Chỉ là vì sao ở đây lại hóa thành tử địa?
- Chạy!
Đội đột kích đều kinh ngạc đến ngây người, ai có thể nghĩ tới trong quân đội của Kim Sư Quốc lại có mấy trăm Nhật Nguyệt Cảnh?
Ở trước mặt cổ lực lượng này, bọn họ chính là đống cặn bả!
- Còn chạy được sao?
Đám Nhật Nguyệt Cảnh kia xuất thủ, Sơn Hà Cảnh nào có tư cách đối kháng, ai cũng bị trấn áp trong nháy mắt. Cũng may đám Nhật Nguyệt Cảnh này không có ý sát nhân, chỉ phong bế tu vi, tiếp đó vứt qua một bên.
Chỉ có Triệu Luân lao ra vòng vây, khôi giáp trên người hắn lại còn có thể để hắn phi hành, hơn nữa lực phòng ngự cường đại, ngay cả nhiều Nhật Nguyệt cảnh như vậy cũng không thể lưu hắn lại.
Mặt khác, ở trong hỗn chiến như vậy, ai cũng không có chú ý tới còn thiếu một người.
Lăng Hàn tự nhiên là trốn vào trong Hắc Tháp.
- Toàn bộ áp xuống!
Một cường giả hạ lệnh.
- Bất luận kẻ nào cũng không thể ảnh hưởng đến kế hoạch của Bệ Hạ!
- Vâng!
Trong nháy mắt, chiến trường hoàn toàn chấm dứt, mà các Thạch xa cũng bắt đầu phát động công kích, đập quân đội của Đông Vũ Quốc còn không có vượt sông đến quân lính tan rã, chí ít một phần tư bộ đội bị Nộ Giang thôn phệ.
Quân đội còn sống sót đều quay đầu trở lại, không dám tiến lên nữa.
Ai bảo bọn họ không có một chút xíu lý giải với thực lực của quân đội Kim Sư Quốc, trận thảm bại này là chuyện đương nhiên.
Hoàn hảo, Trụ Thiên Hoàng Triều hiển nhiên không có ý toàn diện khai chiến với Loạn Tinh Hoàng Triều, bởi vậy viện quân của bọn họ vẫn ẩn ở chỗ tối, cũng không có đuổi tận giết tuyệt học sinh quân, mà chỉ bắt giữ.
Hiển nhiên, mưu đồ của bọn họ quá nhiều.
Lăng Hàn ở trong Hắc Tháp lặng lẽ quan sát, nghe đối phương nói lỡ miệng, “bất luận kẻ nào cũng không thể ảnh hưởng đến kế hoạch của Bệ Hạ”, dĩ nhiên, đối phương không biết còn có một người núp ở trong bóng tối nghe trộm, kỳ thực cũng không tính là nói lỡ miệng.
Lượng tin tức từ trong câu nói này rất lớn.
Quả nhiên, hết thảy đều là Trụ Thiên Hoàng Triều thụ ý, thậm chí còn trực tiếp tới từ ý chí của Trụ Thiên hoàng.
Lăng Hàn hiếu kỳ, Trụ Thiên Hoàng Triều mong muốn rốt cuộc là cái gì?
Rất nhanh, phụ cận liền trở nên an tĩnh.
Lăng Hàn ra Hắc Tháp, lặng yên ly khai quân doanh, bước về bắc phương.
Trụ Thiên Hoàng Triều không phải là muốn thu phục cương vực, lại lấy đại quân phong tỏa Nộ Giang, hiển nhiên là có mưu đồ ở chỗ này. Hắn ở trong quân doanh cũng điều tra không ra tư liệu gì, bởi vì đây chẳng qua là một đội quân tiên phong.
Hắn thâm nhập quốc thổ của Đông Vũ Quốc, nhưng càng chạy hắn càng kinh hãi, bởi vì bốn phía vẫn là một mảnh tĩnh mịch, sinh mệnh toàn bộ diệt tuyệt.
Lăng Hàn tế xuất Xuyên Vân Toa, phi toa bay ở trên mảnh đất này, cẩn thận tìm tòi.
Tốc độ của Xuyên Vân Toa rất nhanh, mà thị lực của Lăng Hàn lại cực kỳ tốt, bởi vậy tốc độ tìm tòi của hắn rất nhanh, trong thời gian cực ngắn tìm khắp một khu vực lớn.
Thổ địa phía trước đột nhiên biến thành xích sắc, hình như bị Thiên Hỏa đốt qua.
Ông!
Đột nhiên Xuyên Vân Toa lay động, hình như gặp công kích.
Lăng Hàn vội vã lao xuống, thu hồi phi toa, tỉ mỉ quan sát, thể hội.
Phiến đất chết này, toả ra sát khí đáng sợ.
