Hai chữ vừa xuất hiện, Lý Hinh trên khán đài nước mắt tràn mi. Y đã trở về, dù không trước tiên tìm cô, nhưng y vẫn nhớ đến cô!
Ngay sau đó, đôi tay Lâm Hâm cùng nâng lên, dùng luồng sáng xanh lực công kích cực kỳ khủng bố quay quanh hai chữ Hinh Nhi vẽ ra hình trái tim.
“Thằng nhóc khốn kiếp!” Hốc mắt Lâm Thần cũng đỏ ứng. Lần đầu tiên ông cảm thấy cháu trai mình tao bao cũng không đến nỗi đáng giận.
Thủ Hộ kỵ sĩ phía đối diện cơ mặt co giật. Đối phương nhưng lại ở trong trận đấu Thánh Điện Đại Tái tỏ tình với người yêu, quả thật là tát mặt gã mà! Nhưng có không chịu được sự sỉ nhục này thì Thủ Hộ kỵ sĩ vẫn là quay đầu bước đi. Còn cần đấu tiếp nữa sao? Gã chắc chắn thua rồi.
Hai chữ Hinh Nhi đó chỉ sợ uy lực còn khủng bố hơn bất cứ cấm chú hỏa hệ bình thường nào.
Lâm Hâm ngẩng đầu lên, mắt mông lung nhìn trái tim mình vẽ, đột nhiên ngửa đầu phát ra tiếng phượng hót thánh thót. Thoáng chốc, ánh sáng xanh trên trời tự như trăm sông chảy về một biển ngưng tụ ở ngực y, chớp mắt biến mất. Ngay sau đó, lưng y lại lấp lóe ánh sáng xanh, bay ra đấu trường, nhặt lên áo choàng, trở về bên đồng bạn.
Đây là tranh tài, người trên khán đài tuyệt không thể tiếp xúc với thí sinh. Lý Hinh ngồi đó che mặt khóc nức nở. Anh ấy trở về, rốt cuộc trở về, anh ấy không quên mình.
Xem hình ảnh vừa rồi, coi như là tổng trọng tài trưởng Trần Cuồng thì sắc mặt cũng biến quái. Lòng ông thầm nghĩ, bây giờ mấy thanh niên thật là ngày càng to gan. Nhưng hành vi của Lâm Hâm không tính là làm trái với quy tắc tranh tài. Trước khi y viết ra hai chữ kia đã chứng minh với mọi người uy lực của luồng sáng xanh đó. Thật là không đơn giản! Một cường giả cấp chín, quan trọng nhất là tim ra con đường tương lai nên đi. Không thể nghi ngờ, Lâm Hâm đã tìm ra đường thuộc về mình. Y thoát khỏi hạn chế chú ngữ truyền thống, mở ra con đường khác, một con đường thuộc về mình. Có lẽ diện tích công kích thì y kém chút, nhưng về cường độ công kích thì tuyệt đối là đỉnh cao trong ma pháp sư hỏa hệ. Quan trọng nhất là dùng cách thuấn phát chiến đấu, y ở trên chiến trường chắc chắn có sức sinh tồn rất mạnh, càng không cần chức nghiệp khác hỗ trợ.
Trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, mười người đã có ba ra trận, không chỉ thắng hết mà còn hiện ra thực lực cường đại. Đặc biệt là Tư Mã Tiên và Lâm Hâm đều để lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người.
Ánh sáng tuyển chọn lại hiện ra. Khiến người bất ngờ là trận tiếp theo, trong hai ánh sáng tuyển chọn có một lại lần nữa chiếu rọi trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi. Còn luồng sáng khác thì rơi bên Linh Hồn Thánh Điện.
Thấy đến người Linh Hồn Thánh Điện bị chiếu rọi thì rất nhiều người hít ngụm khí lạnh. Đó lại là phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, Tam Thủy Bà Bà.
Tuy thánh chiến mang đến tổn thất to lớn cho Thánh Minh nhưng cũng xúc tiến cường giả sinh ra. Tam Thủy Bà Bà giống như Lâm Thần, sau thánh chiến, thông qua không ngừng cố gắng đột phá bình cảnh, tu vi cũng tăng lên cấp chín, thực lực trở nên mạnh hơn nhiều. Lại thêm bản thân bà là vợ của Trần Hoành Vũ, điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, có thể nói ở bên trong Linh Hồn Thánh Điện có địa vị cực kỳ quan trọng.
Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi nhưng lại gặp một đối thủ như vậy, lần này không có ai xem trọng họ. Dù sao họ gặp phải là một cường giả cấp chín.
Khi thí sinh Quang Chi Thần Hi cởi xuống áo choàng đi vào sân thì càng khiến toàn trường xôn xao.
Cái này cũng quá trẻ đi! Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi rốt cuộc là quái vật như thế nào chứ? Không lẽ họ có trú nhan thuật? Vì sao người nào người nấy trẻ như thế?
Tóc dài tung bay, khuôn mặt nhỏ nhăn treo nụ cười kỳ dị, Trần Anh Nhi đi vào đấu trường.
Tam Thủy Bà Bà thấy là cô thì biểu tình có chút bất đắc dĩ nhưng không kích động. Rất rõ ràng, giống như Thải Nhi từng trước tiên quay về Thích Khách Thánh Điện, trước khi bắt đầu Thánh Điện Đại Tái thì Trần Anh Nhi cũng đã gặp ông bà nội mình.
