[Dịch] Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1006 : Đan Vương




- Gia chủ, kẻ này đánh Ngọc Hải thương nặng, chỉ sợ Ngọc gia sẽ hận chúng ta thấu xương, coi như chúng ta thua đan đạo thi đấu, chỉ sợ cũng không cách nào bình yên vô sự ly khai Lam Ngọc Thành, không bằng giao hắn cho Ngọc gia, dẹp loạn phẫn nộ của Ngọc Hải?

Đại trưởng lão Lam Không bỗng nhiên tiến lên, nhìn Lam Nguyên Đức nói.

- Đúng vậy, gia chủ, Ngọc Khê là Chân Truyền Đệ Tử của Tề Thiên Giáo giáo chủ, được xưng Tề Thiên Giáo đệ nhất thiên tài, vô cùng cường đại, nếu hắn biết rõ ca ca của mình bị người gây thương tích, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, tiểu tử này cũng dám trọng thương Ngọc Hải, hắn là muốn hại chết Lam gia chúng ta!

Lam Thiên Chiếu cũng lên tiếng nói, trong lòng của hắn vô cùng ghen ghét, Khương Tư Nam là Thông Thiên Cảnh hậu kỳ, hơn nữa không rõ lai lịch, hắn dựa vào cái gì có thể trọng thương Ngọc Hải?

- Đã đủ rồi!

Vừa lúc đó, thanh âm lạnh như băng của Lam Tương Hàm truyền đến.

- Thời điểm Ngọc Hải giết người Lam gia ta, Đại trưởng lão ngươi một câu cũng không dám nói, mà Lam Thiên Chiếu ngươi, vì mạng sống, khúm núm nịnh bợ, bán đứng Khương Tư Nam, nếu không phải thực lực hắn cường đại, chỉ sợ sớm đã chết rồi! Hôm nay các ngươi còn nói muốn dẹp loạn phẫn nộ của Ngọc gia, đưa Khương Tư Nam ra ngoài, rốt cuộc các ngươi vô sỉ đến mức nào?

Lam Tương Hàm triệt để phẫn nộ rồi, tính cách nàng thiện lương, dịu dàng hào phóng, nhưng giờ phút này lại tràn đầy thất vọng với Lam gia, thật không ngờ Lam gia Đại trưởng lão cùng Lam Thiên Chiếu lại vô sỉ đến mức này.

- Đúng vậy, Đại trưởng lão, làm người không thể quá vô sỉ, của Lam gia ta đều bị ngươi cho chó ăn?

Lam Nguyên Lăng cũng cười lạnh một tiếng, không khách khí nói.

Trong lòng hắn cũng nghẹn lấy một bụng lửa giận, vừa rồi Đại trưởng lão một câu cũng không dám nói, bây giờ trái lại làm khó dễ Khương Tư Nam, thật là làm cho người khinh thường.

Đại trưởng lão Lam Không cùng Lam Thiên Chiếu mặt trướng đến đỏ bừng, ánh mắt bắt đầu khởi động lấy hỏa diễm phẫn nộ, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ta là vì Lam gia chúng ta, nếu các ngươi muốn Lam gia ta diệt môn, vậy thì chờ sau tỷ thí đan đạo bị diệt a!

- Khương Tư Nam đánh Ngọc Hải thương nặng, đối với Lam phủ ta có ân, dù bị diệt, Lam gia ta cũng không thể làm người vong ân phụ nghĩa!

Lam Nguyên Lăng lạnh giọng nói.

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam cũng khởi động lấy hàn mang, hắn thật không ngờ Lam Không cùng Lam Thiên Chiếu kia vô sỉ như vậy, vừa rồi vì mạng sống, ngay cả mình cũng đẩy ra, hôm nay càng nói vô sỉ như thế, trong lòng của hắn cũng không khỏi khởi động ra sát cơ.

Lam Tương Hàm chậm rãi đi tới, trong miệng khẽ nhúc nhích, truyền âm cho Lam Nguyên Đức, hình như đang nói sự tình gì đó.

Đến cuối cùng, ánh mắt Lam Nguyên Đức sáng ngời, nhìn Khương Tư Nam, có chút kích động nhìn Lam Tương Hàm nói:

- Thật sao?

- Chắc chắn một trăm phần trăm!

Lam Tương Hàm khẳng định nói.

- Hảo hảo hảo!

Lam Nguyên Đức hít sâu một hơi, sau đó hắn nhìn mọi người, thần sắc uy nghiêm, thanh âm lạnh lùng nói:

- Tất cả người Lam gia nghe cho ta, về sau Khương Tư Nam là khách nhân tôn quý nhất của Lam phủ ta, bất luận kẻ nào cũng không được lãnh đạm!

Lam Không cùng Lam Thiên Chiếu nhìn nhau, ánh mắt lập tức âm trầm, bắt đầu khởi động ra sát cơ.

