[Dịch]Tam Thái Tử

Chương 954 : Chúa tể U Minh đột kích




Thần bí không gian vẫn hoàn toàn yên tĩnh, La Đức không rõ những gì Lý Lân gặp phải, nói cho chính xác, hiện giờ nàng tự lo cho bản thân cũng còn khó. Nàng khoanh chân ngồi trước chiến trường quang ám chúa tể đại chiến, sắc mặt lúc dữ tợn lúc bi phẫn.

- Tỷ tỷ, tỷ lại muốn tiêu diệt muội sao?

Giọng nói La Đức tràn đầy tức giận và đau thương.

- Hừ, ngươi vốn không nên tồn tại, thân thể này là của ta, ngươi có thể đi chết rồi. Nhưng trước khi chết ngươi phải phát huy tác dụng, trở thành bậc thang cho ta tiến thân.

Thanh âm lạnh lùng vang lên, sắc mặt La Đức trở nên dữ tợn, đối mắt trong sáng tràn đầy tơ máu.

- Không, tỷ không giết được muội đâu, chúng ta cùng một thần hồn, giết muội rồi tỷ cũng không sống được.

La Đức gào lên.

- Khặc khặc! Nông cạn, ta tồn tại trăm vạn năm tháng, thực lực sớm đã đạt đến Chí Tôn tứ phẩm đỉnh phong, lần này bị Chúa tể U Minh trọng thương, nhưng lại còn lâu mới đến mức phải say ngủ, sở dĩ ta lựa chọn ngủ say, chính là để hấp dẫn ngươi ra. Rất tốt, hồn lực của ngươi tăng trưởng rất nhanh, Chí Tôn tam phẩm đỉnh phong cũng đủ để ta hoàn toàn khôi phục rồi.

Người chị cùng thân thể của La Đức cười lạnh nói. Nàng mới là người sáng lập lên gia tộc La Đức, là nhân vật cùng thời với lão La Căn, hơn nữa thừa kế chúa tể, phương hướng tu luyện của bản thân không sai lầm, lại thêm trăm vạn năm nỗ lực, đột phá Chí Tôn tam phẩm đỉnh đặt chân lên tầng thứ cao hơn là chuyện cực kỳ bình thường.

- Ngươi đã muốn giết ta, vậy ta chỉ có thể giết ngươi thôi, ta không muốn chết!

Vẻ mặt La Đức thấp thoáng, thanh âm đau thương dần hóa thành kiên định.

- Vô dụng, ta đã tìm được khe hở giữa thần hồn chúng ta, hiện giờ sẽ hoàn toàn trục xuất ngươi khỏi cơ thể.

Tỷ tỷ của La Đức cười lạnh nói.

Hai đạo huyết quang khủng bố bay ra từ trong cơ thể, một đạo âm khí lạnh lẽo, một đạo dương khí cuồn cuộn. Hai cỗ huyết khí không hề hòa hợp, giao chiến kịch liệt trên thân thể La Đức.

Rắc một tiếng, mi tâm La Đức đột nhiên xuất hiện một vết nứt, sau đó máu tươi từ mi tâm chảy ra, chia thành hai cỗ huyết khí. Đoàn màu tối chiếm sáu thành, đoàn màu sáng chiếm bốn thành.

- Muội muội thân ái, muội ngoan ngoãn để ta thôn phệ đi!

Đoàn máu màu tối như phát ra tiếng cười.

- Không thể nào, phụ thân từng nói, không đạt đến cấp chúa tể thì không thể chia lìa hai người chúng ta.

Đoàn máu màu sáng nhúc nhích, hóa thành một hồn thể hư ảo.

- Ha ha, đó là phụ thân cố ý nói cho muội nghe thôi. Muội cho rằng chúng ta thực sự là song hồn bẩm sinh sao? Hoàn toàn sai, muội chẳng qua chỉ là một chiếc vỏ bọc linh hồn khi ta sinh ra thôi. Là bổ sung hồn lực bẩm sinh, sở dĩ để muội ngủ say, chẳng qua là không hy vọng lãng phí chỗ hồn lực hiếm có này. Hiện giờ ta đã đạt đến Chí Tôn tứ phẩm đỉnh phong, tiềm lực đạt đến cực hạn, vừa hay thôn phệ dung hợp muội, tất có thể phá tan chướng ngại này, tiến vào Chí Tôn ngũ phẩm, trở thành cường giả mạnh nhất dưới chúa tể.