Sau khi Trần Anh Nhi đi vào đấu trường, không ngâm xướng chú ngữ mà đáng thương nhìn bà nội, bộ dạng đó như là đang nói, bà cứ làm đi, nhớ đánh nhẹ chút nha.
Tam Thủy Bà Bà khẽ thở dài, ánh mắt nhìn cô tràn đầy hiền từ. Bà bất đắc dĩ, lắc đầu nói.
“Ta nhận thua.” Nói xong ba chữ kia bà lập tức xoay người ra khỏi sân.
Trần Anh Nhi thè lưỡi, mặt tươi cười nhảy nhót ra sân.
Cái gì? Tam Thủy Bà Bà chịu thua? Đa số người cho rằng lỗ tai mình có vấn đề. Đối mặt cô gái trẻ tuổi như vậy, làm phó điện chủ Linh Hồn Thánh Điện, Thông Linh Giả cấp chín, Tam Thủy Bà Bà nhưng lại cứ thế chịu thua? Nên biết rằng đây chính là đấu loại, chỉ cần thua một trận vậy sẽ không có cơ hội ở trong cửa thứ nhất Thánh Điện Đại Tái nữa!
Lý Chính Trực nhướng mày, dường như muốn nói cái gì nhưng rốt cuộc kiềm chế. Ông hiểu biết Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, đương nhiên cũng biết quan hệ giữa Trần Anh Nhi và Tam Thủy Bà Bà.
Trong Thánh Điện Đại Tái rất ít xuất hiện tình huống trực tiếp chịu thua, nhưng không phải chưa từng có. Ví dụ đợt trước trong Thánh Điện Đại Tái, từng có hai Săn Ma giả đại biểu Thánh Điện của mình xuất chiến, khi gặp nhau thì trong đó một người chủ động nhận thua. Dù nói thế nào thì không có quy tắc hạn chế không được nhận thua. Thế nên tuy hành vi của Tam Thủy Bà Bà dẫn đến náo động, nhưng không ai có thể ngăn cản bà làm vậy. Kỳ lạ là thí sinh bên Linh Hồn Thánh Điện cũng bình tĩnh, không ai bất mãn việc Tam Thủy Bà Bà nhận thua cả.
Xem tình hình này, Lý Chính Trực bỗng cảm thấy có chút bất an. Linh Hồn Thánh Điện bình tĩnh dường như có ý nghĩa nào đó. Tuy quan hệ giữa Linh Hồn Thánh Điện và Ma Pháp Thánh Điện không thân thiết như Thích Khách Thánh Điện và Kỵ Sĩ Thánh Điện. Nhưng cho đến nay Linh Hồn Thánh Điện coi như là người ủng hộ Ma Pháp Thánh Điện, chẳng qua hai bên càng rõ ràng không khí hợp tác. Sau khi kết thúc thánh chiến, bởi vì Linh Hồn Thánh Điện và Ma Pháp Thánh Điện có tổn thất nhỏ nhất nên tốc độ bành trướng cũng là nhanh nhất.
So đấu tiếp tục.
Mỗi trận đấu Thánh Điện Đại Tái thời gian không tính quá lâu. Đầu tiên không phải là đấu tranh sống chết, hơn nữa thí sinh có cấp tám, có cấp chín, rất dễ tạo thành chênh lệch thực lực. Bởi vậy tiến độ tranh tài coi như nhanh.
Buổi trưa qua đi thì đấu đã hơn bốn mươi trận. Tính theo tốc độ này, đến buổi tối là vòng so đấu thứ nhất có thể chấm dứt.
Năm Thánh Điện dự thi thêm vào Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, cho tới bây giờ giữ thế toàn thắng chỉ có Quang Chi Thần Hi. Họ lần lượt ra trận năm người. Dương Văn Chiêu, Tư Mã Tiên, Lâm Hâm, Trần Anh Nhi và vừa ra trận dựa vào tọa kỵ mạnh mẽ, kết hợp bản thân hoàn mỹ, cùng là đỉnh cấp tám Đoạn Ức, toàn bộ thắng trận.
Năm người ra trận chỉ có Đoạn Ức là tình huống khá gian nan, kịch chiến với một ma pháp sư tới mười phút mới dựa vào lực phòng ngự cường đại và nội tình thắng lợi, bốn người kia thắng coi như nhẹ nhàng.
Thánh Điện Đại Tái không có thời gian cơm trưa. Cường giả có thể dự thi dù là mười ngày, nửa tháng không ăn cái gì cũng không thành vấn đề. Cho nên trận đấu vẫn liên tục tiến hành.
Tới trận thứ bốn mươi tám thì thí sinh thứ sáu của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi ra trận. Lần này ánh sáng tuyển chọn chiếu rọi vào thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi hàng thứ nhất bên trái.
Khoảnh khắc ánh sáng tuyển chọn đông lại, ánh mắt cao tầng Lục Đại Thánh Điện gần như tập trung tại đó. Ai đều biết, đứng ở chủ vị Săn Ma Đoàn nhất định là đoàn trưởng của họ. Mà đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi chẳng phải chính là Long Hạo Thần?
