Liễu Khai Tể và Liễu Dật Minh đều tự vả vào miệng của mình, tuy nhiên đây là việc rất sỉ nhục, nhưng còn tốt hơn so với việc quỳ lâu dài.
Cùng lúc đó Thích Vĩnh Minh đang đứng tại chỗ đột nhiên di chuyển, hắn vung vẩy hàng ma xử trong tay oanh kích khắp nơi, căn bản không quan tâm tới chung quanh, đám người kinh hãi và dạt ra.
Sinh Đan cảnh tay cầm linh thể, ai dám ngăn cản?
Gia hỏa này nổi điên làm gì?
Thích Vĩnh Minh như gặp đại địch sinh tử, hắn vung hàng ma xử, mỗi một kích đều sử dụng toàn lực ứng phó, vẻ mặt đầy dữ tợn, một lúc là đắc ý, một lúc là khẩn trương, vẻ mặt của hắn muôn màu muôn vẻ.
Lăng Hàn cảm khái, Huyễn Cảnh Hắc Mang thật sự kinh người.
Đừng nhìn cấp độ của nó kém năng lượng hủy diệt hay Hỗn Độn Thần Lôi, Thiên Đạo hỏa, nhưng tính thực dụng của nó không kém, Lăng Hàn không hối hận khi khắc nó lên Tiên Đan, biến thành nó thành tiên thuật chân chính.
Người khác cũng không biết Thích Vĩnh Minh rơi vào ảo cảnh, chỉ cho rằng đầu óc của hắn không bình thường, bọn họ liên tục lui lại tránh tổn thương, thậm chí chết trong tay một tên điên, chết như vậy quá oan uổng.
Thích Vĩnh Minh vung vẩy một lúc, hàng ma xử tối tăm và không còn uy lực gì nữa.
Lúc này, đột nhiên vẻ mặt Thích Vĩnh Minh thay đổi, hắn khôi phục như cũ.
Dù sao hắn cũng là đệ tử Phật tộc, chuyên tu linh hồn, từ đó hắn dễ dàng thoát khỏi ảo cảnh hơn người khác, hiện tại tỉnh táo lại thì năng lượng của hàng ma xử đã hao hết.
- Không!
Hắn gào thét không cam lòng.
Hàng ma xử này chính là một La Hán Phật tộc Tây Thiên vực cắm vào cơ thể của hắn, bảo hắn ân cần săn sóc, chờ hắn đột phá lên Hóa Linh cảnh sẽ biến thành một kiện đại sát khí.
Nhưng bây giờ bị hắn sử dụng sớm, chẳng những không phát ra hiệu quả khắc chế kẻ địch, ngược lại còn hao hết năng lượng, từ đó ý nghĩa tất cả cố gắng của hắn đều tan thành mây khói.
Đáng giận, đáng hận!
- Lăng Hàn, nếu tiểu tăng không siêu độ ngươi, ta thề không làm người!
Hắn cắn răng nói ra.
Lăng Hàn chỉ cười cười:
- Người giống như ta, địa ngục dám thu hay sao? Thích Vĩnh Minh, ngươi nên đi xuống địa ngục siêu độ vong hồn đi, đi theo bước chân của Phật tổ.
Hắn lao tới, lúc này linh thể của Thích Vĩnh Minh đã hao hết năng lượng, hắn sợ cái gì?
Oanh!
Thích Vĩnh Minh chống đỡ, lần trước hắn lâm vào ảo cảnh nên vận dụng đại chiêu một lần, hắn hiện tại có thể đánh lại Lăng Hàn hay không?
Chỉ qua ba chiêu, hắn hoàn toàn rơi vào hạ phong, bị Lăng Hàn áp chế cực thảm.
Hơn nữa Lăng Hàn không có sử dụng Hỗn Độn Tiên Đan, nếu không hắn đã sớm không gánh nổi một chiêu.
Ngay cả như vậy, sau khi đón đỡ hơn mười chiêu, hắn lâm vào nguy hiểm, hắn bị đánh trúng liên tục.
- Lăng Hàn, ngươi dám giết ta?
Thích Vĩnh Minh không thể tin nổi, hắn là Phật tử Tây Thiên vực, địa vị cao thượng cỡ nào, ngươi không sợ Phật tộc tức giận diệt cả nhà ngươi hay sao?
- Giết thì như thế nào?
Lăng Hàn lạnh lùng nói ra, hắn ra tay nặng nề và không lưu thủ chút nào.
Tất cả mọi người hít khí lạnh, hoàn toàn không thể tin vào mắt mình.
Lăng Hàn quá cuồng, hắn dám giết người Đế tộc!
Liễu Dật Minh và Liễu Khai Tể lúc đầu còn tức giận, hiện tại hận ý với Lăng Hàn giảm đi rất nhiều, ngươi xem, hắn dám giết Phật tử nhưng chỉ bắt hai người bọn họ quỳ xuống đất tự tát ba cái, bọn họ tính là cái gì?
- Nghĩ lại!
Đột nhiên Trì Mộng Hàm mở miệng, nàng dùng thần thức truyền âm nói với Lăng Hàn.
