“Huân nhi a, đứa nhỏ kia rốt cuộc là ai?” Đứa nhỏ của Nhược phi sao? Tuy bộ dáng có vài phần tương tự như Nhược phi, đều làm người ta có cảm giác diễm lệ yêu dị, nhưng Huân nhi so với Nhược phi lại càng thêm phần mị hoặc, làm người ta chấn động nhưng lại càng thoải mái hơn, tuyệt không liên tưởng đến Nhược phi.
Y Tô Na cẩn thận nhớ lại nội tâm rung động khi lần đầu gặp gỡ Huân nhi, còn có khi nãy thấy đứa nhỏ im lặng dựa trong lòng ngực bệ hạ, không khỏi kinh ngạc. Đứa nhỏ nhu thuận dựa vào bệ hạ ngày đó thực sự là đứa bé ngày đó mình thấy ở ngự hoa viên sao? Vì sao làm người ta cảm thấy biến hóa khác biệt như vậy?
Còn nhớ đứa nhỏ ngày đó cao ngạo, xa cách, lạnh lùng, hờ hững, nhưng hôm nay sao lại nhu thuận như bé mèo con thế kia? Y Tô Na lâm vào trầm tư khó hiểu, không để ý mình đã bất tri bất giác đi tới ngự hoa viên, nơi từ sáng sớm nay đã bắt đầu ồn ào huyên náo.
“Mẫu hậu, mẫu hậu, người cũng đến xem mạn đằng đột nhiên xuất hiện ở ngự hoa viên sao?”
Nghe thấy có người kêu gọi mình, Y Tô Na ngẩng đầu liền thấy cô gái xinh đẹp đứng cách đó không xa vô cùng hưng phấn chạy về phía mình. Gió mát thổi bay mái tóc đen mướt của cô gái, lộ ra nụ cười tươi rói.
“Y Liên? Sao ngươi lại ở đây?” Y Tô Na thấy cô gái có chút giật mình, bất quá chờ thấy rõ tình huống cũng bình thường trở lại. Vừa nãy rời khỏi Thương Lam điện của bệ hạ, chính mình lại vô thức đi tới ngự hoa viên.
Nơi khủng bố này hiện tại là tiêu điểm chú ý của mọi người đi, huống chi Y Liên từ trước tới nay luôn thích xem náo nhiệt. Bất quá đây là thực vật quỷ dị mà ái phi cùng cung phi đã nói sao? Vì sao nàng lại cảm thấy không hề đáng sợ?
Y Tô Na chăm chú nhìn ngự hoa viên tràn ngập sinh khí trước mắt, khắp nơi phủ đầy màu xanh biếc tràn ngập sức sống, không khỏi hít sâu một hơi, sau đó lập tức cảm thấy hơi thở tươi mát tẩy trôi hết trọc khí trong người, toàn thân thả lỏng.
“Đây là?” Y Tô Na không khỏi có chút giật mình, đây là thứ gọi là thực vật ma lực thần bí sao? Quả nhiên làm người ta cảm thấy khác biệt. Bất quá là thực thoải mái, không hề quỷ dị, trừ bỏ thời điểm xuất hiện quá bất ngờ làm người ta không kịp chuẩn bị tinh thần mà thôi.
“Mẫu hậu, người xem hoa của mạn đằng kìa, thật là đẹp nga, Y Liên chưa từng thấy qua nga.” Y Liên hưng phấn lôi kéo mẫu hậu, tay chỉ về phía đóa hoa hồng nhạt trong ngự hoa viên.
“Quả thực trên thư thượng chưa từng ghi chép loại hoa này.” Ngưng thần nhìn lại, Y Tô Na cẩn thận quan sát khóm hoa phấn hồng giữa rừng mạn đằng xanh biếc, sau đó đột nhiên có chút đăm chiêu.
“Loại hoa này dường như ta đã thấy qua?” Chính là rốt cuộc thấy ở đâu? Vì sao mình không có ấn tượng đặc biệt gì cả. Không đúng a! Loại hoa hiếm như vậy nếu đã thấy mình không có khả năng quên mất!
“Đúng rồi, hình như là ở…. cổ tay Huân nhi! ! !” Trong đầu nhanh chóng xuất hiện một đồ án, Y Tô Na không khỏi ngạc nhiên lớn tiếng nói. Đúng rồi, đúng rồi, ngay lúc nãy, lúc mình rời khỏi Thương Lam điện, lúc từ biệt có nắm tay đứa nhỏ, bảo nó phải thường xuyên đến cung mình ngoạn, Y Liên thực thích nó.
