[Dịch] Tên Sát Nhân Mercedes - Mr. Mercedes

Quyển 2 - THANH TRA VỀ HƯU-Chương 6 : THANH TRA VỀ HƯU 2.5




Tối hôm đó ông lái xe xuống Newmarket Plaza và dùng bữa tại nhà hàng Thái ở đó. Đích thân bà Buramuk ra phục vụ ông. “Lâu lắm rồi không nhìn thấy ông, Thanh tra Hodges.” Nói nhịu ra thành Thánh cha Hutches.

“Tự nấu ăn từ hồi nghỉ hưu đến giờ.”

“Ông để tôi nấu cho. Ngon hơn nhiều.”

Khi nếm món canh Tom Yum của bà Buramuk, ông mới nhận ra mình đã phát ngán mấy thứ hamburger chiên chín dở cùng món mì ống kèm nước xiết Newman’s Oan đến mức nào. Còn món Sang Kaya Fug Tong lại khiến ông nhận ra mình đã quá oải với thứ bánh dừa Pepperidge Farm. Nếu không bao giờ ăn một miếng bánh dừa nào nữa, ông nghĩ bụng, mình cứ tha hồ sống lâu mà chết cũng nhẹ nhàng. Ông uống kèm hai lon bia Singha, và đó là thứ bia ngon nhất ông từng uống kể từ bữa tiệc về hưu ở Raintree Inn, vốn diễn ra gần như giống hệt những gì gã Mercedes nói, có cả một em vũ nữ thoát y “ngoáy phao câu”.

Cùng mọi thứ khác.

Chẳng lẽ gã Mercedes đã rình rập ở phía sau phòng tiệc?

Như con chuột túi possum trong phim hoạt hình[9] vẫn nói, “Có thể lắm, Muskie, có thể lắm.”

Quay về nhà, ông ngồi vào chiếc ghế LA-Z-BOY và cầm bức thư lên. Ông biết bước tiếp theo phải là gì - đấy là nếu ông không chịu mang nộp lại nó cho Pete Huntley - nhưng ông vẫn còn đủ khôn ngoan để không thử làm bước đó sau hai chai bia. Vì vậy ông cất bức thư vào ngăn kéo bên trên khẩu 38 (ông chẳng thèm nhọc công với cái túi Glad làm gì) và lấy thêm lon bia nữa. Lon bia trong tủ lạnh chỉ là Ivory Special, thương hiệu nội, nhưng ngon không kém bia Singha chút nào.

Uống xong, Hodges bật máy tính lên, mở trình duyệt Firefox, và gõ vào Dưới Chiếc Ô Xanh của Debbie. Dòng miêu tả bên dưới cũng chẳng nói lên gì nhiều: một trang mạng xã hội nơi những người thú vị trao đổi những quan điểm thú vị. Ông tính tìm kiếm xa hơn, rồi lại tắt máy tính đi. Chuyện đó cũng không.

Không phải đêm nay.

Dạo này ông vẫn đi ngủ muộn, bởi vì như thế nghĩa là bớt đi những giờ phút dành cho việc trở mình và trằn trọc, nghĩ lại những vụ án cũ và những sai lầm cũ, nhưng đêm nay ông lên giường sớm và biết ngay mình sẽ ngủ gần như ngay lập tức.

Thật là một cảm giác tuyệt vời.

Ý nghĩ cuối cùng của ông trước khi chìm vào giấc ngủ là cách kết thúc bức thư viết bằng ngòi bút tẩm thuốc độc của gã Mercedes. Gã Mercedes muốn ông tự sát. Hodges băn khoăn hắn sẽ nghĩ gì nếu hắn biết thành ra mình đã cho vị cựu Hiệp sĩ dòng Phù hiệu và Súng này một lý do để sống. Ít ra cũng một thời gian nữa.

Và rồi giấc ngủ xâm chiếm ông. Ông đánh một lèo sáu tiếng đồng hồ trọn vẹn và thư thái trước khi bàng quang đánh thức ông dậy. Ông mò mẫm vào nhà tắm, trút cho rỗng người, và quay trở lại giường, ngủ thêm ba tiếng nữa. Khi ông tỉnh giấc, ánh nắng đang chiếu xiên vào cửa sổ và lũ chim đang hót ríu ran. Ông vào trong bếp, làm cho mình một bữa sáng thịnh soạn. Đang lúc đổ hai quả trứng chiên kỹ vào trong một cái đĩa đã ú hụ thịt lợn muối xông khói và bánh mì nướng, ông chợt giật mình, dừng phắt lại.

Ai đó đang hát.

Chính là ông.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.