[Dịch] Tên Sát Nhân Mercedes - Mr. Mercedes

Quyển 6 - KISSES ON THE MIDWAY-Chương 106 : KISSES ON THE MIDWAY 6.3




Brady mặc quần áo và lái xe đến một hiệu thuốc mở 24/24 gần sân bay. Qua tấm gương trong phòng tắm, hắn đã nhận ra con dao cạo điện của mẹ hắn làm ăn chẳng đâu vào đâu; cái sọ của hắn cần được bảo dưỡng khá khẩm hơn. Hắn mua dao cạo du lịch và kem cạo râu. Hắn nhặt thêm pin, vì có bao nhiêu cũng không đủ. Hắn cũng chọn lấy một cặp kính trắng trên giá xoay trưng đồ. Hắn chọn kiểu gọng sừng vì chúng khiến hắn trông ra vẻ sinh viên. Hoặc hắn có cảm giác thế.

Trên đường ra quầy thu ngân, hắn dừng lại trước tấm áp phích đứng bằng bìa mang hình có của bốn gã Round Here. Dòng quảng cáo viết HÃY SẴN SÀNG CHO ĐÊM DIỄN LỚN NGÀY 3 THÁNG SÁU! Chỉ có điều ai đó đã gạch đoạn NGÀY 3 THÁNG SÁU và viết chữ ĐÊM NAY bên dưới.

Mặc dù Brady thường mặc áo phông cỡ M - trước giờ hắn vẫn luôn mảnh dẻ - hắn nhặt một chiếc cỡ XL và bổ sung nó vào mớ hàng còn lại. Không cần phải xếp hàng; sớm thế này hắn là khách hàng duy nhất.

“Đi xem ca nhạc tối nay à?” cô nàng tính tiền hỏi.

Brady trao cho cô ta nụ cười toe toét. “Chắc chắn rồi.”

Trên đường trở về nhà nghỉ, Brady bắt đầu nghĩ về chiếc xe. Lo lắng về chiếc xe của hắn. Cái tên giả Ralph Jones hoàn toàn ổn, nhưng chiếc Subaru thì lại được đăng ký bằng tên Brady Hartsfield. Nếu lão thanh tra nghỉ hưu phát hiện ra tên hắn và nói cho tụi cớm, đó có thể là một vấn đề. Cái nhà nghỉ thì an toàn rồi - người ta không còn yêu cầu phải cung cấp biển số xe, chỉ cần bằng lái - nhưng chiếc xe thì không.

Lão thanh tra nghỉ hưu chưa hề đến gần mình, Brady tự nhủ Lão chỉ đang cố hù dọa mình thôi.

Trừ một điều, có thể là không phải thế. Chính lão này đã phá được rất nhiều vụ án trước khi thành thanh tra nghỉ hưu, và những kỹ năng đó dường như vẫn còn nguyên vẹn.

Thay vì đi trực tiếp về Motel 6, Brady đánh lái vào sân bay, lấy vé, và để chiếc Subaru ở khu đỗ dài ngày. Hắn sẽ cần đến nó tối nay, nhưng hiện thời thì nó ở đó cũng tốt.

Hắn liếc nhìn đồng hồ. Chín giờ kém mười. Mười một tiếng đồng hồ nữa là đến giờ diễn, hắn nghĩ. Có thể là mười hai tiếng để tới bóng tối. Có lẽ không đến; có thể còn hơn. Nhưng hơn không nhiều.

Hắn đeo cặp kính mới vào và mang mớ đồ của mình đi bộ nửa dặm quay về nhà nghỉ, vừa đi vừa huýt sáo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.