Lúc ấy hình như vô tình thấy trên cổ tay đứa nhỏ có ấn ký thần bí, nhưng đứa nhỏ đột nhiên rụt tay về nên mình cũng không thấy rõ. Nhưng chỉ liếc mắt một cái cũng đủ để lại ấn tượng sâu sắc cho Y Tô Na.
Ấn kí trên cổ tay Huân nhi chính là đóa hoa diễm lệ trước mắt sao? Liệu có đúng không? Hay mình nhìn nhầm? Dù sao lúc nãy chỉ nhìn thoáng qua mà thôi. Hơn nữa cổ tay Huân nhi có ấn kí, bệ hạ hẳn là người biết rõ nhất. Có cần trở lại xác nhận một chút không?
“Mẫu hậu, người đang nói gì vậy, Cửu hoàng đệ làm sao? Đúng rồi, mẫu hậu, Y Liên phải đi tìm Cửu hoàng đệ, bảo Cửu hoàng đệ đến xem đóa hoa hồng nhạt xinh đẹp ở ngự hoa viên được không?” Nghĩ tới Cửu hoàng đệ đáng yêu, Y Liên lập tức xoay người chuẩn bị chạy đi. Chính là Y Liên còn chưa kịp chạy đã bị Y Tô Na ngăn cản.
“Y Liên, trở về, không cần đi.”
“Mẫu hậu, vì sao a, Y Liên muốn gặp Cửu hoàng đệ a.” Y Liên dẩu mỏ có chút không hiểu vì sao mẫu hậu muốn ngăn cản mình, không phải mẫu hậu nói phải thường xuyên chiếu cố, bồi Cửu hoàng đệ chơi đùa sao? Vì sao bây giờ mẫu hậu lại không cho mình đi tìm Cửu hoàng đệ a?
“Này…” Đối mặt với nghi vấn của cô gái, Y Tô Na có chút không biết làm sao. Chính mình vì sao không hề suy nghĩ đã kêu Y Liên lại? Trong tiềm thức không muốn Y Liên đi sao?
“Mẫu hậu, người sao vậy? Sao tự nhiên không nói gì?” Chú ý bộ dáng mẫu hậu có chút mờ mịt, Y Liên Hoa vội chạy tới bên người nàng, có chút bất an hỏi. Mẫu hậu hôm nay sao cứ là lạ a?“Y Liên, mẫu hậu…” Ngay lúc Y Tô Na không biết nên mở miệng thế nào, một âm thanh lo lắng đột nhiên truyền tới từ hướng ngự hoa viên, giải cứu Y Tô Na khỏi khốn cảnh.
“Hoàng hậu điện hạ, Y Liên Hoa công chúa điện hạ!”
“Phụ thân đại nhân!” Sao phụ thân lại tới đây? Việc kia mới đây đã truyền ra ngoài cung rồi sao? Y Tô Na nhìn thấy bóng dáng có chút vụng về đang vội vàng chạy tới, trong mắt không khỏi nghi hoặc. Phụ thân đến hoàng cung làm gì? Cho dù trong cung xảy ra chuyện, Tài vụ đại thần cũng không đến mức sốt ruột chạy tới đi.
“Hoàng hậu điện hạ!” Đa Lý Tư • Y Nặc gian nan hoạt động cơ thể có chút mập mạp của mình, đi tới trước mặt nữ nhân xinh đẹp của mình cũng chính là Tây Lam Hoàng hậu điện hạ hiện giờ, cố gắng thả lỏng, muốn làm ra dáng vẻ trọng thần Tây Lam. Bất quá hiển nhiên không thành công.
“Phụ thân, người tới hoàng cung làm gì?” Lại còn là ngự hoa viên trong hoàng cung? Phụ thân tuy là Tài vụ đại thần Tây Lam, nhưng hoàng cung không phải muốn vào là vào a. Y Tô Na nhìn nam nhân trung niên đang thở hổn hển trước mắt, gương mặt tuy bình tĩnh nhưng trong lòng đã nhíu mày.
“Cái này, cái này thần nghe nói hoàng cung xảy ra chuyện nên lập tức chạy tới. Kết quả thần vừa tiến cung đã thấy ngự hoa viên biến thành dạng này, Hoàng hậu điện hạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a?” Đa Lý Tư • Y Nặc quay đầu lại nhìn ngự hoa viên đã bị hủy thành một đống hỗn độn, lòng đau như cắt.