Máu tươi màu tối cũng hóa thành hồn ảnh, nhưng hồn ảnh này cực kỳ ngưng tụ, không kém thực thể là mấy, hơn nữa lại còn sắc sắc chiến giáp, khìn có vẻ đầy yêu dị.

- Ngươi giết không được ta, ngươi sẽ không được như ý đâu.

La Đức hét lên. Hồn ảnh hư ảo há mồm, lại lựa chọn thôn phệ đối thủ trước.

Ầm một tiếng, hai đoàn máu tươi chập lại một chỗ, huyết khí khắp nơi dường như nhuộm đỏ cả trời cao.

A...!

Một tiếng hét thảm thê lương, bản nguyên hồn lực của La Đức rút lui, nhìn càng thêm mờ ảo, nếu có thể nhìn đến bản nguyên, sẽ phát hiện bản nguyên tinh huyết đã biến mất một phần ba. Mà bên kia, tỷ tỷ của La Đức lại trở nên ngưng tụ hơn nữa, khí tức cũng mạnh hơn mấy phần.

Vù!

La Đức biết bản thân không phải đối thủ, cố gắng bỏ chạy.

- Muội chạy được sao?

Tỷ tỷ của La Đức lóe lên nhập vào bản thể, mở mắt, khí tức âm lãnh tràn ra. Sau đó đánh ra cấm chế, cấm chế màu máu đột nhiên bạo phát, hóa thành huyết quang đầy trời bao bọc lấy La Đức.

- Đây là... là chúa tể đại trận phụ thân lưu lại!

La Đức lộ vẻ tuyệt vọng. Đây lại là đại trận Chúa tể Ám Dạ lưu lại, hơn nữa rõ ràng bị tỷ tỷ của La Đức nắm giữ, hiện giờ lại dùng để đối phó nàng.

- Không sai, đây là đại trận năm đó phụ thân dẫn ta tới đây tự tay bố trí. Mục đích chính là để ta hoàn toàn dung hợp hồn lực của muội. Đừng chạy nữa, muội không thể chống lại ý chí của ta và phụ thân.

Tỷ tỷ của La Đức tràn đầy lòng tin nói.

Hồn thể hư ảo của La Đức tràn ngập tuyệt vọng, hiện giờ nàng hoàn toàn không phải đối thủ của tỷ tỷ, mà muốn chạy trốn cũng là hy vọng xa vời.

Đúng lúc La Đức sắp bị thôn phệ, cả không gian đột nhiên chấn động, một cỗ túc sát chi khí khuếch tán ra cả thời không.

Sắc mặt tỷ tỷ của La Đức cứng lại, sắc mặt lóe lên vẻ sợ hãi.

- Không... Không thể nào, Chúa tể U Minh sao lại xuất hiện ở đây.

Đáng tiếc không ai có thể trả lời nàng, nàng không tiếp tục thôn phệ La Đức, mà trấn áp hồn lực yếu ớt của La Đức lại, sau đó quay người muốn chạy.

- Hiện giờ muốn chạy cũng muộn rồi!

Giọng nói đùa cợt truyền tới, một điểm đen từ phía xa trong nháy mắt hóa thành một nam thanh niên nhàn nhã đi tới.

- Chúa tể… U Minh!

Tỷ tỷ của La Đức mặt trắng bệch, ác mộng bị Chúa tể U Minh một chưởng suýt giết chết lúc trước lại một lần nữa hiện ra trong đầu nàng.

- Không sai, là ta, Chúa tể Ám Dạ quả nhiên có chút thủ đoạn, chút bí pháp ẩn nấp lại có thể lừa được cả bản tọa.

Chúa tể U Minh mỉm cười nói. Hiển nhiên hắn cũng không ngờ thủy tổ gia tộc La Đức bị hắn tiêu diệt này đó lại có thể thoát được.

- Ngươi làm sao lại tới đây?

Tỷ tỷ của La Đức sợ hãi gào lên. Ngày đó có thể trốn được một kiếp ngoài bản thân nàng thực lực cường đại, còn có cổ lão tinh huyết Chúa tể Ám Dạ lưu lại cứu nàng một mạng vào giây phút quan trọng nhất, nhưng hiện giờ nàng đã không còn loại tinh huyết đó, bản thân lại chưa thôn phệ hồn lực của La Đức xong, đối mặt với Chúa tể U Minh nàng không có một chút dũng khí nào.

