[Dịch] Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4493 :  Chương 4500: Thắng




Lăng Hàn đứng chắp tay, hắn làm như không thấy.

Hắn cảm thấy buồn rầu, có lẽ Chiến Thần cung không hiểu về hắn, cho nên hắn chỉ có thể sử dụng thủ đoạn của “Đinh Nhất”.

Hắn có thể thi triển Đồ Thần thuật, đây là tiên thuật không ai biết, Thiên Hoa bảo thuật cũng có thể, trước kia hắn dùng danh nghĩa Đinh Nhất học được, nhưng hắn không thể thi triển Yêu Hầu Quyền, năng lực trận pháp cũng không được, đây đều là ấn ký đặc thù của Lăng Hàn.

Hỗn Độn Tiên Đan cũng không được, Hỗn Độn Cực Lôi Tháp càng không thể dùng, ai, hạn chế thiệt nhiều.

Ngay thời điểm Lăng Hàn buồn rầu, Mạc Vân đã bước tới, hắn buông kiếm xuống, máu tươi chảy đầy đất.

Hắn không thích nói chuyện, nếu đổi thành người khác sẽ nói vài câu bày tỏ cảm giác ưu việt.

Nhưng Mạc Vân chỉ nhìn Lăng Hàn, sát ý trong mắt hóa thành thực chất.

Xoát, hắn ra tay, một kiếm chém xuống như tấm lụa bằng máu.

Lăng Hàn ra tay ngăn cản một kiếm kia, kiếm quang xẹt qua hai bên Lăng Hàn, tự nhiên không thể đả thương Lăng Hàn.

Móa!

Nhìn thấy cảnh này, Tư Mã Đông há to mồm, sau đó hắn lâm vào tuyệt vọng.

Hắn vốn muốn tranh thủ cơ hội cuối cùng, đoạt xuất thủ chém giết Lăng Hàn trước Mạc Vân, như vậy, mặc kệ Mạc Vân mạnh hơn nữa cũng phải chết dưới quy tắc.

Nhưng mà hắn tuyệt đối không ngờ, Lăng Hàn còn mạnh như vậy.

Lần này xong đời rồi, bất kể là Lăng Hàn và Mạc Vân ai có thể thắng cuối cùng, hắn vẫn khó thoát khỏi cái chết.

Sáu tổ khác đã khai chiến, mỗi người đều phấn đấu vì tính mạng của mình, tự nhiên không rảnh đi quan sát Lăng Hàn và Mạc Vân chiến đấu, bởi vậy không ai sợ hãi.

Mạc Vân kinh ngạc, hắn khó hiểu vì sao Lăng Hàn có thể ngăn cản một kiếm của mình.

Hắn không nghĩ nhiều, tiếp tục cầm kiếm chém tới.

Lăng Hàn rất tùy ý, hắn hóa giải công kích của Mạc Vân lần nữa.

- Ngươi rất mạnh.

Mạc Vân lên tiếng.

Lăng Hàn chỉ cười nhạt một tiếng, Mạc Vân giết người thành tánh, cực kỳ tàn nhẫn, Lăng Hàn không cần hắn khen.

Cho nên, giết đi là được.

- Ta càng muốn giết ngươi!

Mạc Vân lại nói, hắn cầm kiếm lên đặt bên môi, sau đó thè lưỡi liếm máu trên đó.

- Ngươi phải có thực lực như vậy mới được, cứ phóng ngựa tới đi.

Lăng Hàn nói ra.

- Sát!

Mạc Vân xông lên, máu tươi bao phủ thân thể của hắn, hắn như hóa thành huyết ma, ngay cả tóc cũng biến thành màu đỏ, dáng vẻ của hắn cực kỳ đáng sợ.

Lăng Hàn thi triển Đồ Thần thuật đối kháng Mạc Vân.

Mạc Vân rất mạnh, chiến lực khoảng nhị thập trọng thiên, đủ để bài danh tốp một trăm tinh võng, khó trách Hàn Duyệt, Tư Mã Đông liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.

Nhưng lực lượng nguyên thủy của Lăng Hàn cao tới thập bát trọng thiên, sau khi thi triển Đồ Thần thuật đã tăng lên nhị thập nhất trọng thiên.

Đừng nhìn chỉ có một trọng thiên áp chế, nhưng cao thủ so chiêu, kém một trọng thiên đủ để thay đổi nhiều thứ.

Mạc Vân đã lâm vào hạ phong, hắn bị Lăng Hàn áp chế và lâm vào hoàn cảnh xấu.

Đương nhiên Lăng Hàn còn giữ lại thực lực, hắn không có thi triển sát khí trùng kích, không có sử dụng Hỗn Độn Tiên Đan, nếu không, Mạc Vân đã sớm bị hắn tiêu diệt.

Vạn Hà cảm thán, trên thực tế hắn càng xem trọng Mạc Vân, bởi vì Mạc Vân có sát tính thích hợp làm sát thủ, mà Lăng Hàn chính là khảo nghiệm của hắn dành cho Mạc Vân.