Đúng vậy, cách hơn bốn năm, Long Hạo Thần rốt cuộc lần nữa xuất hiện.
Long Hạo Thần rất xui xẻo, bởi vì một người khác bị ánh sáng tuyển chọn nhắm trúng lại là điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện, Khâu Vĩnh Hạo, cũng chính là cường giả đệ nhất Chiến Sĩ Thánh Điện.
Khi Khâu Vĩnh Hạo thấy ánh sáng tuyển chọn rơi trên người mình thì ngây ra. Long Hạo Thần, mình phải cùng hắn đấu rồi sao?
Nhoáng người lên, Khâu Vĩnh Hạo đã vào sân. Bên kia Long Hạo Thần cởi bỏ áo choàng lớn, lại xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Hắn không trước tiên vào sân mà xoay người, hướng đến thí sinh Kỵ Sĩ Thánh Điện và ông nội Long Thiên Ấn hành lễ kỵ sĩ, sau đó mới vào sân.
Trang phục trắng mộc mạc, mái tóc dài rực rỡ ánh vàng, đôi mắt trong suốt như có thể xuyên thấu tất cả, và khuôn mặt tuấn tú đến cực độ cùng với khí chất trầm ổn như núi.
Dù nhìn sao thì bộ dạng của hắn cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, nhưng khí chất và yên tĩnh phát ra từ người hắn lại khiến tất cả quên đi tuổi tác.
Nhìn hắn, bất giác có cảm giác như tắm gió xuân. Không có linh lực dao động, nhưng hắn đứng tại đâu lập tức trở thành tiêu điểm toàn trường. Dù là điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo cũng không hấp dẫn người chú ý bằng hắn.
Trong Kỵ Sĩ Thánh Điện, trừ Long Thiên Ấn ra, tất cả Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ đều đứng dậy, hướng Long Hạo Thần đáp lễ. Dù hắn mất tích bao lâu, trước khi Kỵ Sĩ Thánh Điện tuyên bố từ bỏ, hắn đều là Thánh kỵ sĩ trưởng Kỵ Sĩ Thánh Điện, cũng chính là thống soái của tất cả Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ, Bí Ngân Cơ Tòa kỵ sĩ.
Nhận ra Long Hạo Thần không chỉ là Kỵ Sĩ Thánh Điện, trong Thích Khách Thánh Điện, Mục Sư Thánh Điện, Chiến Sĩ Thánh Điện, Ma Pháp Thánh Điện, đều có nhiều người nhận ra thân phận của hắn.
Lúc thánh chiến, tuy Long Hạo Thần xuất hiện thời gian không lâu nhưng đem đến ấn tượng rất sâu với Thích Khách Thánh Điện, Chiến Sĩ Thánh Điện, Ma Pháp Thánh Điện. Năm đó huyết chiến Trấn Nam quan hắn là anh hùng cứu Trấn Nam quan trong nước sôi lửa bỏng. Lịch sử sẽ không quên những việc này. Dù đã qua lâu như vậy, họ vẫn nhận ra khuôn mặt tuấn tú của Long Hạo Thần.
Quang Chi Thần Hi thì ra là Săn Ma Đoàn của hắn! Đây là suy nghĩ của tất cả người không quen Long Hạo Thần nhưng có gặp qua hắn. Còn người chân chính biết ý nghĩa tồn tại của Long Hạo Thần, các lãnh đạo Thánh Điện thì trong lòng suy nghĩ khác nhau.
Chính là thanh niên này, lần đầu tiên hủy diệt Trụ Ma Thần. Cũng chính là hắn, dẫn phát thánh chiến hai năm giữa ma tộc và nhân loại.
Hiện tại hắn trở về, mang theo Săn Ma Đoàn của mình trở về. Tham gia trận Thánh Điện Đại Tái này, rốt cuộc hắn muốn làm cái gì? Vì sao hắn không đại biểu Kỵ Sĩ Thánh Điện xuất chiến mà chọn thân phận Săn Ma Đoàn?
Nhìn thanh niên trước mặt, cảm giác của Khâu Vĩnh Hạo khác với người khác. Lần đầu tiên ông thấy Long Hạo Thần thì hắn để lại Chiến Sĩ Thánh Điện một vệt kiếm ý. Chính bởi vì kiếm ý đó khiến ông, người chính mắt thấy qua sự cường đại của Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương đã có bước tiến kinh người. Tiếp theo, mỗi lần Long Hạo Thần xuất hiện đều đem đến cảm giác kỳ tích cho ông.
Mất tích lâu như vậy, hắn rốt cuộc trở về. Giờ phút này, Khâu Vĩnh Hạo bất giác nhớ lại mấy ngày trước Vương Nguyên Nguyên tìm đến mình nói những lời kia.
“Đã lâu không gặp, Hạo Thần.” Khâu Vĩnh Hạo mỉm cười, mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Long Hạo Thần.
Trên mặt Long Hạo Thần cũng xuất hiện nụ cười.
“Đúng vậy! Khâu điện chủ. Chúng ta chia tay cũng gần năm năm rồi. Không ngờ gặp lại trong tình huống như vậy.”
Khâu Vĩnh Hạo nói.