Ô ô, ngự hoa viên của bệ hạ a, sao lại biến thành cái dạng này? Này phải tổn thất bao nhiêu tiền a. Hơn nữa, nếu phải khôi phục lại ngự hoa viên như bộ dáng ban đầu, cái giá sẽ lên đến mức nào nữa? Nghĩ đến đây sắc mặt Đa Lý Tư • Y Nặc không ngừng biến đổi, cuối cùng hoàn toàn đen thui.
“Phụ thânn.” Nhìn sắc mặt nam nhân trung niên không ngừng biến hóa, Y Tô Na hoàn toàn đoán được vị phụ thân yêu tiền của mình đang nghĩ gì. Chỉ cần chuyện liên lụy tới tiền, phụ thân của nàng sẽ rất mẫn cảm.
Trong lòng Y Tô Na không khỏi bất đắc dĩ. Nam nhân này sao lại là phụ thân của nàng a? Nghĩ đến lúc mình sắp trở thành Hoàng hậu Tây Lam, phụ thân từng ngượng ngùng đi tới trước mặt nàng, cùng nàng bàn một cài vấn đề đồng tiền khó kiếm, bệ hạ vĩ đại mạnh mẽ tùm lum, nói một đống lớn, cuối cùng mới nói đến trọng điểm.
“Y Tô Na, ngươi sắp trở thành Tây Lam Hoàng hậu, không bao lâu nữa đã là mẫu nghi thiên hạ. Đối với Tây Lam, trách nhiệm của ngươi rất trọng đại a. Vì thế…”
“Vì thế cái gì?” Nhớ rõ lúc ấy nàng còn rất nghi hoặc vì sao phụ thân sao cứ nói chuyện đâu đâu như vậy, bất quá sau đó Y Tô Na mới hiểu được.
“Vì thế, bởi vì ngươi là nữ nhân của Tài vụ đại thần Đa Lý Tư ta, vì thế phụ thân cảm thấy mình nên tìm cớ gì đó xin bệ hạ làm nghi thức phong hậu lần này đơn giản một ít. Bất quá nữ nhân a, ngươi yên tâm, nghi thức phong hậu tuy đơn giản nhưng rất long trọng a, cũng đủ để các phi tử khác hâm mộ đến chết.”
“Phụ thân, không cần nói nữa, nữ nhân hiểu.” Nghi thức sắc phong Tây Lam Hoàng hậu có thể không long trọng sao? Bất quá phụ thân của nàng a, có thể bớt thì liền bớt a. Cho dù là nữ nhân của mình, chỉ cần tìm được cơ hội cũng tìm cách để bớt đi một chút.
Y Tô Na đôi lúc thực hoài nghi, bộ dáng phụ thân như thế sao có thể làm được chức Tài vụ đại thần Tây Lam a?
“Này rốt cuộc là ai làm? Đừng để ta quơ được, bằng không nhất định sẽ róc một tầng da của hắn.” Kinh khủng qua kinh khủng quá, chẳng lẽ tên này không biết đã gần tới ngày cử hành nghi thức chứng danh cho Cửu điện hạ sao, không biết đã chi một khoảng rất lớn sao? Bây giờ lại còn phải tốn thêm tiền sửa chữa. Tuy nói Tây Lam rất cường đại, thậm chí là đứng đầu trong tứ đại cường quốc Thương Lam đại lục, quốc khố sung túc, không để ý… chút tổn thất này, chính là hắn đau lòng a.
Này đều là tiền a!
“Phụ thân…” Khóe miệng Y Tô Na không khỏi run rẩy, rốt cuộc khó có thể bảo trì dáng vẻ đoan trang cao quý của hoàng hậu. Nàng cũng không thể làm nam nhân đang ai oán vì tiền này biến mất? Hay là nàng biến đi thì tốt hơn.
“Không được, ta nhất định phải đi tìm bệ hạ, để bệ hạ nghiêm trị tên tội tày trời này.” Tài vụ đại thần Đa Lý Tư • Y Nặc mang sắc mặt đau đớn siết chặt hai nắm tay, dường như đột nhiên nhớ ra gì đó, hướng về phía Hoàng hậu Y Tô Na bên cạnh hành lễ, sau đó lập tức chạy về phía Thương Lam điện, tẩm cung của bệ hạ.
Y Tô Na nhìn bóng dáng nam nhân là phụ thân mình giống như đột nhiên có được thần lực nhanh nhẹn không gì sánh được, sau đó nhanh chóng biến mất trước mặt mình, im lặng thật lâu.