[Dịch]Tấn Công Ngược Thành Phi

Chương 29 : Bên nhau đến già




Editor: Tử Sắc Y

Bí mật của tam phu nhân quả thật là không thể giấu được, Trang lão phu nhân đau tôn nữ tôn tử vài chục năm nay giờ quay đầu lại chắt nữ chắt tử không phải là tôn nữ tôn tử của nhà mình (con gái con trai của nhà mình), nàng không chịu nổi được đả kích lập tức nhìn già đi rất nhiều, cả ngày ốm đau triền miên trên giường, cũng không có ý định muốn quản những chuyện trong phủ.

Về phần tam phu nhân Trang Như Ngọc và Nhị thiếu gia Trang Nhân Bân cũng bị đuổi ra khỏi Trang phủ, sau đó bọn họ đi đến nơi nào Trang Như Mộng cũng không có ý định thăm dò, nàng biết tổ mẫu mình trước sau đều có thủ đoạn sắc bén, chuyện này có thể nói là khiến nàng mất hết mặt mũi, nghĩ đến kết cục ba người này hẳn có thể đoán cũng không được tốt.

Hôm nay là ngày danh y Biển Thước vội tới xem bệnh cho Trang phu nhân, hôm kia Trang Như Mộng đã đi đến chỗ Tấn vương Lưu Hoành muốn hắn thực hiện lời hứa lúc ban đầu, chính là mời danh y Biển Thước trị bênh cho hai người, một là phu nhân Bạch phủ Hầu Gia hai là nương nàng, lúc ấy nghe được yêu cầu trên mặt Lưu Hoành thoáng hiện lên một tia sáng tỏ, ngay sau đó liền đồng ý.

Bởi vì bệnh tình của Bạch phu nhân càng ngày càng nặng, cho nên Biển Thước đi trị bệnh cho nàng trước, đợi đến lúc bệnh của nàng dần dần hết, hôm nay hắn mới đến Trang phủ bắt mạch cho Trang phu nhân.

Chuyện cũng dần dần phát triển theo hướng tốt, đợi năm mới vừa tới, bệnh của Trang phu nhân và Bạch phu nhân cũng không còn đáng ngại, lúc đêm ba mươi đón giao thừa, Trang Như Mộng ngồi trên nóc nhà nhìn ngắm bầu trời đầy sao lắng nghe tiếng pháo từ bốn phía, chẳng biết tại sao trong lòng bỗng dưng có một chút mất mác.

Chuyện buôn bán của Trang phủ dưới lời khuyên của nàng, đã giải quyết ổn thoả rất nhiều cửa hàng đáng chú ý, ngoài mặt Tiễn phủ đã ngang hàng với Trang phủ. Cả hai ngang nhau tất nhiên vị kia sẽ không chú ý đến Trang phủ, mà thân thể nương cũng nhanh đã điều dưỡng rất tốt, mục đích theo đuổi sau khi nàng trùng sinh, vốn cũng sắp hoàn thành, ngay cả Lý Duệ Khiêm cũng không phụ kỳ vọng của nàng, thuận lợi bắt được trái tim của Vương Ngọc Hương.

Nhưng nghĩ tới những chuyện này, tim nàng vốn vẫn cảm thấy có chút trống trải, Trang Như Mộng lấy tay chống cằm, ngây ngẩn người. Lúc này bên cạnh lại có thêm một bóng người, nghe thấy d1iie2n d9a0nl2e qu21y d00n hơi thở quen thuộc, Trang Như Mộng cũng không quay đầu mà chỉ hỏi, "Thế tử gia nghiêm túc sao?"

Bạch Tử Hàm sững sờ trước câu hỏi của nàng, vừa định mở miệng hỏi thăm, chỉ nghe Trang Như Mộng tiếp tục nói, "Nắm tay nhau đến chết, bên nhau đến già."

Nghe nói như thế, làm sao Bạch Tử Hàm không rõ, hắn vui mừng như đứa bé, tay cũng không biết nên để đâu, nhìn Trang Như Mộng ngây ngô nói, "Nắm tay nhau đến chết, bên nhau đến già."