- Bản tôn chúa tể thiên địa, thiên hạ có nơi nào không thể đi. Huống hồ lần này ta tới là để gặp một lão bằng hữu, về phần gặp ngươi, chỉ có thể nói ngươi xui xẻo.

Chúa tể U Minh mỉm cười nói.

Chạy!

Tỷ tỷ của La Đức không hề có dũng khí phản kháng, thậm chí không thèm để ý cả thần hồn bản nguyên của La Đức, muốn chạy trốn.

- Ở lại thôi!

Chúa tể U Minh mở miệng, u minh thánh lực ám hoàng sắc cuồn cuộn, hóa thành lồng giam giam giữ tỷ tỷ của La Đức. Một sợi xích màu đen xuyên qua mi tâm tỷ tỷ của La Đức.

Chính vào lúc này, trước người La Đức đột nhiên bộc phát thánh lực khủng bố, ý chí chỉ thuộc về Chúa tể Ám Dạ đột nhiên bộc phát.

- Hả? Chúa tể Ám Dạ lại còn con bài này?

Chúa tể U Minh đầy kinh ngạc. Quả thực không ngờ lại có cấm chế của Chúa tể Ám Dạ xuất hiện ở đây.

Chúa tể U Minh đưa tay đánh ra, hóa thành bàn tay che trời, mạnh mẽ đành lên cấm chế. Trận pháp phát tán uy áp cấp Chí Tôn rung động, lại không lập tức bị phá.

Thần sắc Chúa tể U Minh hơi động, đôi mắt nhìn xuyên hư không, trong nháy mắt nhìn thấu trận pháp bản nguyên.

- Lại lấy tinh huyết của Quang Minh chúa tể và Hắc Ám chúa tể làm căn cơ, khó trách qua trăm vạn năm vẫn kiên cố như thế. Đáng tiếc, thủ pháp tuy tốt, nhưng đối với ta không có tác dụng.

Tuy cùng là chúa tể, nhưng vì trước khi thành chúa tể thực lực khác nhau, sau khi thành tựu chúa tể thực lực cũng khác nhau. Chúa tể U Minh ẩn giấu mấy trăm vạn năm, khổ tâm tu luyện, thực lực đạt đến Chí Tôn ngũ phẩm đỉnh phong mới mượn quy tắc thiên địa trở thành chúa tể, có thể nói hắn tuy cùng là chúa tể Chí Tôn thất phẩm, nhưng hắn quả thực là cường giả thất phẩm đỉnh phong, cho dù là Quang Minh, Hắc Ám, Ám Dạ đồng thời ra tay cũng chưa chắc là đối thủ của hắn. Hiện giờ hắn hoàn toàn xứng đáng là cường giả mạnh nhất.

Lại ra tay lần nữa, đại thủ ám hoàng sắc ẩn chứa một tầng ý chí võ đạo của Chúa tể U Minh, ầm một tiếng, huyết sắc đại trận tan vỡ, hai đoàn tinh huyết bay lên trời, hiển nhiên tuy bị dùng làm căn cơ trận pháp vô số năm, nhưng vì ý chí chúa tể không tan, hai giọt tinh huyết này có bản năng trở về bản nguyên.

Chúa tể U Minh tự nhiên không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, hắn nhẹ nhàng bước tới, bản thân nháy mắt biến mất, một giây sau đã xuất hiện phía trước hai giọt tinh huyết đang bay đi, U Minh thánh lực tràn ra bao lấy hai giọt tinh huyết.

- Có lẽ có thể dựa vào hai giọt tinh huyết này tìm được chỗ ẩn thân của tam đại chúa tể. Quang Ám đại lục phân liệt tranh đấu nhiều năm như vậy, cũng đến lúc nên thống nhất rồi.

Chúa tể U Minh thần sắc khó hiểu, thận trọng thu lấy hai giọt tinh huyết.