Mọi người tán đi, Lam Nguyên Lăng cũng tìm địa phương chữa thương, tuy Huyền Minh chi độc lợi hại, nhưng Lam gia chính là luyện đan thế gia, tự nhiên có rất nhiều Linh Đan giải độc kỳ diệu, đối với Huyền Minh chi độc, mặc dù có chút phiền toái, nhưng không đáng để vào mắt.

Lam Không cùng Lam Thiên Chiếu thì trầm mặt đi ra.

Cuối cùng Lam Nguyên Đức mang theo Lam Tương Hàm cùng Khương Tư Nam, đi tới một mật thất.

- Tư Nam, vừa rồi ta đã nói cho phụ thân, ngươi là một Đan Vương, tỷ thí đan đạo, ta muốn mời ngươi giúp Lam gia ta một tay!

Lam Tương Hàm có chút chờ mong nhìn Khương Tư Nam, chỉ là ánh mắt có chút trốn tránh.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng có chút đỏ bừng, cổ trắng thoa lên một tầng đỏ ửng, nàng thậm chí có chút ít thật không dám xem Khương Tư Nam, nhất là vừa rồi Khương Tư Nam nói người trong lòng mình là hắn, trong nội tâm Lam Tương Hàm như nai con nhảy loạn, có một loại ngượng ngùng, cũng có một loại ẩn ẩn chờ mong.

Nàng vậy mà không có phủ nhận chuyện này, làm cho trong lòng ngượng ngùng không thôi.

Khương Tư Nam tự nhiên cũng đoán được dụng ý của Lam Tương Hàm cùng Lam Nguyên Đức, hắn đã có ý định trợ giúp Lam Tương Hàm, giờ phút này khẽ mĩm cười nói:

- Xin Tương Hàm, Lam tiền bối yên tâm, ta nguyện ý trợ giúp Lam gia tỷ thí đan đạo!

Con mắt của Lam Nguyên Đức sáng ngời, Khương Tư Nam nói như vậy, vậy chính là thừa nhận hắn xác thực là Đan Vương, chỉ là Đan Vương Thông Thiên Cảnh, kia đều là thiên tài yêu nghiệt, coi như là ở Thánh Địa cũng không nhiều, trong lòng hắn có chút hiếu kỳ lai lịch của Khương Tư Nam.

- Tư Nam ngươi gọi ta là Lam bá phụ liền được, không cần hô tiền bối gì! Ta nghe Tương Hàm nói ngươi được nàng cứu ở Cấm Ma Sơn Mạch, không biết Tư Nam ngươi là người ở nơi nào? Làm sao sẽ xuất hiện ở Cấm Ma Sơn Mạch?

Trên mặt Lam Nguyên Đức tươi cười ôn hòa, không để lại vết tích hỏi.

- Bẩm Lam bá phụ, ta là đệ tử Thiên Đế Sơn, lúc này đây đi ra lịch lãm rèn luyện, chỉ là bị cừu gia gây thương tích mới rơi vào trong Cấm Ma Sơn Mạch, may mắn mà có Tương Hàm cứu giúp!

Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói.

- Thánh Địa Thiên Đế Sơn?

Lam Nguyên Đức kinh hô, có chút động dung, hắn thật không ngờ lai lịch của Khương Tư Nam kinh người như thế, dĩ nhiên là người của Thánh Địa Thiên Đế Sơn.

Nhưng trong lòng hắn cũng thở dài một tiếng, Thánh Địa Thiên Đế Sơn cách nơi này ức vạn dặm, coi như hắn muốn lợi dụng Thánh Địa Thiên Đế Sơn chỉ sợ cũng ngoài tầm tay với, hôm nay nguy cơ của Lam gia, vẫn chỉ có thể dựa vào mình.

Nhưng cũng may Khương Tư Nam là một Đan Vương, hơn nữa tu vi bất phàm, nếu có hắn tương trợ, Lam gia tham gia tỷ thí đan đạo nắm chắc cũng nhiều vài phần.

- Không biết Tư Nam ngươi có thể luyện chế ra loại Linh Đan Vương phẩm đẳng cấp nào? Không biết có thể luyện chế ra Trung cấp đan hay không?

Vì bảo hiểm để đạt được mục đích, Lam Nguyên Đức vẫn cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Dù sao tỷ thí đan đạo, liên quan đến Lam gia sinh tử tồn vong, hôm nay thấy được hi vọng, coi như là Lam Nguyên Đức cũng không khỏi không cẩn thận.

- Có thể!

Khương Tư Nam nhẹ gật đầu.

Chứng kiến Khương Tư Nam gật đầu, Lam Nguyên Đức cùng Lam Tương Hàm nhìn nhau, đều thấy được sợ hãi lẫn vui mừng trong mắt đối phương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.