Lăng Hàn biết rõ, đây là Trì Mộng Hàm cố ý nhắc nhở hắn, tránh hắn ngông cuồng và bị thù hận che kín hai mắt, từ đó làm ra cử động quá kích. Đây không phải là hành vi quá khích của hắn, mà là hành vi sau khi suy nghĩ.
Ầm!
Hắn đánh một quyền, Thích Vĩnh Minh bị hắn đuổi giết, năng lượng hủy diệt tập kích, Thích Vĩnh Minh không có cơ hội thiêu đốt Tiên Đan kéo dài tính mạng.
Toàn trường yên tĩnh.
Chết một Phật tử, đây là tồn tại tương đương với Đế tử, chẳng khác gì chọc thủng trời.
Kế tiếp, Phật tộc sẽ nổi giận ngập trời.
Lăng Hàn lại không quan tâm, Phật tộc chính thức đang ở tam thập tam thiên, tuy Phật tộc có phân bộ tại đông tây nam bắc bốn Thiên Vực, bọn họ đều có Phật tử nhưng đều là ngụy Phật tử.
Bởi vì so với Đế nữ như Trì Mộng Hàm, thực lực Thích Vĩnh Minh kém hơn quá nhiều.
Cho nên nói, Phật tử bốn đại Thiên Vực đều là ngụy Phật tử, Phật tử chính thức đang ở tam thập tam thiên.
Đương nhiên, giết Thích Vĩnh Minh nhất định sẽ chọc giận Phật tộc, nhưng có lẽ cũng chỉ là Phật tộc Tây Thiên vực, bọn họ cao lắm chỉ có thể xem như Thánh Địa, có gì phải sợ?
Mọi người nhìn Lăng Hàn, tất cả cảm khái không thôi.
Khó lường, đúng là khó lường, yêu nghiệt Bắc Thiên vực này có thể sống sót, sau này hắn tất thành Thánh Nhân, hơn nữa còn là Thánh Nhân vô cùng cường thế, ngay cả Đế tộc cũng không dám chọc hắn.
Nhưng cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ, không nói Phật tộc, Chiến Thần cung cũng đã ra tất sát lệnh với hắn, tiểu tử này có thể sống tới ngày thành Thánh Nhân hay sao?
Xoát, đúng lúc này, một đạo kiếm quang chém tới, kiếm quang chém từ sau lưng Lăng Hàn.
Một kích này vừa nhanh vừa chuẩn!
PHỐC, một kiếm chém xuống, Lăng Hàn bị chém thành hai nửa.
- Ha ha ha!
Kẻ đánh lén cũng hiện thân, nhưng đó là nam tử trung niên tướng mạo xấu xí, trên người hắn tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Hắn chính là sát thủ Chân Ngã cảnh của Chiến Thần cung, trước kia hắn đi tìm kiếm Huyết Văn đạo thạch, sau khi chạy tới nơi này hắn ngoài ý muốn phát hiện ra Lăng Hàn.
Một kích đắc thủ!
Hắn cười to, cuối cùng cũng tiêu diệt mục tiêu tất sát của Chiến Thần cung, lần này hắn lập một đại công, sau khi trở về sẽ được khen ngợi.
Nhưng trên thực tế, Lăng Hàn đang đứng cách đó ba trượng, hắn chẳng bị gì cả.
Tên sát thủ đã lâm vào ảo cảnh.
Khoe khoang Quỷ Ảnh Bộ trước mặt Lăng Hàn?
Nói đùa, hắn đã sớm nắm giữ Quỷ Ảnh Bộ, hắn còn có đồng thuật, muốn vô thanh vô tức tới cận hắn và đánh lén, đây là việc khó hơn lên trời.
Nhưng Lăng Hàn dứt khoát lợi dụng điểm này, hắn lặng lẽ vận dụng Huyễn Cảnh Hắc Mang,làm cho đối phương lâm vào ảo cảnh do mình tạo ra.
Nhìn tên sát thủ cười ngây ngô, tất cả mọi người trợn mắt.
Đây là Chân Ngã cảnh, hắn che giấu tu vi lén lút tiến vào nơi này, thật sự đáng xấu hổ!
- Nhìn dáng vẻ hắn đánh lén, hình như là sát thủ Chiến Thần cung.
- Đúng thế, Lăng Hàn chính là kẻ bị Chiến Thần cung tuyên bố phải giết.
- Nhưng tên sát thủ cười như kẻ điên, chẳng lẽ hắn cho rằng mình thành công chém giết Lăng Hàn?
- Giống như bị điên.
- Ồ, ngươi không cảm thấy tình huống của hắn giống Thích Vĩnh Minh lúc nãy hay sao?
Nói đến đây, mọi người im lặng, sau đó bọn họ dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Lăng Hàn.
Chẳng lẽ gia hỏa này có thể tùy tiện kéo người ta vào ảo cảnh?
Trời ạ, gia hỏa này nắm giữ bao nhiêu thần thông?
- Ah!
Sát thủ kia tỉnh táo lại, dù sao cũng là Chân Ngã cảnh, ảo cảnh không thể mê hoặc hắn quá lâu.
- Ta muốn giết ngươi!
Hắn tức giận nhìn Lăng Hàn, trên mặt nóng rát, hắn cười như kẻ ngu trước mặt mọi người, quá mất mặt.