Hắn vẫn chưa giết hai chị em La Đức, vì rất tò mò mối quan hệ của hai người. Phải biết rằng hoàng cấp đã có thể hiển hóa thần hồn, cho dù hai chị em lại thần hồn diễn sinh, đến hoàng cấp cũng có thể dễ dàng tách ra, nhưng La Đức lại tồn tại gắn liền trong vô tận năm tháng, cường giả chúa tể cấp cũng chưa chắc có thể dễ dàng tách hai người ra. Hơn nữa tham khảo phân liệt thần hồn có lợi ích không nhỏ, một chút thành quả này khiến Chúa tể U Minh cực kỳ chú ý.

Phá tan cổ chiến trường này, Chúa tể U Minh đi về phía trung tâm. Một hơi thở sau đã xuất hiện ở trung tâm rừng rậm.

- Lão bằng hữu tới đây, xin đi ra gặp mặt.

Chúa tể U Minh nhẹ nhàng mở miệng, không hề dùng sức, thanh âm vẫn vang vọng trong không gian, tất cả chim bay thú chạy đều kinh động, ai nấy e sợ không thôi. Bản năng của ma thú nói cho chúng biết, có kẻ không thể chọc vào đã tiến vào thế giới kỳ dị này, sợ rằng sẽ tạo ra nguy hiểm cực lớn.

Rừng rậm truyền ra tiếng xào xạc, nhưng không hề có chút phản ứng nào.

Chúa tể U Minh yên lặng đứng đó, dường như không hề tức giận vì phải chờ đợi, bản thân vô cùng dửng dưng đứng ngoài rừng râm.

Khác với bình tĩnh của Chúa tể U Minh, không khí tràn đầy vẻ xơ xác, mọt cỗ cảm góc vô cùng trầm trọng đè xuống. Tất cả sinh linh đều tự giác tránh xa khu vực này, ở biên giới thế giới chờ đợi vận mệnh định đoạt.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong rừng vẫn không hề có phản ứng, vẻ bình tĩnh của Chúa tể U Minh cũng đã lộ ra chút không kiên nhẫn.

- Lão bằng hữu, ngươi thực không chịu gặp mặt sao?

Lời của Chúa tể U Minh đã lộ chút không hài lòng.

Rừng rậm vẫn xào xạc, một tiếng thở dài nhè nhẹ vang lên.

- Đi đi, bản tôn hiện giờ không muốn gặp ngươi.

Thanh âm mờ ảo khiến người ta không thể nào tìm được vị trí. Nhưng sắc mặt Chúa tể U Minh lại thay đổi, thần sắc trở nên cực kỳ phức tạp.

- Nếu ta muốn gặp ngươi?

Chúa tể U Minh sắc mặt khó nhìn nói.

Ðối mặt với con sóng màu lục từ cánh rừng, Chúa tể U Minh lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

- Năm đó tam đại chúa tể tràn đầy tự tin tuyên bố ngươi bị giết chết rồi, nhưng ta tin tưởng ngươi sẽ không chết, còn tính ra trăm vạn năm sau chúng ta sẽ lại gặp nhau.

- Năm đó lúc ngươi còn là Chí Tôn không hề lộ mặt, bản tôn đã biết ngươi ẩn giấu rất sâu, chỉ là bản tôn vẫn đánh giá thấp sự ẩn nhẫn của ngươi, ngươi lại có thể chịu được sức hấp dẫn của cấp Chúa tể, hơn nữa nhẫn nhịn đến trăm vạn năm.

Một đạo quỷ ảnh mờ ảo tức giận trong rừng rậm, nhìn lại có phần yếu ớt, dường như chỉ một cơn gió cũng có thể thổi tan. Ðó chính là huyết tinh hóa thân của Thời Không Chí Tôn chính thức.

- Ta cũng không ngờ ta có thể nhẫn nhịn trăm vạn năm, chúa tể chi cơ đã nằm trong tay, chỉ cần ta nhẹ nhàng luyện hóa là có thể một bước lên trời. Nhưng ta không muốn thành chúa tể bình thường, không muốn trăm vạn năm thực lực không hề tiến lên, ta muốn trở thành chúa tể chân chính của mảnh đại lục này, cho nên ta cố gắng nhẫn nhịn, điên cuồng tu luyện, trải qua trăm vạn năm tháng cuối cùng cũng đột phá đến Chí Tôn ngũ phẩm. Hiện giờ ta luyện hóa chúa tể chi cơ, thực lực không thấp hơn Chí Tôn bát phẩm, cả thế giới hỗn độn vô hạn cũng không có ai mạnh hơn ta.

Chúa tể U Minh ngạo nghễ nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.