[Dịch] Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4406 :  Chương 4413: Da mặt dày




Lăng Hàn tươi cười, hắn hết sức hài lòng.

Có ai nghĩ tới muốn đạt được truyền thừa chung cực của Cửu Dương Thánh Nhân cần phải tu ra Cửu Đỉnh hợp nhất.

Yêu cầu này quá cao, cũng chỉ có siêu cấp thiên tài Đế tộc mới có thể làm được, hơn nữa còn cần dựa vào Đế binh trợ giúp, căn bản không phải bằng vào lực lượng bản thân đạt tới.

Không có biện pháp, lúc trước Cửu Dương Thánh Nhân kém chút thành Đế, yêu cầu của hắn rất cao.

Hắn cũng không phải muốn bồi dưỡng một Thánh Nhân khác, mà là một Đại Đế!

Nhưng Lăng Hàn cũng đáp ứng Cửu Dương Thánh Nhân, trước khi hoàn thiện Đồ Thần thuật bổ, hắn tuyệt đối không truyền cho bất cứ kẻ nào.

Có đôi khi hắn rất xấu bụng làm người ta hận đến nghiến răng, nhưng hắn đã hứa hẹn thì sẽ thực hiện. Bởi vậy, Đồ Thần thuật chính là bí mật trong lòng của hắn, hắn cũng không nói với Nữ Hoàng các nàng.

Tu luyện nửa giờ khi mặt trời mọc, Lăng Hàn trở về.

Hắn rút chút thời gian truyền thụ Liệt Dương Hàng Ma Côn, Thập Bát La Hán Thủ cho đám người Nữ Hoàng, bao quá biện pháp áp chế Tiên Đỉnh để đúc ra nhiều Tiên Đỉnh hơn.

Nghĩ lại cũng biết, Chú Đỉnh cảnh tu ra số lượng Tiên Đỉnh càng nhiều, chiến lực khẳng định càng mạnh, căn cơ nền móng sẽ mạnh hơn, tương lai có thể tiến lên tầng thứ cao hơn.

Được vật chất thần tính trợ giúp, đám người Nữ Hoàng tu ra Lưu Ly Đỉnh chín màu, cấp bậc Tiên Đỉnh rất mạnh nhưng còn kém viễn cổ tiên môn đỉnh rất nhiều, hai loại Tiên Đỉnh như cách biệt trời và đất.

Nếu lúc trước không bước qua viễn cổ tiên môn, về sau không thể đạt tới Tiên Đỉnh như vậy.

Việc này rất đáng tiếc nhưng phải tận lực đền bù.

Không ngạc nhiên chút nào, Cát Tường Thiên lại tới động phủ của hắn niệm phật, tâm tính của nàng rất kiên định.

Khoan hãy nói, cẩn thận nghe một chút sẽ cảm thấy phật hiệu rất có đạo lý, sẽ làm cho người ta suy nghĩ và lún sâu hơn.

Thủ đoạn của Đại Đế tự nhiên không tầm thường.

Lăng Hàn làm như không nghe thấy, hắn chuyên tâm tu hành.

Đêm đó, hắn lại đi tìm Cửu Dương Thánh Nhân học tập Đồ Thần thuật, một ngày lại một ngày, thẳng qua mười bảy ngày, hắn xem như nắm giữ môn bí pháp này.

Từ nắm giữ tới vận dụng cần một khoảng thời gian nhất định.

Đối với việc này, Cửu Dương Thánh Nhân vô cùng chấn kinh, bởi vì chín người lúc trước trong, người nhanh nhất cũng phải dùng hai tháng, hoàn toàn không bằng Lăng Hàn.

Bản thân hắn là thiên tài tuyệt đỉnh, hắn cũng gặp qua vô số thiên tài, thậm chí trong đó có một người thành Đế, dường như ngộ tính còn kém hơn Lăng Hàn.

Mặc dù ngộ tính cao không có nghĩa nhất định sẽ đạt tới đỉnh phong, nhưng chí ít đã có một điều kiện.

- Có khả năng tiểu tử ngươi sẽ hoàn thành tâm nguyện của ta!

Cửu Dương Thánh Nhân cảm khái nói một câu, ngộ tính của Lăng Hàn làm hắn động dung, có thể nói là vạn cổ đệ nhất nhân, tin tưởng chỉ cần không vẫn lạc, thành Thánh không khó, nhưng thành Đế thì không nhất định.

Bởi vì trong đó cần quá nhiều thứ, khí vận, nhân tố, thời đại, thiếu một thứ cũng không được.

Lăng Hàn cười hắc hắc:

- Tiền bối, ngươi còn có thứ gì tốt thì truyền cho vãn bối luôn đi. Ngươi xem, vãn bối đã ưu tú như vậy, nửa đường chết yểu, chỉ sợ tâm nguyện của ngài cũng phế đi.

Cửu Dương Thánh Nhân không còn gì để nói, một lát sau mới nói:

- Ngộ tính của ngươi cao đến kinh người, nhưng còn không bằng da mặt dày của ngươi.

Câu này là nói thật.

Lăng Hàn chỉ cười cười, hắn không cảm thấy xấu hổ.

Nhưng, Cửu Dương Thánh Nhân lưu lại một đạo âm hồn, thậm chí không có một chút lực công kích nào, chỉ có được ký ức để có thể truyền thừa tuyệt học của hắn, bằng không thiên địa có linh, đã sớm giáng thần lôi đánh tiêu diệt âm hồn của hắn.

