Không! Bạn cũ thì có sao đâu cơ chứ. Tôi.. Cần gì phải sợ. Bình tình nào, chỉ là một ông thầy giáo thôi, tôi tự xử lí được . Ok ok
Trong lúc tôi đang đấu tranh tư tưởng có nên quay đầu ra về hay chạy vào chào mẹ thì đã nhận được cái vẫy tay của bà. Tôi cắn môi, nhanh nhẹn đi đến chỗ bà và chào ông ta.
" Con đang định mua cho mẹ một ly " Tôi thành thật khai báo và ko có ý định chào thầy Del
" Chào thầy đi con "
" E chào thầy Del " Tôi nhíu mày,dường như tôi, thật sự cảm thấy khó chịu khi phải đứng trước con người này.
Tôi , mẹ và ông thầy Del nói chuyện một lúc rồi mới về. Tôi có hơi ngạc nhiên vì mẹ có vẻ rất vui vẻ và không có một chút dấu hiệu nào của sự tức giận. Tôi thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, may mắn quá! Ông ta không hề nói xấu tôi trước mặt mẹ. Có lẽ tôi nên cám ơn ông ta? Thôi đi,cám ơn ông ta cho tôi đội sổ á! Never.
Đã 3 tiếng trôi qua kể từ khi tôi từ Starbuck trở về nhà. Tôi đang lăn lộn với đống bài tập được giao. Ôi thật mệt mỏi. Có lẽ tôi chỉ nên làm một số vài cho qua loa thôi chứ tôi không muốn chết vì học