn Giả kính sợ.

Vậy làm sao bây giờ, quay về sao?

- Đi, đi tới chỗ đống xương cốt xem.

Đột nhiên Cửu Sơn Tôn Giả nói ra, trước kia Lăng Hàn có nhắc tới nơi này với hắn.

- Tốt.

Lăng Hàn sẽ không phản đối.

Hai người nhanh chóng đi tới núi đầu lâu, Cửu Sơn Tôn Giả nhìn chung quanh, hắn nói với Lăng Hàn:

- Ngươi to gan không?

- Có lẽ không nhỏ.

- Vậy là tốt rồi.

Cửu Sơn Tôn Giả động thủ, hắn hủy đi đầu lâu chồng chất, sau đó chất đống đầu lâu lại với nhau.

Không phải chứ, lão nhân gia muốn dùng thứ này vượt biển?

Cửu Sơn Tôn Giả nhìn ra suy nghĩ của hắn, nói:

- Theo như bản tôn suy đoán, có lẽ xương cốt có thể miễn dịch đạo tắc ăn mòn, không ngại thử một lần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.