[Dịch] Tên Sát Nhân Mercedes - Mr. Mercedes

Quyển 5 - GỌI HỒN-Chương 80 : GỌI HỒN 5.8




Họ quá hạnh phúc bên nhau và tập trung vào việc đến nhà tang lễ trước đám họ hàng đến từ địa ngục nên không để ý gì đến BOLO, nhưng ngay cả khi đang ở chế độ báo động đỏ thì gần như chắc chắn họ cũng chẳng thấy có gì đáng ngờ. Có đến hơn hai tá xe đỗ sẵn tại khu trung tâm thương mại nhỏ ngã tư giữa đường Harper và phố Hanover, và chiếc Subaru màu bùn của Brady Hartsfield lại là thứ ít nổi bật nhất trong số đó. Hắn đã lựa chọn vị trí rất cẩn thận để con phố của lão cớm về vườn nằm gọn trong gương chiếu hậu. Nếu Hodges đến dự lễ viếng của mụ già, lão sẽ đi từ trên đồi xuống và rẽ trái vào phố Hanover.

Và lão đây rồi, mới chỉ có hơn tám rưỡi - sớm hơn một chút so với dự kiến của Brady, vì lễ viếng phải mười giờ mới bắt đầu mà nhà tang lễ chỉ cách đó chừng hai mươi phút. Khi chiếc xe rẽ trái, Brady còn ngạc nhiên hơn nữa khi thấy lão cớm béo về vườn không chỉ có một mình. Hành khách của lão là một phụ nữ, mà dù chỉ kịp nhìn thoáng qua cũng đủ để hắn xác định đó là em gái của Olivia Trelawney. Cô ta đã hạ tấm che nắng xuống để có thể soi gương trong lúc chải tóc. Suy luận hiển nhiên là cô ta đã qua đêm ở ngôi nhà độc thân của lão cớm về vườn rồi.

Brady choáng váng như bị sét đánh. Lạy Chúa, tại sao cô ta lại làm thế nhỉ? Hodges vừa già, lại còn béo, lại còn xấu. Chẳng lẽ cô ta lại lên giường với lão thật à? Ý tưởng đó thật không thể nào tin nổi. Rồi hắn nghĩ đến cách mẹ hắn giải tỏa những cơn đau đầu tệ hại nhất của mình, và nhận ra - một cách miễn cưỡng - rằng một khi đã nói đến tình dục, thì chẳng có cặp đôi nào là không thể tin nổi. Nhưng ý nghĩ Hodges làm tình với em gái của Olivia Trelawney thật lộn tiết (hoàn toàn không phải vì người ta có thể nói rằng chính Brady là kẻ đã đưa họ đến với nhau). Hodges lẽ ra phải đang ngồi trước ti vi và nghĩ về chuyện tự tử. Lão không có quyền hưởng thụ kem Vaseline kết hợp với bàn tay phải của mình, chứ đừng nói đến cả một em tóc vàng ngon lành.

Brady nghĩ, Có lẽ cô ta ngủ trên giường trong khi lão ngủ trên ghế sofa. Ý tưởng đó ít ra cũng tiệm cận với logic, và khiến hắn thấy dễ chịu hơn. Hắn cho rằng Hodges cũng có thể vui vẻ với một em gái tóc vàng ngon lành nếu lão thực sự muốn… nhưng lão sẽ phải trả tiền. Ả điếm có khi sẽ tính thêm phụ phí trọng lượng cũng nên, hắn nghĩ bụng, và bật cười trong lúc khởi động xe.

Trước khi cho xe chạy, hắn mở hộc đựng đồ, lấy ra Thiết bị Hai, rồi đặt nó lên ghế lái phụ. Từ năm ngoái đến giờ, hắn chưa dùng đến nó, nhưng hôm nay thì hắn sẽ dùng. Dù có lẽ không phải ở nhà tang lễ, vì hắn không nghĩ họ sẽ tới thẳng đó luôn. Còn quá sớm. Brady nghĩ trước tiên hai người này sẽ ghé lại căn hộ ở đại lộ Lake, và hắn cũng chẳng cần phải đến đó trước họ, chỉ cần mặt ở đó khi họ quay ra. Hắn biết rõ hắn sẽ dùng đến nó như thế nào.

Sẽ giống như những lần trước.

Tại một đèn giao thông ở trung tâm, hắn gọi cho Tones Frobisher ở Discount Electronix và nói hôm nay hắn không đi làm. Có khi là cả tuần luôn. Hắn lấy đốt ngón tay bịt mũi để làm giọng nói nghe có vẻ nghẽn nghẹt, hắn thông báo với Tones là mình bị cúm. Hắn nghĩ đến buổi diễn của Round Here ở MAC tối thứ Năm, và chiếc áo đánh bom tự sát, rồi hình dung ra cảnh nói thêm câu Tuần tới tôi sẽ không bị cúm nữa, tôi chết thẳng cẳng rồi. Hắn ngắt máy, vứt điện thoại xuống ghế bên cạnh Thiết bị Hai, và cười phá lên. Hắn thấy một phụ nữ ở làn bên cạnh, ăn mặc chỉnh tề để đi làm, đang tròn mắt nhìn hắn. Brady, lúc này đang cười sặc sụa đến nỗi nước mắt chảy tràn xuống má và nước mũi cũng trào cả ra, giơ ngón tay thối lên với cô ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.