“Hạo Thần, ta sẽ không nương tay. Hãy để ta xem, năm năm qua ngươi rốt cuộc tăng tiến đến mức độ nào.”
Long Hạo Thần nhẹ gật đầu.
“Xin người chỉ dạy cho.”
Khi Khâu Vĩnh Hạo nói chuyện với Long Hạo Thần thì lòng đã có quyết định. Làm điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện, trước tiên ông phải xem lực ảnh hưởng của Long Hạo Thần rốt cuộc lớn cỡ nào, tương lai hắn sẽ mang đến điều gì cho Liên Minh.
Kết quả ông phát hiện, sau lưng Long Hạo Thần ít nhất đứng Kỵ Sĩ Thánh Điện và Thích Khách Thánh Điện, đây chính là hai trong Lục Đại Thánh Điện. Hơn nữa ông biết rõ quan hệ giữa Trần Anh Nhi và Trần Hoành Vũ. Không thấy Tam Thủy Bà Bà nhận thua sao? Điều này chứng tỏ ít nhất Linh Hồn Thánh Điện sẽ không đối đầu với họ, rất có thể giữ trung lập.
Mục Sư Thánh Điện có lực ảnh hưởng không lớn trong Liên Minh, như vậy thì Long Hạo Thần rất có thể sẽ được hơn một nửa Liên Minh ủng hộ. Dù sao hắn có thân phận cực kỳ đặc biệt, hắn là con trai quang minh của Kỵ Sĩ Thánh Điện, người thừa kế điện chủ đời tiếp theo. Chính Vương Nguyên Nguyên còn đạt tới cấp chín, vậy tu vi của hắn sẽ tới trình độ nào đây? Nếu hắn có thể dùng sức mạnh của mình chứng minh với mọi người, vậy tương lai tiếng nói của hắn trong tân Liên Minh sẽ có địa vị hết sức quan trọng.
Thế nên Khâu Vĩnh Hạo hiểu rằng, Long Hạo Thần có thể lay động Liên Minh hay không, điều quan trọng nhất vẫn là thực lực. Phải xem hắn có tu vi hơn người hay không, có sự cường đại khiến phe trung gian ủng hộ không.
Thế nên trong chớp mắt Khâu Vĩnh Hạo đã đặt ra quyết định, nếu Long Hạo Thần có thể chiến thắng mình, vậy mặc kệ lần này hắn tham gia Thánh Điện Đại Tái vì cái gì, tuyển chọn của Chiến Sĩ Thánh Điện ít nhất là trung lập.
Chân trái Long Hạo Thần tiến lên một bước, tay phải đánh ra trước. Hắn không triệu hoán tọa kỵ của mình.
Khâu Vĩnh Hạo không cho rằng Long Hạo Thần không có tọa kỵ thì sẽ không đủ mạnh. Khoảng cách hai người gần hai trăm mét, Long Hạo Thần đánh ra một quyền này, ông cảm giác không khí cả sân đấu luyện như bị hút hết, lực lượng áp bách mà nhu hòa đã tới gần người.
Khâu Vĩnh Hạo cũng là cường giả trải qua trăm trận, lập tức cảm giác được nguy hiểm. Dù lực lượng này không áp bách quá mạnh mẽ, nhưng ông lại cảm thấy nếu mình không tập trung ứng đối thì chỉ sợ sẽ thua trận.
Cũng đánh ra một quyền, đôi mắt Khâu Vĩnh Hạo hóa thành sắc vàng. Sau lưng ông, một thanh trọng kiếm vàng khổng lồ hiện ra, phóng lên cao. Kiếm ý lãnh liệt làm sân đấu tràn ngập sát khí.
Long Hạo Thần đánh ra là quyền, Khâu Vĩnh Hạo đánh ra lại là kiếm ý.
Linh lực hai bên đều là vô hình, nhưng khoảnh khắc va chạm thì vòng bảo hộ cả sân đấu kịch liệt chớp động, bề mặt ánh sáng vàng bảy sắc bỗng tỏa sáng chói lòa, hiển nhiên là vì chịu đựng áp lực cực lớn.
Khoảnh khắc, mọi người trông thấy Long Hạo Thần đi tới trước mặt Khâu Vĩnh Hạo, lại đánh một quyền vào điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện.
Khâu Vĩnh Hạo sắc mặt trầm trọng, không biết lần đầu va chạm là chiếm ưu thế hay thiệt thòi. Đối mặt công kích một quyền này, hai tay ông nâng lên, cứng rắn chống.
Thực lực hai bên đều trở lại cấp nguyên trạng, linh lực càng mạnh mẽ ẩn trong thân, thoạt nhìn là va chạm tứ chi nhưng ai cũng biết, loại chiến đấu này mới là nguy hiểm nhất. Bởi vì khi linh lực bộc phát chính là khí thế trời long đất lở.
*Rầm!*
Đôi tay Khâu Vĩnh Hạo chặn một quyền của Long Hạo Thần. Thân thể hai người tạm dừng trên không trung. Ngay sau đó, người xem cuộc chiến trông thấy ngực Long Hạo Thần chợt lóe ánh sáng vàng.
Chớp mắt đó, mọi người cảm thấy dường như thân thể Long Hạo Thần phình lên. Ngay sau đó, Khâu Vĩnh Hạo mới chặn công kích của Long Hạo Thần xong không ngờ lại bắn ngược ra, mạnh đụng vào vòng bảo hộ sân đấu.