- Trụ Thiên hoàng muốn tìm cái gì?
Lăng Hàn thầm nghĩ.
- Bọn họ lại ở đây làm cái quỷ gì, cư nhiên biến một mảnh đất phì nhiêu thành ngàn dặm xích hồng.
Hắn chậm rãi tiến tới, không dám có chút lơ là.
Đột nhiên, trong lòng của hắn có báo động, phía trước có từng cổ sát khí dâng lên, lẫn nhau dung hợp, tạo thành một đạo nhân hình.
Oanh!
Nhân hình này lập tức công kích về phía Lăng Hàn, một quyền đánh ra, cả cánh tay dài vô hạn, đánh thẳng tới mặt Lăng Hàn.
Vật gì vậy?
Lăng Hàn huy ra một kiếm, dưới kiếm ý của Khoái Tự Kiếm Quyết, hắn đi sau mà tới trước, xoát xoát xoát, trong nháy mắt huy ra bảy kiếm, chém nhân hình này thành tám khối.
Nhân hình lần nữa biến thành yên vụ, nhưng lập tức lại ngưng tụ lên, tựa hồ một kiếm kia căn bản không có tạo thành một chút xíu thương tổn với nó.
- Có ý tứ!
Lăng Hàn lẩm bẩm nói, phất tay gọi Tu La Ma Đế ra.
- Chủ nhân vĩ đại, lợi trảo của Tiểu Đế đã đói khát khó nhịn, ngài hạ lệnh đi, hôm nay Tiểu Đế phải cắn mông của người nào?
Một con lang xuất hiện, khuôn mặt nịnh nọt.
Thật bất khả tư nghị a, mới qua mấy tháng mà thôi, chủ nhân liền thẳng tiến trung cực vị đỉnh phong, đây là tiết tấu muốn nghịch thiên sao?
Hô, nhân hình kia lại giết tới, vẫn là một quyền huy qua.
- Ngao ô!
Tu La Ma Đế phát sinh một tiếng sói tru, chủ động giết qua.
Hắn có chiến lực Đại viên mãn hậu kỳ, vừa lao qua, nhất thời đè nhân hình sát khí lại, lại cắn một phát. Nó dào dạt đắc ý, loại này cũng dám bất lợi với chủ nhân của hắn, quá ngu xuẩn.
- Di!
Hắn lập tức phát sinh thanh âm kinh ngạc, bởi vì sát khí này lại tổ hợp lần nữa, tạo thành một nhân hình mới.
Này là tiểu cường đánh không chết sao?
- Có chút giống ngươi a.
Lăng Hàn nói.
Tu La Ma Đế kinh ngạc, hắn là từ trong Hỗn Độn Ma Khí đản sinh, tuy thực lực không tính cao ra sao, nhưng ở Minh giới lại thuộc về tồn tại cực kỳ đặc thù, ngươi ở Minh giới tuyệt đối tìm không ra chủng tộc thứ hai có thể bám vào các loại sinh linh, người chết, khôi lỗi.
Chính vì hắn có năng lực đặc thù như vậy, mới có thể được phái đến Thần giới, tìm kiếm "Hằng Thiên Đại Lục".
- Chủ nhân, này hẳn không phải là sinh mạng thể.
Hắn phán đoán.
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Sát khí nơi này rất cường đại, có ý chí bất diệt sôi trào, địa phương sát khí nồng nặc, liền có thể tụ thành nhân hình như vậy, có hung tính công kích.
Tu La Ma Đế kinh hãi nói:
- Cường giả như vậy cũng thật đáng sợ, đây chỉ là một tia ý chí dật tán ra ngoài mà thôi.
Lăng Hàn sờ sờ cằm, vừa tiếp tục trấn áp nhân hình sát khí nói:
- Nên ta rất muốn biết, Trụ Thiên Hoàng Triều đến tột cùng đang giở trò quỷ gì.
- Chủ nhân, phía trước nguy hiểm, chúng ta không nên xâm nhập a.
Tu La Ma Đế rất sợ chết.
- Không có việc gì, gặp nguy hiểm ngươi ngăn ở phía trước yểm hộ ta là được.
Lăng Hàn thuận miệng nói.
- A!
Tu La Ma Đế nhất thời nới rộng miệng chó, một bộ chủ nhân ngươi không thể bẫy ta như vậy a.
Lăng Hàn thử qua các loại biện pháp, nhưng loại nhân hình này rất dễ đánh tan, lại hoàn toàn không thể bị giết chết, mặc cho ngươi phá thành trăm ngàn mảnh nhỏ, nó rất nhanh thì có thể ngưng tụ, phảng phất không chết.
- Thử xem cái này.
Hắn vận chuyển hỏa diễm thần văn, đánh qua nhân hình sát khí kia.
---------------