Đáng tiếc là, Mạc Vân không có thể vượt qua kiểm tra.

Mạc Vân rống to, tiếng rống của hắn như hóa thành thực chất.

Nhưng tiếng rống không thể ảnh hưởng tới cuộc chiến.

Mạc Vân vươn tay đánh vào cột sống của mình, sau đó dụng lực co lại, PHỐC, máu tươi bắn tung hắn rút xương cột sống của mình ra và nắm trong tay, nó như cây roi dính đầy máu tươi.

Quỷ dị chính là, vết thương của hắn khép lại, hắn có thể rút cột sống của mình mà thân thể không sụp đổ.

- Dưỡng Cốt Thuật!

Vạn Hà hưng phấn nói ra.

Kỳ thật Dưỡng Cốt Thuật rất đơn giản, đó chính là rút xương cốt của một tên cường giả cắm vào trong cơ thể của mình, như vậy chính mình sẽ có kinh nghiệm võ đạo và truyền thừa của cường giả.

Bình thường, chỉ có cường giả trước khi chết mới làm như thế, hơn nữa đều dùng lên người thân nhất, nếu không huyết mạch bài xích, xương cốt cắm vào sẽ hoại tử.

Hơn nữa, đầu lâu, xương cột sống là tốt nhất, có khả năng truyền thừa toàn bộ trí nhớ.

Thời khắc mấu chốt, xương cốt của cường giả có thể dùng như pháp khí, dù sao xương cốt đến từ cường giả, hơn nữa huyết mạch tương thông, ân cần săn sóc nhiều năm sẽ phát huy ra uy lực kinh người.

Có thể xoay người hay không?

Vạn Hà vô cùng chờ mong.

- Chết đi!

Mạc Vân huy động cây roi đánh tới, máu tươi đang thiêu đốt nên uy lực một kích này vô cùng đáng sợ.

Chiến lực của hắn tăng lên ít nhất ba trọng thiên.

Việc này khó giải quyết, Lăng Hàn thi triển thân pháp, dùng trốn tránh làm chủ, hắn nhíu mày, nếu có thể dùng toàn bộ chiến lực, vậy hắn sẽ không sợ, hắn lật tay là có thể trấn áp đối thủ.

Nhưng bây giờ hắn không thể thi triển quá nhiều năng lực, hắn làm sao đánh bại đối thủ bây giờ?

Bởi vậy, hắn chỉ có thể vừa tránh vừa suy nghĩ.

Mạc Vân chiếm cứ thế thượng phong, chẳng những sĩ khí tăng nhiều, sát ý còn tăng vọt, hắn như hóa thành sát thần thật sự.

Lăng Hàn mở đồng thuật, hắn nắm lấy nhược điểm công kích và tránh né.

Đồng thuật lại không thể đền bù chênh lệch chiến lực hai trọng thiên, nếu không phải Lăng Hàn còn có Hỗn Độn Tiên Đan có thể hóa giải lực lượng công kích, tình huống của hắn hiện tại rất không xong.

Lăng Hàn không gấp, nếu cứ tiếp tục như vậy, nói không chừng Vạn Hà sẽ sinh nghi, bị chiến lực hai trọng thiên áp chế, ngươi chọi cứng thế nào?

Cho nên, tất nhiên tốc chiến tốc thắng!

Tốt.

Lăng Hàn cố ý bại lui, Mạc Vân xông lên chém giết, tâm niệm của hắn hơi động, sát khí trùng kích bộc phát.

Đây là công kích thần thức vô tung vô ảnh, nó đâm thẳng vào thức hải của Mạc Vân.

Lập tức, Mạc Vân lộ ra vẻ thống khổ, không chờ hắn lên tiếng, Lăng Hàn đã xuất quyền đánh vào đầu Mạc Vân.

PHỐC!

Mạc Vân không có lực phản kháng, hắn bị Lăng Hàn đánh nổ đầu.

Này!

Vạn Hà ngây người, không phải Mạc Vân chiếm hết thượng phong sao? Tại sao bị Lăng Hàn nắm lấy sơ hở và đánh một kích trí mạng, cục diện đảo ngược quá nhanh, kẻ bị giết không phải Lăng Hàn, mà là Mạc Vân.

Thi thể không đầu của Mạc Vân nằm tại đó, máu tươi chảy dài, đây là sự thật không thay đổi.

Hắn nhìn về phía Lăng Hàn, trong ánh mắt mang theo khó hiểu, hắn không nhận ra Lăng Hàn dùng phương thức gì nghịch chuyển.

Hắn đánh xuống một chưởng, ba ba ba ba, toàn bộ thức hải của mọi người vỡ nát, cho dù là Tư Mã Đông cũng không tránh được một kiếp, ba, đầu của hắn rủ xuống, trong mắt vẫn còn mang theo ngạc nhiên.

Hiện tại nơi này chỉ có một mình Lăng Hàn còn sống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.