Một đấm đánh bay điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện? Nhìn thấy hình ảnh này, dù là Lý Chính Trực cũng đứng bật dậy.
Ông là bạn thân của Khâu Vĩnh Hạo, đương nhiên biết rõ tu vi của Khâu Vĩnh Hạo. Mấy năm nay, Khâu Vĩnh Hạo luôn khổ tu truy cầu đột phá. Tu vi rốt cuộc thành công đột phá cấp chín bậc hai, nội linh lực đã cao hơn hai mươi sáu vạn. Trong cả Liên Minh Thánh Điện coi như là cường giả, càng là đệ nhất cường giả Chiến Sĩ Thánh Điện, nổi tiếng là Chiến Thần mạnh nhất.
Nhưng trong chớp mắt giao đấu vừa rồi, ông lại bị Long Hạo Thần đánh bay. Điều này có ý nghĩa gì? Ý nghĩa linh lực của Long Hạo Thần mạnh hơn ông. Dưới tình huống không có trang bị hỗ trợ, đến cấp chín rồi muốn không dùng kỹ năng mà đánh bay đối thủ, chỉ sợ linh lực hai người chênh lệch ít nhất trên năm vạn.
Nhưng mà, điều này sao có thể? Hơn bốn năm trước, linh lực của Long Hạo Thần mới chỉ là ba, bốn vạn mà thôi. Bốn năm ngắn ngủi, chẳng lẽ hắn đã tới trình độ cấp chín bậc ba rồi sao?
Lý Chính Trực lần đầu tiên cảm nhận uy hiếp lớn lao từ người Long Hạo Thần. Hắn chẳng những trở về, thực lực mạnh mẽ vượt qua suy đoán của mình. Mục đích của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi này có lẽ không chỉ là thông qua Thánh Điện Đại Tái tôi luyện sức mạnh bản thân.
Khâu Vĩnh Hạo đụng vào vòng bảo hộ, thân thể bắn ngược lại, sau lưng kiếm quang vàng khổng lồ tới mấy chục mét cũng chém ra, trên không trung vạch một đường chém xuống Long Hạo Thần.
Đây không phải vũ khí, thuần túy là kiếm ý, là lĩnh vực của Khâu Vĩnh Hạo.
Vì truy cầu chân lý kiếm ý, Khâu Vĩnh Hạo lĩnh ngộ lĩnh vực chính là kiếm ý. Lĩnh vực kiếm ý của ông đủ sánh bằng một thần khí. Không ra thì thôi, vừa ra là khai hoang trời đất.
Đối mặt kiếm vàng chém xuống, chân Long Hạo Thần đứng vững, sau lưng bỗng lấp lánh ánh sáng vàng nồng đậm. Sáu cánh vàng khổng lồ bỗng giang rộng. Ngay sau đó, kiếm ý ngập trời bỗng bùng phát từ người hắn.
Tay phải chỉ lên trời, đôi mắt Long Hạo Thần bỗng biến thành trắng ngà. Ngay sau đó, một kiếm quang trắng từ người hắn phát ra, hóa thành ánh sáng trắng bốc lên tận trời.
Kiếm quang này nhỏ hơn lĩnh vực kiếm ý của Khâu Vĩnh Hạo rất nhiều, cỡ trọng kiếm bình thường. Vầng sáng trắng ngà khuếch tán. Nhưng khi nó xuất hiện thì thân thể Khâu Vĩnh Hạo thi triển lĩnh vực kiếm ý lại run bần bật.
*Đinh!*
Một tiếng giòn vang. Thân thể Long Hạo Thần hơi lung lay, lùi ra sau hai bước. Nhưng ngực hắn lúc trước tỏa ánh sáng vàng giờ lại lóe lên, bước chân hắn lập tức ổn định.
Cùng với tiếng giòn vang, lĩnh vực kiếm ý của Khâu Vĩnh Hạo giang ngang bất động, bị kiếm quang trắng chặn lại.
Kiếm quang trắng khẽ ngâm, bị trọng kiếm vàng áp bách chậm rãi hạ xuống, dường như không chịu được gánh nặng. Mọi người thấy điều này đều cho rắng Khâu Vĩnh Hạo lại chiếm ưu thế. Nhưng chỉ mình ông hiểu, Long Hạo Thần phóng ra kiếm ý khác với của mình.
Kiếm ý của ông hoàn toàn là ý niệm kiếm, là thần niệm và kiếm ý kết hợp. Còn kiếm ý của Long Hạo Thần, thoạt nhìn không mạnh bằng lĩnh vực kiếm ý của ông, nhưng kiếm trắng lại có linh hồn dao động. Chính là nói, trong kiếm ý ẩn chứa một phần linh hồn Long Hạo Thần.
Khâu Vĩnh Hạo nhớ rõ, năm đó khi ông vẫn là tùy tùng của Quang Minh Kiếm Thần Dạ Vô Thương, đêm trước khi Dạ Vô Thương khiêu chiến với Ma Thần Hoàng đã từng nói qua, rốt cuộc lĩnh ngộ một chút ý nghĩa kiếm hồn.
