[Dịch] Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 560 : Huyết Ma Tông nhị thái tử




- Che dấu sát trận?

Mọi người giật mình, coi như là thiếu niên Huyết Ma Tông kia cũng cất bước đi tới.

- Bạch Tông Sư, tu vi trận đạo của ngươi ở toàn bộ Đông Hải cũng là đỉnh tiêm, chẳng lẽ ngươi cũng không thể phá vỡ sát trận?

Thiếu niên Huyết Ma Tông thản nhiên nói, lộ ra rất vô lễ, nhưng mà tất cả mọi người kiêng kị, không người nào dám chống đối hắn.

- Nguyên lai là Nhị Thái tử điện hạ của Huyết Ma Tông, nhị thái tử trẻ tuổi như vậy liền luyện ra Nguyên Thần, thành tựu Thông Thiên, tu vi của lão phu sao có thể vào pháp nhãn của điện hạ! Nhưng mà sát trận che dấu kia xác thực bất phàm, hai ngày nay, ta cũng không quá đáng là nhìn ra ba bốn phần mười, căn bản không cách nào quan sát đến toàn cảnh sát trận!

Trong ánh mắt Bạch Tông Nghĩa lộ ra một tia kinh ngạc, vẫn cười ha hả nói, tuy nhìn như lấy lòng thiếu niên Huyết Ma Tông, nhưng lại không có vẻ kính sợ gì.

Hắn thân là trận đạo Tông Sư, tự nhiên có ngạo khí của Linh Trận Sư, tuy Huyết Ma Tông là một trong thập đại tông môn đỉnh cấp, nhưng mà hắn cũng không sợ Huyết Ma Tông.

- Huyết Ma Tông nhị thái tử? Vị này là đệ đệ của tên yêu nghiệt Huyết Ma Tông kia?

- Vị yêu nghiệt kia nghe nói thời điểm vừa sinh thì có xen lẫn Huyết Liên, dị tượng kinh người, được xưng là một trong mấy yêu nghiệt cường đại nhất toàn bộ Chân Cương giới, Huyết Ma Tông đại thái tử, là nhân vật yêu nghiệt giống như Tịch Diệt Thái Tử a!

Mọi người nghị luận nhao nhao, nhưng mà thiếu niên Huyết Ma Tông kia, cũng chính là nhị thái tử, sắc mặt có chút khó coi, tuy hắn tư chất không kém, nhưng mà so với vị huynh trưởng kia của mình tự nhiên là xa xa không bằng, bởi vậy từ nhỏ đến lớn một mực ở dưới bóng mờ của huynh trưởng.

Người khác nhìn thấy hắn, đều nói hắn là đệ đệ của Huyết Ma đại thái tử, thiên tài tự nhiên có ngạo khí của mình, hắn sao nguyện ý một mực sinh hoạt ở dưới bóng mờ của huynh trưởng mình?

- Bất quá chỉ là Linh trận Tuyệt phẩm, không nghĩ tới ngươi cũng không nhận ra chi tiết trong đó, cái gì trận đạo Tông Sư đỉnh cấp Đông Hải chó má, bất quá là hư danh nói chơi mà thôi!

Huyết Ma nhị thái tử cười lạnh một tiếng, quét mọi người, trong ánh mắt lộ ra khinh thường nói:

- Các ngươi đã nhát gan như thế, vậy hãy để cho Huyết Ma Tông ta đến phá tòa sát trận này!

Nói xong hắn liền mang theo một đám cường giả Huyết Ma Tông, trực tiếp tiến vào trong sương mù.

- Huyết Ma Tông thì như thế nào? Bạch Đà phủ ta cũng không phải dễ khi dễ, quả thực là quá cuồng vọng!

Người Bạch Đà phủ cũng tức giận bất bình nói.

Bạch Tông Nghĩa lơ đễnh, khẽ cười nói:

- Trước không quản Huyết Ma Tông bọn hắn như thế nào, tuy ta không cách nào nhìn ra toàn cảnh sát trận, nhưng vẫn có nắm chắc nhất định có thể phá vỡ trận pháp này, một hồi mọi người nghe ta chỉ huy, các ngươi có ý kiến gì không?

- Đương nhiên không có ý kiến! Ha ha ha, nếu thật là động phủ của một cường giả, xem uy thế Thiên Lôi kia, ít nhất cũng là Vương giả động phủ, chúng ta liền phát đạt!

Nam tử Hắc Long phủ cười ha ha, đáp ứng xuống, mọi người chung quanh cũng đều biết rõ Bạch Tông Nghĩa lợi hại, không có bất kỳ ý kiến.