Trang Như Mộng đột nhiên cảm thấy trong nháy mắt tim của nàng đã được lấp đầy, nàng tựa đầu trên vai Bạch Tử Hàm, tiếp tục nói, "Mấy ngày nữa tới nhà ta cầu hôn, mặc dù ta còn chưa cập kê, nhưng Tử Hàm ca ca cũng đến tuổi nên gả nên cưới rồi, đừng trêu chọc gây hoa đào, đến lúc đó ta cũng không chịu đâu. Phải biết, ta đã quyết định phải làm người phụ nhân đanh đá, nếu Tử Hàm ca ca ngoại trừ ta, còn có thể nạp thê nạp thiếp, thì lời nói vừa nãy người cứ coi như ta chưa nói."

Bạch Tử Hàm sớm đã bị hạnh phúc bất thình lình bao phủ, nghe lời này tất nhiên là vô cùng đồng ý, hắn nắm chặc bả vai của giai nhân, ngh iêngđầu ngước nhìn bầu trời đầy sao cam kết, "Nếu có phụ lòng, nhất định Bạch Tử Hàm ta sẽ bị ngũ lôi oanh đỉnh chết không tử tế."

Nghe lời này, Trang Như Mộng tựa vào trong lòng Bạch Tử Hàm an tâm ngủ thiếp đi, mấy tháng này nàng thật sự quá mệt mỏi, hiện tại có một bả vai để dựa vào, thật tốt. . . . . .

Bạch Tử Hàm hành động rất nhanh, chuyện năm mới bận bịu còn chưa xử lý xong, liền xin Bạch phu nhân đi đến Trang phủ cầu hôn, Lúc hai đứa còn nhỏ Bạch phu nhân đã có suy nghĩ đã thân lại càng thêm thân, cộng thêm lúc đó Hầu gia cũng không phản đối, cho nên lần này Bạch Tử Hàm nhắc tới tất nhiên là vô cùng thuận lợi.

Từ lúc chuyện tam phòng bị đuổi khỏi Trang phủ, cả ngày Trang lão phu nhân luôn đóng cửa niệm Phật ở trong phòng, cho nên hôn sự của Trang Như Mộng cũng chỉ hỏi tượng trưng nàng một câu cho có rồi cứ theo đó mà quyết định. Tuy trao đổi thiếp canh (ghi ngày giờ tháng sinh đẻ), nhưng bởi vì Trang Như Mộng còn chưa cập kê, cho nên tất nhiên hôn lễ chính thức được định sau vài năm. Vốn Hầu Gia còn không vui vì chuyện này, nhưng dưới sự cầu xin của hai mẫu tử, rốt cuộc vẫn đồng ý với cửa hôn sự này.

Sau khi Tấn vương nghe được tin tức này, trong Tấn vương phủ đang được giăng đèn kết hoa chuẩn bị nghênh đón nữ chủ nhân đến phủ ba ngày sau. Năm trước, Tấn vương đã cầu hôn tiểu thư chính thất trong tướng phủ của Hữu thừa tướng, mặc dù cảm thấy thú vị với tiểu cô nương Trang phủ đã gặp mấy lần, nhưng thân ở hoàng gia, có vài người có một số chuyện nhất định chỉ có thể bỏ qua. Vì vậy ngọc bội đã lấy đi lúc đầu từ Trang Như Mộng, được đưa sang kèm theo quà tặng chúc mừng đến Trang phủ, Tấn vương cũng cưới về thê tử có lợi với vị trí hắn muốn mưu.

Lúc Trang Như Mộng nhận được ngọc bội, tuy thoáng giật mình, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Vươn tay cầm lên các kiểu hoa văn hà bao nàng định làm cho Bạch Tử Hàm, nghĩ không lâu sau đó học viện sẽ bắt đầu nhập học, đến lúc đó nàng có thể ngày ngày nhìn thấy Bạch Tử Hàm và Bạch Vi, khóe miệng của nàng không nhịn khẽ giương nhẹ.

Chỉ mong đời này vui vẻ bình an khoẻ mạnh, không ưu phiền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.