Lúc này Long Hạo Thần thi triển chẳng phải chính là kiếm hồn sao? Thứ vượt trên cả kiếm ý!
Trên mặt Long Hạo Thần lộ nụ cười nhạt, nhìn Khâu Vĩnh Hạo, nói.
“Chúc mừng Khâu điện chủ tu vi tăng tiến. Lĩnh vực kiếm ý của người có lực công kích cực mạnh, và điểm độc đáo riêng. Nếu có một ngày người hiểu ý nghĩa linh hồn làm kiếm, vậy thành tựu của ngươi có thể vượt qua tiền bối Dạ Vô Thương. Tôi cũng phải dùng lĩnh vực của mình, nếu không thì không thể ngăn được tấn công của ngươi.”
Thánh Điện Đại Tái tiến hành nhiều trận như vậy, mở miệng nói chuyện trong quá trình so đấu thì chỉ có Long Hạo Thần là người thứ nhất.
Khâu Vĩnh Hạo chẳng những không bực mình vì hắn nói chuyện, ngược lại có chút lờ mờ hiểu ra, mắt sáng ngời nhìn kiếm hồn dần bị ép xuống đã tới gần đỉnh đầu Long Hạo Thần.
Ông cảm giác được, kiếm hồn của Long Hạo Thần chỉ mới là tạo hình thức ban đầu. Nhưng hắn đích thực đã tới cấp bậc đó! Kiếm hồn, kiếm hồn, rốt cuộc phải làm sao hóa linh hồn thành kiếm?
Long Hạo Thần nâng lên tay phải, nắm lấy kiếm hồn trắng đã bị đè ép trên đỉnh đầu, sáu linh cánh vàng sau lưng chậm rãi mở ra.
Thanh âm êm tai phát ra từ người hắn, như châu ngọc rơi lại như tiếng chuông thần réo rắt. Giây phút kia, dường như thân thể Long Hạo Thần biến mất. Nguyên sân đấu luyện tràn đầu ánh vàng, ngay cả kiếm hồn trong tay hắn cũng thế. May mắn màu vàng này là trong suốt mới cho người xem cuộc chiến tiếp tục thấy tình hình bên trong.
“Quang minh, tước đoạt.” Long Hạo Thần nhìn chăm chú Khâu Vĩnh Hạo, dùng giọng điệu có chút kỳ lạ nhẹ nhàng nói ra bốn chữ.
Chớp mắt, thân thể Khâu Vĩnh Hạo đột nhiên tạm ngừng, sau đó trông thấy từng tầng sáng vàng nồng đậm chen chúc bắn ra khỏi người ông, nhanh chóng bay vào không gian vàng bốn phía. Lĩnh vực kiếm ý của ông đang nhanh chóng yếu đi.
Long Hạo Thần cầm kiếm hồn phía xa, vẫn giữ nguyên động tác cũ, nhưng từ người hắn phản chiếu vô số ánh sáng vàng lấp lánh. Trên không trung chúng hóa thành từng tia sáng vàng, xoay tròn cuối cùng dung hợp với sáu cánh sau lưng, khiến hắn càng thêm lập thể, thêm chói mắt.
Ở ngực hắn, luồng sáng vàng lúc trước từng lóe hai lần này nhấp nháy chậm rãi theo tần suất.
“Đây là lĩnh vực của tôi, tên gọi là Tố Quang. Trong lĩnh vực của tôi, tôi chính là Quang Minh Thần. Người là người thứ nhất vào Quang Lĩnh Vực của tôi. Xin lỗi, linh lực của người không bằng tôi. Cho nên tất cả cường giả quang thuộc tính linh lực không bằng tôi ở trong Quang Lĩnh Vực thì sẽ bị tôi tước đoạt lực lượng quang.”
Ánh sáng vàng kiềm chế, Long Hạo Thần tĩnh lặng đứng đó. Thoạt trông hắn không khác gì lúc trước, ánh sáng vàng quanh người đã tan biến, ngay cả sáu linh cánh khổng lồ sau lưng và trường kiếm cũng biến mất. Đối diện hắn, Khâu Vĩnh Hạo đã ngã ngồi trên đất.
Nhìn Long Hạo Thần, mắt Khâu Vĩnh Hạo tràn đầy kinh hãi.
Gặp qua Vương Nguyên Nguyên, Khâu Vĩnh Hạo từng nhiều lần suy đoán thực lực của Long Hạo Thần, nhưng không bao giờ tưởng tượng nổi, tu vi của hắn nhưng lại đạt đến trình độ như thế. Chẳng những linh lực càng mạnh hơn ông, khủng khiếp hơn nữa là lĩnh vực của hắn.
Tại sao uy lực lĩnh vực đạt đến trình độ như vậy chứ? Chỉ ở trong lĩnh vực của hắn thôi thì linh lực bản thân đã bị tiết hết ra ngoài, dung nhập vào trong lĩnh vực, mất cả sức phản kháng.
Trong lĩnh vực của hắn, hắn chính là Quang Minh Thần. Đây là lĩnh vực tới cấp độ nào vậy? Trong lịch sử nhân loại chưa bao giờ có lĩnh vực giống như vậy. Rõ ràng lĩnh vực của hắn không chỉ khắc chế tất cả cường giả quang thuộc tính, chắc chắn còn có năng lực khác càng mạnh hơn nữa.