- Vậy tốt, kỳ thật tòa sát trận này là dựa theo phương vị ngũ hành bát quái xếp đặt, theo thứ tự là khai, hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, tử, kinh, tám môn, trong đó khai, hưu, sinh tam môn là sinh môn, thương, tử, kinh tam môn là tử môn, nhưng cái gọi là sinh môn cùng tử môn cũng không quá đáng là che dấu tai mắt người, toàn bộ đều là tử môn, ta đoán chừng coi như là đại năng Thông Thiên Cảnh xâm nhập trong đó, cũng hữu tử vô sinh, chỉ có đỗ, cảnh hai môn mới còn sinh cơ, cho nên một hồi chúng ta theo cửa hưu vào, theo cảnh môn ra, trận thế cụ thể trong đó thay đổi liên tục, mọi người tùy thời nghe ta chỉ huy!

Bạch Tông Nghĩa dặn dò mọi người, sau đó mang theo mọi người tiến vào trong sương mù mênh mông.

- Bạch Tông Nghĩa này quả nhiên không hổ là trận đạo Tông Sư, vậy mà có thể nhìn ra ba bốn thành huyền ảo của Ngũ Hành Bát Quái Hỗn Nguyên Kiếm Trận, bất quá tuy vậy, các ngươi cũng tránh không được tử cục, hẳn cho rằng hưu môn cùng cảnh môn có thể ở đó cho các ngươi tùy ý xuất nhập sao?

Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng, nói với Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng:

- Một hồi liền phiền toái hai người các ngươi rồi, các ngươi có thể tùy ý xuất nhập đại trận, hơn nữa ta sẽ căn cứ trận pháp biến ảo, dời các ngươi đi vị trí bất đồng, nhớ kỹ, có thể giết liền giết, không thể giết liền lui, lúc này đây ta nhất định sẽ làm cho bọn hắn có đến mà không có về!

- Ha ha ha, yên tâm, liền xem chúng ta!

Tiểu hòa thượng cười hắc hắc, lộ ra rất hưng phấn, cầm lên Mộc Ngư, cùng với Đoan Mộc Hàn bay vào trong trận.

Sau lưng Khương Tư Nam, Cẩu Tam, Miêu Tứ cùng Thử Ngũ đều đắm chìm trong Lôi quang, khí tức toàn thân càng ngày càng lớn mạnh, nhất là ba Nguyên Anh, đã bắt đầu dần dần hư ảo, phảng phất như muốn ẩn vào trong không gian.

- Có lẽ có thể sống qua mười ngày a!

Khương Tư Nam nhẹ giọng lẩm bẩm, trong ánh mắt lập tức lộ ra thần mang vô cùng sắc bén.

Hắn biết rõ, mấy ngày kế tiếp rất có thể người sẽ càng ngày càng nhiều, thậm chí ba đại tông môn không có đến cũng có khả năng bị hấp dẫn đến, trước đó, hắn nhất định phải tiêu hao càng nhiều lực lượng nữa, mới có thể sống qua mười ngày này.

Dù sao, tuy uy lực của Ngũ Hành Bát Quái Hỗn Nguyên Kiếm Trận này rất cường đại, nhưng hắn cũng không thể xác định có thể ở dưới nhiều người như vậy công kích, chống bao lâu.

Ầm ầm!

Đợi đến lúc mọi người vừa tiến vào trong sương mù mênh mông, trong nháy mắt Thiên Địa biến ảo, Ngũ Hành thần quang lưu động, bọn hắn lại bị ngăn đến trong không gian bất đồng.

- Trận pháp không gian? Đây là Linh trận Vương phẩm? Không đúng, đây quả thật là Linh trận Tuyệt phẩm, nhưng mà Linh trận Tuyệt phẩm làm sao có thể hình thành trận pháp không gian?

Bạch Tông Nghĩa vốn là tính trước kỹ càng, chỉ trong nháy mắt sắc mặt liền đại biến, hắn lập tức cảm nhận được, khả năng sự tình đã vượt qua dự liệu của mình.

Cái sát trận che dấu này vậy mà cường đại như vậy!

- Nhất định phải mau chóng tìm được trận pháp hạch tâm, phá vỡ tòa sát trận này, nếu không tất cả mọi người có khả năng sẽ chết!

Thần sắc Bạch Tông Nghĩa vốn cười ha hả không thấy rồi, trên mặt tràn đầy ngưng trọng, tất cả mọi người bên cạnh hắn biến mất, kể cả người Bạch Đà phủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.