- Tiểu tử, ngươi có thể lĩnh ngộ Đồ Thần thuật, sau khi nắm giữ là đủ giúp ngươi xông pha, không nên có lòng tham không đáy, ngươi bây giờ còn không có đạt tới Thánh cấp, còn có tính trưởng thành rất lớn, tự sáng tạo tiên thuật còn kém xa lắm.

Cửu Dương Thánh Nhân nghiêm túc nói ra.

Ai, người ta đã nói như vậy, hắn còn có thể nói gì?

Từ đó về sau, Cửu Dương Thánh Nhân không hiện thân trong thời gian rất dài, cho dù hắn có mẫu thụ đỉnh cấp dưỡng hồn, nhưng hắn vẫn biến mất từng chút một, cho nên, hắn tìm được Lăng Hàn trong thế hệ này, hắn đã có ý định đi an nghỉ, chờ một thời đại mới xuất hiện, vạn nhất Lăng Hàn không thể thành Đế, hắn còn phải tìm mục tiêu kế tiếp.

Hắn đều làm thế trong vài trăm triệu năm qua.

Lăng Hàn thỉnh giáo lão nhân một ít chuyện, rốt cuộc ngàn vạn năm trước xảy ra chuyện gì, tại sao làm khí vận của Bắc Thiên vực giảm xuống đáy cốc, kém xa ba Thiên Vực khác.

Cửu Dương Thánh Nhân không nói cho hắn biết, chỉ biết đã từng xảy ra đại chiến kinh thiên động địa, tất cả đều xảy ra tại Bắc Thiên vực.

Trận chiến đó đánh khốc liệt, thậm chí đánh tan khí vận của Bắc Thiên vực.

- Trong tinh không có rất nhiều tuyệt địa, tuyệt đối không thể đi, sẽ có điều chẳng lành.

Vị Thánh Nhân kia cảnh cáo hắn một câu, nhưng hắn nhìn ra được gan của Lăng Hàn rất lớn.

- Tốt, ta hiểu rồi.

Lăng Hàn gật đầu, hắn cũng ghi nhớ những lời này trong đầu, chờ ngày sau cảnh giới cao sẽ đi xem.

Đế tử Lâm gia bị đánh, việc này tạo thành sóng to giớ lớn trên tinh võng, không ít Đế tử, Đế nữ đều phát biểu thông qua tinh võng của kẻ khác, nói Lâm Lãng chỉ đánh tại Đế tử yếu nhất trong Lâm gia, nếu gặp được Lâm Hiên hoặc Lâm Vân, khẳng định Lăng Hàn chỉ có thể quỳ xuống đất.

Lâm Hiên, Lâm gia là Đế tử xuát sắc nhất, danh xưng huyết mạch phản tổ, có được vài phần uy thế của Hỏa Vân Tổ Vương năm đó, khó gặp đối thủ trong cùng giai, trước mắt đã là cao thủ Giáo Chủ.

Lâm Vân, Chân Ngã cảnh, mặc dù hắn thua Lâm Hiên nhưng cùng giai lại mạnh hơn Lâm Lãng.

Lâm Hiên buông lời, mặc dù không địch lại Lăng Hàn, đó là Lâm Lãng học nghệ không tinh, nhưng Đế tộc không cho phép khinh nhờn, nếu để cho hắn nhìn thấy Lăng Hàn, hắn không ngại tiện tay xóa đi..

Hắn vừa nói ra lời này, nhiều người lo lắng thay Lăng Hàn.

Nếu như Lâm Hiên thực sự xuất thủ, Lăng Hàn khẳng định chỉ có con đường chết.

- Vương bát đản, chọc giận ta, dùng Thiên Đạo Hỏa thiêu chết ngươi!

Lăng Hàn âm thầm nói một câu, nếu thật chọc tới hắn, ai sợ ai.

Đúng lúc này, một tin tức truyền ra, lần nữa kinh động đến tinh không, cũng làm cho thiên kiêu trẻ tuổi cảm thấy tim đập thình thịch.

Đông Lâm Đế tộc phát ra thiếp mời, mời tuấn kiệt trong thiên hạ đến tham gia đại hội luận võ luận đạo.

Người có thể tham gia cần được tán thành, hơn nữa, đều là luận võ, luận đạo với thiên tài đứng đầu, việc này có thể trợ giúp bản thân phát triển.

Càng quan trọng hơn là, Đế nữ Đông Lâm tộc muốn nhân cơ hội kén rể, cùng nàng tu hành tuyệt học Thiên Hoa bảo thuật.

- Ngao ngao ngao!

Đại Hắc Cẩu chạy tới, nói:

- Tiểu Hàn tử, chúng ta mau đi cưới Đế nữ đi!

- Ngươi còn không biết người ta lớn lên thế nào, muốn nghĩ cưới người ta?

Lăng Hàn cười nói.

- Hắc hắc, ngươi đúng là cô văn quả lậu, chẳng lẽ ngươi không biết Đế nữ chính là người đứng thứ ba Tuyệt Sắc bảng hay sao?

Đại Hắc Cẩu kêu lên:

- Nàng chỉ ngẫu nhiên lộ mặt một lần, cũng không lưu lại ảnh chụp, nghe nói những người gặp qua nàng đều cho rằng nàng là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ!

- Nha.

Lăng Hàn gật đầu, hắn không động tâm chút nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.