Trên đài khách quý Kỵ Sĩ Thánh Điện, không biết khi nào thì Trần Cuồng đã đứng lên. Nhìn chằm chằm Long Hạo Thần trong đấu trường, mặt ông lộ nụ cười.
“Chàng trai này, thật không ngờ ngươi lại khiến ta có chút ngứa tay. Thật muốn xem khi đối đầu với ta, Quang Lĩnh Vực của ngươi sẽ có tác dụng gì?
Khâu Vĩnh Hạo thua rồi? Điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện, Chiến Thần mạnh nhất, Khâu Vĩnh Hạo cứ như vậy thua?
Người thanh niên tuấn tú đến mức tận cùng phóng ra lĩnh vực thuộc về hắn, sau đó chiến thắng điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện. Đây cần có sức mạnh tới cỡ nào mới làm được chứ!
Long Thiên Ấn cũng đứng lên, nhìn Long Hạo Thần, mắt tràn ngập rung động. Cái này còn nằm trong phạm vi lĩnh vực sao? Có thể tước đoạt một loại nguyên tố, ở trong lĩnh vực, tất cả cường giả quang thuộc tính bó tay hết cách, cái này dường như đã vượt qua phạm trù lĩnh vực rồi đi? Cho dù hắn có là con trai quang minh, Thần Quyến Giả cũng không nên có năng lực khống chế quang như vậy mới đúng. Cái này dường như chỉ có Quang Minh Nữ Thần mới làm được! Nhưng thần vốn chính là sự tồn tại hư ảo, là tản ra mỗi góc trên thế gian.
Không sai, nếu Long Hạo Thần chỉ là Thần Quyến Giả thì hắn không thể nào có được lĩnh vực như vậy. Nhưng hắn không chỉ là Thần Quyến Giả. Thể chất của hắn, sau khi dung hợp căn nguyên huyết mạch con trai quang minh của Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư thì lại xảy ra biến hóa. Hơn bốn năm bế quan, hắn và đồng bạn đều tăng chất lượng, người tiến bộ lớn nhất chính là hắn.
Nội linh lực bẩm sinh của Long Hạo Thần đã đột phá cực hạn, hơn một trăm hai mươi. Thế nên bây giờ hắn không còn là thể chất con trai quang minh, mà chính là thể chất Quang Minh Thần. Chính là nói, từ góc độ nào đó thì Quang nguyên tố trong thế giới, hắn chính là bán thần. Nếu chỉ luận về cấp bậc, thế thì hắn bây giờ, về mặt bản chất đã tăng tới cấp bán thần như Ma Thần Hoàng, chẳng qua tu vi còn kém rất xa thôi.
Tử Linh Thánh Pháp Thần Y Lai Khắc Tư để lại cho hắn là một phần kỳ tích, kỳ tích thuộc về quang minh.
Long Hạo Thần chậm rãi tiến lên, nâng Khâu Vĩnh Hạo đứng dậy. Lúc này Khâu Vĩnh Hạo cảm giác được linh lực của mình đang hấp thu Quang nguyên tố bên ngoài, dần hồi phục, nhưng trong lòng ông sự rung động còn chưa biến mất.
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
“Liên quan đến kiếm hồn, nếu Khâu điện chủ có hứng thú thì chúng ta có thể tìm chút thời gian tâm sự.
Khâu Vĩnh Hạo cười khổ.
“Dù có kiếm hồn thì làm sao chứ? Lĩnh vực của ngươi nên gọi là Quang Thần Lĩnh Vực mới đúng. Ta không biết ngươi làm cách nào nhưng ở trong lĩnh vực của ngươi, ta cảm giác được ngươi chính là chúa tể quang.”
Long Hạo Thần cười ha ha nói.
“Thật ra không mạnh như người tưởng tượng đâu. Tuy tình huống của tôi đặc biệt, nhưng có lĩnh vực như thế này giống thanh kiếm hai lưỡi. Nó tiêu hao linh lực gấp mười lần lĩnh vực bình thường. Giữ một giây thì đã tiêu hao hơn một vạn linh lực của tôi.”
Khâu Vĩnh Hạo không ngờ Long Hạo Thần lại thẳng thắn nói ra, gật đầu với hắn, nói.
“Đợi kết thúc Thánh Điện Đại Tái rồi chúng ta tâm sự.”
Nói xong ông xoay người đi ra ngoài sân.
Nụ cười trên mặt Long Hạo Thần không thay đổi nhưng hơi thất vọng. Từ lời của Khâu Vĩnh Hạo có thể nghe ra, ít nhất trong khoảng thời gian Thánh Điện Đại Tái, ông không muốn cùng hắn tiếp xúc nhiều.
Nhóang người lên, Long Hạo Thần ra khỏi sân, cầm áo choàng của mình, lại lần nữa hành lễ kỵ sĩ với người bên Kỵ Sĩ Thánh Điện, xong chậm rãi bước trở về Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi.
Lần này cả Long Thiên Ấn cũng giống như thí sinh Kỵ Sĩ Thánh Điện khác, đáp lễ với hắn. Dù làm trưởng bối nhưng Long Thiên Ấn cúi đầu trước sức mạnh của cháu trai.
Trận chiến giữa Long Hạo Thần và Khâu Vĩnh Hạo mất không bao nhiêu thời gian, nhưng người sáng suốt có thể nhìn ra, năng lực của Long Hạo Thần hoàn toàn khắc chế Khâu Vĩnh Hạo. Dù là kiếm ý hay thuộc tính thì hắn kiềm chế Khâu Vĩnh Hạo quá lớn. Chênh lệch giữa họ vốn không nên cách biệt nhiều như vậy, nhưng Long Hạo Thần lại dựa vào ưu thế thuộc tính và lĩnh vực, nhẹ nhàng chiến thắng trận so tài này.
Ánh mắt của Lý Chính Trực đã bình tĩnh lại, ngồi xuống, khép mắt, dường như đang suy nghĩ cái gì.
Trong số các thí sinh, Đàm Hoàn trợn to mắt không chớp một cái, thân thể nhẹ run.
Giờ phút này, chính cô cũng không thể nói rõ tâm tình của mình ra sao.
Hắn, nhưng lại biến mạnh đến thế, đã có thực lực đánh bại một điện chủ. Khâu Vĩnh Hạo trong điện chủ Lục Đại Thánh Điện tu vi tuyệt đối không phải xếp chót. Coi như là Long Thiên Ấn dẫn đội Kỵ Sĩ Thánh Điện, trong tình huống không sử dụng Thần Ấn vương tọa thì chưa chắc thắng được ông! Nhưng Long Hạo Thần đã thắng, lĩnh vực, lĩnh vực của hắn rốt cuộc là thứ gì vậy!
Chắc hắn chưa tới ba mươi tuổi, vậy mà đã có được lĩnh vực thuộc về mình. Không lẽ hắn thật là trên trời phái xuống dẫn dắt nhân loại chiến thắng ma tộc?
Dù là đệ tử đích truyền của Lý Chính Trực, nhưng giờ phút này, tín niệm trong lòng Đàm Hoàn hơi dao động.
Trận chiến này rung động không chỉ mình cô, có rất nhiều người cũng nảy ra ý nghĩ tương tự.
Một người thanh niên chưa tới ba mươi tuổi đã có lĩnh vực, còn mạnh đến mức điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện không thể đối kháng. Thiên tài như vậy chưa từng xuất hiện trong lịch sử Liên Minh Thánh Điện.
Con trai Luân Hồi và Quang Minh Kiếm Thần quá cố dường như ở trước mặt hắn đều mất đi ánh sáng. Có lẽ tương lai không xa, hắn thật sự có thực lực khiêu chiến Ma Thần Hoàng chăng?
Bỗng chốc một ít cao tầng trung lập trong Liên Minh Thánh Điện, ánh mắt nhìn Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi biến nóng cháy. Không còn ai cho rằng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi tham gia Thánh Điện Đại Tái lần này chỉ vì tăng kinh nghiệm chiến đấu.
Trận so tài còn đang tiếp tục, các trận tiếp theo vẫn đang hấp dẫn lớp lớp, nhưng không xuất hiện va chạm giữa lĩnh vực và lĩnh vực giống Long Hạo Thần cùng Khâu Vĩnh Hạo nữa. Dù sao người có được lĩnh vực thật sự quá ít.
Khi trận đấu thứ năm mươi chín kết thúc, trời đã vào đêm khuya, đã tới lúc tuyên bố kết thúc so tài.
Thanh âm uy nghiêm của Trần Cuồng quanh quẩn trong sân đấu lớn.
“Ngày đầu tiên Thánh Điện Đại Tái, vòng thứ nhất thi đấu cá nhân, toàn bộ chín mươi lăm trận tranh tài đã kết thúc. Thành tích như sau. Kỵ Sĩ Thánh Điện người ra trận hai mươi bốn người, Ma Pháp Thánh Điện hai mươi mốt người, Linh Hồn Thánh Điện mười sáu người, Thích Khách Thánh Điện mười bốn người, Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi mười người, Chiến Sĩ Thánh Điện mười người. Sau khi kết thúc vòng thứ nhất, điểm số sẽ tương đồng với người ra trận.”
Kết quả trận đấu gần giống với dự đoán của nhiều người, biến số duy nhất là đến từ Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi.
Đừng nhìn Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi và Chiến Sĩ Thánh Điện áp chót, nhưng ánh sáng của họ đã che lấp năm Thánh Điện dự thi.
Ra trận mười người, mười trận thắng mười, khả năng thắng là trăm phần trăm, đây là thành tích huy hoàng cỡ nào?
Phải biết rằng Thánh Điện khác với điều kiện ra trận ba mươi sáu người mới có thắng lợi như vậy. Dù là Kỵ Sĩ Thánh Điện mạnh nhất thì xác suất thắng chỉ có hai phần ba mà thôi.
Năm Thánh Điện dự thi đều cẩn thận quan sát tình huống của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi. Họ chấn kinh phát hiện, Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi mười thí sinh thì có tám là cường giả cấp chín, hai người khác cũng là đỉnh cấp tám. Trong mười người có năm kỵ sĩ tuổi trẻ. Lấy Long Hạo Thần dẫn đầu, còn có Hàn Vũ, Trương Phóng Phóng, Dương Văn Chiêu và Đoạn Ức.